Chương 252: Anh Chẳng Có Gì Cả

48 0 0
                                    

Một chai Laffey không làm người ta say nổi, nhất là hai tửu quỷ!

Bọn Lâm Sở Nhai không thể tin nổi trợn to hai mắt nhìn về phía trên sàn phòng khách, trên bàn trà, còn có trên ghế sa lon, có rất nhiều chai rượu đỏ hang mẫu nghiêng ngã. . . . . .

"Chuyện này. . . . . ." Tào Anh Kiệt chỉ vào những cái chai.

"Đừng nói, nhất định là Tổng Giám đốc Trang chúng ta làm chuyện tốt." Lâm Sở Nhai ngơ ngác nói: "Bởi vì anh ấy không nở uống chai lớn, luôn dùng chai nhỏ giải quyết mình và người ta".

Tiêu Đồng nghe xong, lập tức có dự cảm không tốt, đi dọc theo từng chai rượu đỏ trên sàn, nhẹ nhàng đi lên phòng Piano, lập tức vẫy mọi người đến xem!

Bọn Lâm Sở Nhai vội vàng xông qua, nhìn trên mặt chiếc Piano ba chân khổng lồ, nằm một nam một nữ, nam chính là Tổng Giám đốc Trang vĩ đại, tư thế tuyệt đẹp, anh đang nằm ở trên bụng mềm mại của một cô gái nhỏ, không cần nói cũng biết cô gái này nhất định là Đường Khả Hinh, cô cũng đang ngủ mơ màng, mặt nghiêng qua một bên, tay đặt ở trên gương mặt đẹp trai của Trang Hạo Nhiên.

"Trời ạ. . . . . . sao lại thế này?" Lúc Lâm Sở Nhai nói lời này, thật ra khuôn mặt anh rất hưng phấn, bởi vì anh vốn là một người chỉ sợ thiên hạ không loạn!

"Còn có thể xảy ra chuyện gì?" Tiêu Đồng nhìn Đường Khả Hinh thật đáng thương mà nằm ở trên mặt Piano, bị một người đàn ông cao 1m9 gối đầu trên bụng, cô cũng ngủ được, thật là cực phẩm, cô cảm thán nói: "Nhất định là tối hôm qua đã xảy ra chuyện."

"Không thể nào! Cô xem quần áo của bọn họ chỉnh tề " Tô Lạc Hoành rất cầm thú nói!

Vẻ mặt Tiêu Đồng bất đắc dĩ quay đầu nhìn về phía Tô Lạc Hoành nói: "Tôi nói, tối ngày hôm qua Đường Khả Hinh đã xảy ra chuyện, cho nên cô ấy đau lòng khổ sở, Tổng Giám đốc mang cô ấy tới nơi này, uống rượu giải sầu!"

Tô Lạc Hoành cau mày nhìn về phía cô nói: "Ôi chao! Đàn ông và phụ nữ suy nghĩ không giống nhau sao?"

Mấy người bọn họ cùng nhau lặng lẽ tiến lên, vây quanh chiếc Piano khổng lồ, nhẹ nhàng di chuyển, nhìn một nam một nữ này ngủ ngon lành.

"Tổng Giám đốc chúng ta giống như một đứa trẻ nằm ở trong bụng mẹ, rất cảm động nha. . . . . ." Lâm Sở Nhai đột nhiên xúc động, rất kích động nói.

Đám người cùng ngu ngốc nhìn về phía anh.

"Nhìn cái gì vậy? Tôi nổi hứng làm thơ có được không?" Lâm Sở Nhai cũng nhìn về phía mấy người ngu ngốc.

"Tôi thấy anh nổi thú tính thì có!" Tô Lạc Hoành nói móc anh!

"Anh quá bỉ ổi!" Lâm Sở Nhai tức giận nhìn về phía Tô Lạc Hoành.

"Đừng tranh cãi nữa!" Tiêu Đồng có chút đau lòng nhìn bộ dáng tiều tụy của Khả Hinh, nói: "Để cho cô ấy ngủ yên một lát. Tối hôm qua nhất định rất đau lòng. Mọi người nhanh dời lão đại đi, đè ở trên bụng người ta chuyện như vậy cũng làm được, khó trách Tinh Xuyên không thích anh ấy!"

"Mẹ nó! Thật nhiều người muốn đè anh ấy còn không được đấy !" Tô Lạc Hoành lạnh lùng nói.

Đường Khả Hinh nhíu mày.

Hào Môn Tranh Đấu 2: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