Gặp Được Tình Yêu Đích Thực(f...

By longthongnuocmui

353K 6.4K 64

Cô uổng phí ba năm, dốc bao tâm tư cuối cùng chỉ nhận được cái quay lưng tuyệt tình của anh ta. Trái tim cô c... More

Chương 1. Gặp Nhau
Chương 2. Cái Nhìn Thoáng Qua
Chương 3. Thân Tình Ấm Áp
Chương 4. Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 5. Tôi Tặng Lại Người Đàn Ông Đó Cho Cô
Chương 6. Nơi Này Đau, Làm Sao Chữa
Chương 7. Hôn Môi
Chương 8. Mặt Cậu Đỏ Rồi
Chương 9. Oan Gia Gặp Lại
Chương 10. Là Cô Ấy
Chương 12. Một Đôi Phúc Hắc
Chương 13. Phó Đình
Chương14. Kẻ Níu Kéo, Người Cự Tuyệt
Chương 15.
Chương 16. Tim Đập Nhanh
Chương 17.
Chương 18. Khiêu Khích
Chương 19. Sự Bá Đạo Của Anh
Chương 20. Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 21. Âm Mưu Của Anh
Chương 22. Chịu Đòn Nhận Tội
Chương 23. Chắc Chắn Chết Ngay Lập Tức
Chương 24. Giằng Co
Chương 25. Mang Thai
Chương 26. Chạm Mặt
Chương 27. Thuyết Phục
Chương 28. Bí Mật Bại Lộ
Chương 29 . Tấn Công Bất Ngờ
Chương 30. Tạo Điều Kiện Để Người Khác Phạm Tội
Chương 31. Làm Sao Chịu Được
Chương 32. Mệt Mỏi
Chương 33. Đi Coi Mắt
Chương 34. Lựa Chọn Tốt Nhất
Chương 35. Nhận Giấy Chứng Nhận
Chương 36. Nhược Điểm Của Cô
Chương 37. Đến Nhà Ra Mắt
Chương 38. Cố Ý
Chương 39. Gặp Mặt
Chương 40. Hôn
Chương 41. Vấn Đề Xưng Hô
Chương 42. Dây Dưa Không Dứt
Chương 43. Muốn Làm Khó Vợ Tôi
Chương 44. Vị Khách Không Mời Mà Đến
Chương 45. Tư Thế Kì Quái
Chương 46. Tôi Không Hối Hận
Chương 47.Chúng Ta Về Nhà
Chương 48. Đút Cho Em Ăn
Chương 49. Anh Nổi Giận
Chương 50 . Chỉ Có cảm Giác Với Em
Chương 51.
Chương 52. Yêu Em
Chương 53.Anh Thất Tình
Chương 54. Ông Đây Không Phải Là Gay !
Chương 55. Ly Hôn? Rời Khỏi Chồng Của Em
Chương 56. Tại Sao Em Lại Ngốc Như Vậy ?
Chương 57. Đừng Cự Tuyệt
Chương 58. Chủ Động Hiến Thân
Chương 59. Anh Ghen
Chương 60. Vợ, Là Lỗi Của Anh, Anh Sai Rồi!
Chương 61. Cho Em Đi Theo Anh
Chương 62. Trong Mắt Chỉ Có Em
Chương 63. Em Muốn Làm Cùng Anh!
Chương 64. Mẹ Có Khỏe Không?
Chương 65. Cô Không Phải Đối Thủ Của Tôi!
Chương 66. Muốn Có Một Đứa Bé
Chương 67. Đừng Rời Xa Anh!
Chương 68. Cô Chủ Động
Chương 69. Say Rượu Làm Việc Gì Sai.
Chương 70. Quà Tặng Không Mời Tự Đến
Chương 71. Có Chuyện Xảy Ra
Chương 72. Có Anh Thật Là Tốt!
Chương 73. Thật Khó Chịu
Chương 74. Tự Dưng Khiêu Khích
Chương 75. Tổn Thương
Chương 76. Chạy Trốn? Em Dám!
Chương 77. Em Tặng Anh Đều Thích
Chương 78. Ở Cùng Nhau!
Chương 79. Người Đàn Ông Nằm Trong Vũng Máu
Chương 80. Cảnh Xuân Sắc Trong Sân Bay!
Chương 81: Cô Nhỏ Mọn!
Chương 82: Ừm, Mùi Vị Này Rất Tuyệt!
Chương 83: Sự Khác Thường Của Anh
Chương 84: Tô Duyệt Mang Thai?
Chương 85. Người Nào Ghen?
Chương 86. Ba Người Phụ Nữ Một Sân Khấu!
Chương 87: Thì Ra Cảm Giác Này Gọi Là Quan Tâm!
Chương 88. Ai Chuốc Say Em?
Chương 89.
Chương 90. Sói Phúc Hắc Vs Hồ Ly Phúc Hắc
Chương 91. Ai Thắng Ai Thua?
Chương 92. Sắc Xuân Gợn Sóng Bên Trong Thuyền
Chương 93. Quy Tắc Ngầm? Anh Đến Rồi!
Chương 94. Tôi Sắp Làm Cha?
Chương 95. Được Làm Ba Làm Mẹ
Chương 96. Mở Hai Chân Là Tiền Chảy Vào Như Nước
Chương 97.Thế Nào Là Thỏa Mãn?
Chương 98. Kế Sách Đối Phó Tình Địch
Chương 99: Chương 99.1: Những Năm Nay Cô Đã Sai Rồi!
Chương 100: Chương 99.2
Chương 101: Chương 99.3
Chương 102: Chương 99.4
Chương 103: Người Quan Tâm Nhất!
Chương 104. Thu Nhận Và Giúp Đỡ Chúng Tôi Đi!
Chương 105. Tình Địch Tiềm Ẩn!
Chương 106. Thật Là Một Cô Gái Ngốc!
Chương 107. Kỹ Thuật Photoshop Thật Thần Kỳ
Chương 108. Ai Giấu Diếm Ai?
Chương 109: Ai Hàng Phục Ai!
Chương 110: Chị Họ, Đã Lâu Không Gặp
Chương 111: Chương 108
Chương 112: Bánh Ngọt!
Chương 113: A Ninh, Em Đã Trở Về
Chương 114: Chương 111
Chương 115: Chương 112
Chương 116: Đại Kết Cục (1)
Chương 117: Chương 113.2
Chương 118: Chương 113.3
Chương 119: Chương 113.4
Chương 120: Đại Kết Cục (2)
Chương 121: Chương 113.6
Chương 122: Chương 113.7
Chương 123: Chương 113.8
Chương 124: Chương 113.9

