Kỵ sĩ của cậu

584 66 12
                                    

Sống cùng nhau lâu như thế không phải chúng ta đều hiểu nhau hết.

"Từ sơ trung đến cao trung đến bây giờ chúng ta đều ở cạnh nhau. Hứa Dương Ngọc Trác cậu có chắc là cậu đã hiểu hết tớ chưa"

Lời nói đó của Trương Hân đều quanh quẫn trong đầu Hứa Dương Ngọc Trác rất lâu. Từ hôm khi cả hai cãi nhau cho đến bây giờ đã là ngày thứ 5 rồi. Không một ai lên tiếng để hoà giải vấn đề này cả. Chỉ vì một vấn đề cỏn con lại có thể khiến cả hai chiến tranh lạnh lâu như vậy.

"Trương Hân tớ nghĩ chúng ta nên làm rõ chuyện này"

Hứa Dương đã ngồi đợi Trương Hân ở nhà từ rất lâu rồi. Nhìn thấy đối phương quay về, không đợi cậu ấy lại trốn tránh mà lên tiếng ngăn lại. Cước bộ quay về phòng của Trương Hân dừng lại, xoay người ngồi xuống vị trí bên cạnh.

"Cậu muốn nói gì?"

"Chỉ có vấn đề về việc tớ đi về khuya hôm đó, cậu lại chiến tranh lạnh với tớ sao?"

"Đúng vậy, chỉ có như thế"

"Cậu!! Đừng có thể vô lý như thế không? Hôm đó là do tớ vì bận công việc với đối tác cho nên mới về muộn. Cũng không phải là tớ không báo trước cho cậu, tớ đã báo trước rồi mà"

"..."

Nhìn thấy đối phương dường như chẳng muốn lên tiếng, cùng với thái độ một mực chỉ im lặng đó của Trương Hân. Thật sự thì đã chọc cho Hứa Dương tức giận, không phải đã báo trước với cậu ấy rồi sao. Bây giờ là đang giận dỗi cái gì, đây có phải hay không quá trẻ con.

"Trương Hân!"

"Là tớ hiểu lầm cậu, chúng ta làm hoà đi"

"Cậu thật sự..."

"Là do tớ quá trẻ con đi giận chỉ vì chuyện này. Sau này cậu về muộn báo tớ một tiếng, tớ đón cậu"

Xem như là hoà giải thành công rồi đi. Nhưng Hứa Dương Ngọc Trác vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng, lại không biết là điểm nào không đúng.

"Tớ mệt rồi, đi nghỉ trước đây" cầm lấy balo đang để một bên, Trương Hân thật sự có chút mệt. Lúc nãy ở công ty xảy ra một số chuyện, bản thân quay về cũng không muốn cứ thấy tình trạng chiến tranh lạnh này nữa. Hứa Dương Ngọc Trác đã lên tiếng trước, là người xuống nước với bản thân thì cũng không thể trẻ con mà giận mãi.

Chuyện ngày hôm đó không còn ai nhắc lại nữa. Mọi thứ quay về đúng quỹ đạo của nó. Tưởng chừng dường như mọi thứ có thể bình yên trôi qua như thế. Nhưng mọi thứ lại một lần nữa khiến Trương Hân từ bỏ chuyện mong ước bình yên.

Hôm nay là ngày tụ hợp của cả làng trước ngày mừng năm mới. Có thể nói hằng năm ở đây ngày này đều nhộn nhịp đến khó tả. Trên bàn ăn mừng năm mới này, các họ hàng xa đều tập trung từ các nơi quay về đoàn tụ. Cũng chính là ngày này Trương Hân biết bản thân thật sự đã thất bại.

"A Hân, A Dương năm nay hai đứa đều đến tuổi phải kết hôn rồi nhỉ?"

"Hai đứa gần ba mươi rồi, không còn trẻ nữa nên sớm kết hôn thôi"

 [Hân Dương]Where stories live. Discover now