chương 22

657 77 3
                                    

ngồi trong lớp gặm cái bánh mì khô khốc, hyeonjoon cắn cắn cái bánh chẳng khác nào đang chút giận lên nó cả

" đừng táp đồ ăn kiểu đó, toàn dấu răng rồi kìa " 

hyeonjoon đưa mắt lườm thằng chó jihoon, cái mã rõ càng ngày càng sáng sủa mà sao cái mỏ nó chẳng cải thiện chút nào vậy

bánh mì chẳng ngon chút nào, nếu không muốn nói là khó nuốt, làm gì có ai thích ăn mãi cái món ăn nhàm chán này chứ...nhưng mà nó rẻ, không những rẻ mà còn tiện. ít nhất là không phải ngồi lại nhà ăn chịu đựng mấy cái ánh nhìn phán xét ấy, hyeonjoon sợ em sẽ mắc nghẹn mà chết mất.

jihoon mở nắp chai nước, hắn hơi dùng lực uống vài ba hớp đã gần đến đáy

" ê ê địt mẹ tao uống với " 

hyeonjoon nhìn chai nước cạn dần đi mà mở to mắt, ôi dm thằng bạn tôi, nó định để cho tôi chết khát đây này. hyeonjoon cướp chai nước từ tay jihoon, ngửa cổ uống cạn, theo thói quen mà dùng tay bóp cái chai đến méo mó không ra hình dạng gì cả

đấy, thế mà nó dám chê jihoon xấu tính, xấu nết.

" anh ơi, anh ơi...con mèo lại chạy mất rồi " 

choi wooje nhoài người ra khỏi lan can nhìn theo bóng lưng hai người rời đi, nó có cố ý dòm ngó đâu, nó ghét hai cái bản mặt kia gần chết. chẳng qua là cả bọn đang ngồi bàn ăn ở tầng ba vô tình nhìn xuống và thấy hai thằng chó đó thôi.

" wooje làm người ta sợ đấy " 

lee sanghyeok vừa cắt nhỏ thức ăn, vừa đáp lời wooje. dù ở hoàn cảnh nào nhìn lee sanghyeok cũng tỏa ra cái phong thái tao nhã, bình đạm. anh không lạnh lùng như lee minhyeong cũng chẳng đáng yêu như nhóc wooje hay minseok. lúc nào cũng mỉm cười dịu dàng với mấy đứa em, giữ thái độ phải phép với những người xung quanh.

làm cho người khác tránh không khỏi mà sa vào tấm lưới đã dệt sẵn

" em điều tra xong hết rồi " 

minseok vừa kìm lại cái tay hoạt động liên tục của thằng nhóc wooje vừa nói. ôi anh trai này buồn cười lắm nhé, cứ thả cho con mèo kia chạy lông nhông trước mắt mà chẳng thèm sợ nó vụt khỏi tầm tay...thì ra là đã tính cả rồi. 

đúng là anh sanghyeok có khác

" cái gì cơ, điều tra cái gì " 

choi wooje thằng nhóc này không để ý đến mấy cái tâm cơ như các anh đâu, cái mà nó giỏi nhất là bày trò chọc phá người khác, thường thì mấy cái bạo lực hay đánh nhau thì thằng nhóc này hăng hái lắm, đối với nó cách nhanh nhất để bắt đầu một trò vui là đi từ bạo lực, đấm vài cái làm bọn kia câm mỏ là được rồi, nó thậm chí còn xung phong thay phần các anh cơ.

ryu minseok nhét một miếng thịt bò thơm ngon, mà bản thân vừa cắt xong thẳng vào mồm nó.

nhét xong còn lườm wooje một cái, rồi mới thong thả lấy một tờ khăn giấy ra lau tay

" hoàn cảnh rất đặc biệt " 

đặc biệt đến mức muốn chạy cũng chạy không thoát.

có lẽ thời tiết thoải mái cũng giúp cho những tiết học nhàm chán trôi qua nhanh hơn, chẳng mấy chốc mà đã đến lúc tan tầm. trời mùa thu hơi lạnh, nền trời cũng nhanh chuyển tối hơn so với mùa hè, hyeonjoon vừa đứng ở cửa lớp, vừa ngoái đầu ra dãy hành lang.

Không Chỉ Là Bắt NạtWhere stories live. Discover now