Chương 11. Em Phải Chịu Trách Nhiệm Với Anh

4.7K 122 7
By longthongnuocmui

  Trong trung tâm thành phố sầm uất pha lẫn tiếng người ồn ào không ngớt, nhưng lại có một chỗ hết sức yên tĩnh, đó là trên tầng hai của một quán trà.

"Chị họ, nơi này chính là nhà hàng nổi tiếng nhất Lạc Thành, có lẽ chị chưa đến đây bao giờ đâu nhỉ?" Tô Thiến Tuyết mỉa mai nói, khóe mắt mang theo vẻ đắc ý.

Tuy rằng gia cảnh Tô Duyệt khá giả, nhưng xưa nay chưa giờ cô đi tới những nơi xa hoa đắt tiền, cũng sẽ không tiêu xài phung phí, nói chi đến một nơi sang trọng đắt đỏ như thế này.

"Gia Dũng, anh cũng thiệt là, đưa em tới đây ăn hoài mà không chịu dẫn chị họ tới nếm thử một lần thức ăn ngon của nhà hàng này gì hết. Nên biết nơi này không phải người bình thường muốn ăn là có thể ăn được đâu." Tô Thiến Tuyết oán trách nguýt Thẩm Gia Dũng, nhưng trong giọng nói lại chẳng hề có một chút ý chỉ trích nào, ngược lại như đang ngầm nhắn nhủ điều gì với Tô Duyệt.

