Tớ Yêu Cậu

744 67 5
                                    

Ngay từ đầu đã sai,
Cớ gì lại muốn bắt đầu.






Trương Hân sau khi luyện bắn cung trở về. Trên đường thuận tiện mua vài thứ, cô dự định trở về sẽ nấu bữa tối cho Hứa Dương.

Mở cửa bước vào, liền nhìn thấy có mấy đôi giày khác. Trương Hân khẽ nhíu mày, bước vào trong có thấy một vài người lạ mặt.

Hứa Dương Ngọc Trác khi nghe tiếng mở cửa đã biết Trương Hân trở về.

"A Hân cậu về rồi. Hôm nay có vài người bạn của tớ đến chơi. Lần trước tớ có nói qua với cậu ấy. Cậu vẫn nhớ chứ?"

Trương Hân không nói gì chỉ gật đầu xem như đó là câu trả lời.

Trương Hân đến phòng bếp cất những thứ mua về.

"Cậu hôm nay muốn nấu ăn sao?"

"Không có. Chỉ là tiện mua về để trữ thôi"

Hứa Dương chỉ gật gật đầu, rồi cũng không nói gì nữa.

Lúc ăn cơm Trương Hân có ngồi cùng, đối diện với Hứa Dương. Khi ăn cô luôn nhìn thấy Hứa Dương nhìn một người. Trương Hân chỉ nhìn ánh mắt đó cũng đủ biết đó là ý gì.

Khi tiễn mọi người ra về. Hứa Dương quay trở lại thì đã thấy Trương Hân đứng dọn trong nhà bếp.

"A Hân cậu thấy Trương Vỹ thế nào?"

Trương Hân dừng động tác trên tay nhìn Hứa Dương Ngọc Trác.

Cậu ấy đang cười sao?

"Trương Hân cậu thấy Trương Vỹ thế nào?"

"Tớ không tiếp xúc với cậu ta nhiều, không biết"

"Hứa Dương Ngọc Trác"

Số lần Trương Hân gọi rõ tên Hứa Dương Ngọc Trác như thế rất ít. Lại còn gọi một cách nghiêm túc thế lại càng không. Làm Hứa Dương nằm trên ghế giật mình ngồi dậy.

"Nếu như tớ nói tớ thích cậu thì làm sao?"

"A!! Cậu nói gì thế? Tớ cũng rất thích A Hân chúng ta mà"

Nếu lúc này không nói ra có lẽ Trương Hân sẽ thật sự mất đi Hứa Dương Ngọc Trác.

"Không. Cậu biết tớ đang nói đến vấn đề gì mà". Trương Hân muốn biết, muốn biết Hứa Dương Ngọc Trác có hay không một chút tình cảm đối với bản thân.

"Trương Hân....chúng ta không thể..."

Trương Hân nghe câu nói đó. Tim không tự chủ được một trận đau đớn.

"Hahahaha tớ giỡn với cậu một chút. Thế nào lại u sầu thế kia. Đương nhiên chúng ta không thể rồi.

Cậu đi tắm đi, tớ đã chuẩn bị nước nóng cho cậu rồi. Đừng để bị cảm, mau đi đi đi"

Dứt lời Trương Hân xoay người lại. Tiếp tục công việc đã bị bỏ dang dở kia.

Hành động có một chút cứng nhắc.

 [Hân Dương]Where stories live. Discover now