Tô Duyệt biết rõ đây là hình thức làm nhục trá hình, nhưng Thẩm Gia Dũng vẫn im thinh không nói gì. Mặc dù có chút không đành lòng, nhưng anh ta vẫn khắc chế bản thân không được giải vây cho Tô Duyệt. Hiện tại ở nhà họ Thẩm anh thế đơn lực bạc, rất cần sự chống đỡ từ phía Tô Thiến Tuyết, mượn sức nhà họ Tô để đánh bại Thẩm Tuấn Ngạn.

Tuy cha Tô Thiến Tuyết chỉ là tổng giám đốc của một công ty niêm yết, thân phận địa vị không thể sánh bằng cha của Tô Duyệt ngày xưa. Nhưng thời thế đã thay đổi, Tô Thiến Tuyết hôm nay đã có thể mang đến cho anh ta nhiều lợi ích hơn Tô Duyệt.

Cho nên, mặc kệ Tô Thiến Tuyết có đối xử với Tô Duyệt ra sao, anh ta đều giữ im lặng không lên tiếng, sẽ không vì Tô Duyệt mà chọc giận Tô Thiến Tuyết.

"Chị họ, nếu chị muốn ăn món gì, tuyệt đối đừng khách sáo với em nha, vì có thể cả đời này chị cũng không có cơ hội được ăn lần thứ hai đâu." Tô Thiến Tuyết dùng giọng điệu bố thí để nói, trong lòng cô ta lúc này cảm thấy rất sảng khoái và vui sướng.

Khi còn ở nhà họ Tô, lúc nào cô cũng phải ép mình đứng sau Tô Duyệt. Món đồ nào Tô Duyệt không cần tới nữa, cô mới dám lấy dùng. Khi cả nhà họ quây quần vui vẻ tận hưởng hạnh phúc thì cô chỉ có thể đứng nép sang một bên, lén lút nhìn Tô Duyệt làm nũng với Tô Lê Đông, vui vẻ líu lo nói chuyện bên tai ông, chọc cho Tô Lê Đông cười ha ha. Còn cô, vĩnh viễn không hòa nhập vào được trong cuộc sống của gia đình bọn họ, chỉ có thể hèn mọn giả bộ như mình cũng rất vui vẻ hạnh phúc.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, ngay cả người đàn ông mà cô ta yêu mình cũng có thể dễ dàng đoạt lấy, nếu muốn giẫm đạp cô ta ở dưới chân thì có khó khăn gì?

"Chị họ, đây là thiệp mời mừng thọ năm mươi tuổi của ba em, dù sao ba em cũng là chú của chị, chị sẽ đi chứ?" Tô Thiến Tuyết cười nói tự nhiên, đưa tấm thiệp mời đỏ chót tới trước mặt Tô Duyệt.

Tô Duyệt hờ hững nhìn tấm thiệp mời đỏ chót. Trước đây, khi cha cô bị bắt vào tù, nhưng chú cô lại khoanh tay đứng nhìn, cho dù có năng lực trợ giúp, cũng bởi vì sợ rước họa vào thân mà lựa chọn không đếm xỉa đến. Hôm nay, Tô Thiến Tuyết lại còn mời cô đi tham dự tiệc mừng thọ của Tô Viễn Hàng, đúng là buồn cười.

Đang muốn mở miệng từ chối, một giọng nói lanh lảnh đột nhiên vang lên phía sau ba người, "Nhóc con, thì ra em ở đây!"

Tô Duyệt quay người nhìn lại, bóng dáng cao lớn thoáng chốc che chắn hết tầm mắt cô, anh đi từ từ tới gần cô, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh cô.

Tô Duyệt nhíu nhíu mày, người này có vẻ rất quen, vậy mà, cô lại không thể nào nhớ nổi đã từng gặp anh ta ở đâu nữa.

Ninh Duệ Thần nheo nheo tròng mắt, cô gái này, trí nhớ thật đúng là kém không phải dạng vừa, mới tối qua còn ngủ chung một giường, hôm nay lại không nhớ ra mình là ai?

Ninh Duệ Thần nhìn sâu vào mắt Tô Duyệt, uất ức nói, "Bé cưng, sáng nay đi mà không nói tiếng nào, có biết anh rất đau lòng hay không?"

Tô Thiến Tuyết nhìn người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện, cùng với phản ứng anh ta dành cho Tô Duyệt, dự cảm không hay bỗng từ đâu tràn vào lòng cô. Đang tính nhìn kỹ người đàn ông nọ mà không hiểu sao cô lại có cảm giác như mình bị một luồng khí lạnh bao vây, làm cô một câu cũng nói không nên lời.

Tay cô giữ chặt cái ly, không sao, cho dù có người muốn ra mặt giúp cô ta thì thế nào? Tô Duyệt đã xác định sẽ bị mình giẫm đạp ở dưới chân rồi!

Đúng vào lúc này, một phục vục đi vào, lễ phép thưa với Tô Duyệt, "Cô Tô, bếp trưởng chúng tôi hỏi cô, canh Tuyết Liên Tử dâu tây hương thảo hôm nay có phải cũng giống như trước, cho thêm một muỗng mật ong không ạ?"

Tô Duyệt khẽ lắc đầu, "Không cần thêm mật, hôm nay tôi muốn ăn thanh đạm một chút."

"Dạ, được, cô Tô, chúc cô dùng bữa vui vẻ. À còn nữa, bếp trưởng chúng tôi còn nói, bữa cơm này toàn bộ miễn phí ạ." Nhân viên phục vụ nhìn Tô Duyệt ân cần tươi cười, sau đó lui ra ngoài, từ đầu đến cuối chẳng nhìn hai người ở đối diện lấy một cái.

Vẻ mặt Tô Thiến Tuyết vốn còn đang ngạo mạn kênh kiệu vào giờ khắc này đột nhiên xấu hổ đến mức không có chỗ chui vào. Tô Duyệt nhìn Tô Thiến Tuyết tốt bụng giải thích, "Đây là nhà hàng của bạn anh trai tôi mở, mỗi lần có sản phẩm nào mới đều sẽ bảo tôi tới nếm thử xem thế nào và cho xin chút ý kiến. Canh Tuyết Liên Tử dâu tây hương thảo này chính là món tôi thích ăn nhất, mùi vị không tệ, hay là cô cũng nếm thử một chén?"

Tô Thiến Tuyết cắn môi, mặt lúc đỏ lúc trắng, móng tay dài nhọn bấu chặt vào lòng bàn tay, giờ phút này cô chỉ cảm thấy lời nói của Tô Duyệt như một bạt tai vô hình tát thẳng vào mặt cô, làm cô nhục nhã thương tích đầy mình!

"Sao em không hỏi anh có muốn ăn hay không?" Ninh Duệ Thần bất mãn nói, trong giọng nói đều là mùi dấm nồng nặc.

Tô Duyệt cúi đầu không lên tiếng, cô vốn không biết nên làm thế nào để đối mặt với người đàn ông mà mình không hiểu sao lại ngủ chung với anh ta tối hôm qua, đành phải giả bộ như không nghe thấy còn cố tình coi anh như tàng hình.

Thế như, cô muốn giả câm vờ điếc, nhưng người kia lại không cho cô toại nguyện....

"Tối hôm qua em ngủ rất say, anh thì khổ rồi, cả cánh tay bây giờ bị tê rần hết luôn." Ninh Duệ Thần ai oán nhìn Tô Duyệt đang ngây người như phỗng, một giây kế tiếp đột nhiên mỉm cười thật tươi, yêu thương vuốt vuốt tóc cô, "Nhưng vì em, anh làm gì cũng đều xứng đáng!"

Lời nói dịu dàng ngon ngọt êm ái vang lên bên tai Tô Duyệt, không khí mờ ám giữa hai người mỗi lúc càng tăng vọt nhanh chóng. Tô Duyệt sững sờ ngồi im tại chỗ, lời anh nói khiến cô vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.

"Duyệt, giúp anh gắp đồ ăn đi." Ninh Duệ Thần nhìn Tô Duyệt, nụ cười điềm đạm dạt dào hạnh phúc, khóe miệng hơi nhếch lên độ cong khiến anh càng thêm bảnh trai động lòng người.

"Ừm....Anh muốn ăn gì?" Một hồi lâu, Tô Duyệt mới tìm trở về giọng nói của mình, hỏi theo quán tính.

Người đàn ông không mời mà tới ngồi bên cạnh cũng không chút khách sáo nói, "Đậu hũ chiên này nhìn cũng có vẻ ngon...."

Tô Duyệt nghe xong liền cầm đũa lên tính gắp đậu hũ bỏ vào chén người nọ, người đàn ông không vui nhíu nhíu mày, khổ sở giơ cánh tay phải của mình ra, "Tay của anh...."

Tay đang kẹp miếng đậu hũ dừng ở giữa không trung hơi khựng lại, cuối cùng cũng đút vào miệng Ninh Duệ Thần, lông mày đang nhíu chặt lập tức giản ra. Ninh Duệ Thần sung sướng nhai miếng đậu hũ rồi nuốt, nhâm nhi thưởng thức nhìn Tô Duyệt ôn tồn nói, "Mùi vị không tệ, đậu hũ rất non!"  

  "Tiểu Duyệt, đây là ai?" Thẩm Gia Dũng hỏi với sắc mặt không tốt, trong giọng nói phảng phất như ẩn nhẫn một loại cảm xúc mang tên là 'hờn ghen'.

"Anh ấy...." Tô Duyệt cố gắng muốn tìm một từ ngữ thích hợp, nhưng không biết giải thích như thế nào.

"Duyệt, hôm qua em nói sẽ chịu trách nhiệm với anh, chẵng lẽ em lại dễ dàng quên vậy sao?" Ninh Duệ Thần chớp mắt nghiêm túc hỏi.

Bị ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú, Tô Duyệt quay đầu lại dứt khoát nhìn thẳng vào anh. Đôi mắt anh ta rất sáng, bỗng nhiên như biến thành vòng nước xoáy, có khả năng hút được con người ta vào luôn trong đó, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng thỉnh thoảng hơi nhếch, nụ cười của anh ta dường như có thể chỉ trong nháy mắt đưa bạn từ nơi trời đông giá rét đến một nơi vô cùng ấm áp.

Tảng sáng hôm nay, cô chỉ lo sợ hoảng hốt bỏ chạy, không có nhìn kỹ người đàn ông bên cạnh là ai, bây giờ nhìn gần thế này, trông anh ta cũng không tệ.

"Em yêu, đang có người ngoài ngồi ở đây đó, loại ánh mắt si mê này của em sẽ khiến người khác phải phạm tội đấy." Ninh Duệ Thần trêu ghẹo nói, lông mi của anh rất dài và rất đen, khi cười lên nhìn rất cuốn hút.

Tô Duyệt cuống quít quay đầu đi, mặt cũng bất giác đỏ bừng, mắt nhìn chằm chằm ly nước lọc, nhưng không biết nên nói cái gì.

"Nhóc con, quan hệ chúng ta đã thân tới mức đó rồi, mà da mặt em còn mỏng vậy à, em thật đáng yêu!" Ninh Duệ Thần cưng chìu nói, tựa hồ cũng đang cố ý nói cho những người khác nghe.  

Continue Reading

You'll Also Like

3.9M 376K 200
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục vi Tác giả : Điềm Tiêu Tối Điềm Edit : Cắn ngươi:3 Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cả...
188K 5.5K 125
Tác giả:Phong Vân Tiểu Yêu ~~~ Ta đã từng nghe qua câu "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân", nhưng trong truyện Độc Hậu Ở Trên, Trẫm Ở Dưới lại hoàn toa...
509K 9.5K 52
Tác giả: Hữu Phỉ Hoàn Tử Thể loại: ngôn tình, đô thị tình duyên, cưới trước yêu sau, nam thâm tình, HE Số chương: 50 chương + 2 ngoại truyện Trạng t...
42.1K 985 73
Tác giả: Kim Bính Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Sắc, Nam Nữ Cường, Thực Tế, Sủng, Ngọt, Thâm Tình ▪ Văn án: Một thân một mình anh chọn con đường...