Toàn Thế Giới Đều Đang Đợi Ng...

By Miaisgorgeous

313K 21.8K 2.6K

Tác phẩm: Toàn thế giới đều đang đợi người động tâm. Tác giả: Tố Tây Người gõ: Mia của bạn nè Beta: Hoa Hoa c... More

Giới thiệu
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131 - Hoàn chính văn
Sau khi kết hôn - Phần 1
Sau khi kết hôn - Phần 2
Sau khi kết hôn - Phần 3
Sau khi kết hôn - Phần 4
Sau khi kết hôn - Phần 5
Sau khi kết hôn - Phần 6
Sau khi kết hôn - Phần 7
Sau khi kết hôn - Phần 8
Cố Lộng Khê - Chương 1
Cố Lộng Khê - Chương 2
Cố Lộng Khê - Chương 3
Cố Lộng Khê - Chương 4
Cố Lộng Khê - Chương 5
Cố Lộng Khê - Chương 6
Cố Lộng Khê - Chương 7
Cố Lộng Khê - Chương 8
Cố Lộng Khê - Chương 9
Cố Lộng Khê - Chương 10
Cố Lộng Khê - Chương 11
Cố Lộng Khê - Chương 12
Cố Lộng Khê - Chương 13
Cố Lộng Khê - Chương 14
Cố Lộng Khê - Chương 15
Niềm vui nhỏ 1 - Cố Tinh Lan
Niềm vui nhỏ 2 - Cố Tinh Lan

Chương 122

1.4K 97 21
By Miaisgorgeous

Tác phẩm: Toàn Thế Giới Đều Đang Đợi Người Động Tâm

Tác giả: Tố Tây

Edit: Mia

Chương 122:
__________

Đêm tối buông xuống, những đêm cuối đông làm con người ta chịu không được mà kiếm tìm thêm nhiều hơi ấm.

Sau khi hoàn thành thủ tục cùng đội chuyên gia, vốn Cố Thanh Hà nên trở về khách sạn đã được sắp xếp để dùng bữa cùng nghỉ ngơi.

Chẳng qua cô lại không theo người khác lên xe chuyên dụng mà lại một mình về khách sạn, định thay bộ quần áo trang trọng hơn, đến những nơi xã hội hơn thì nên mặc bộ đồ nhiều túi hơn chút cho tiện, cũng dễ mang theo mấy đồ nho nhỏ, thú vị.

Cố Thanh Hà nhìn mình trong gương, cởi chiếc áo sơ mi lụa trắng có lót trong ra.

Nhỡ dính máu lại khó giặt, Ngôn Trăn lại phải mua quần áo cho cô thì lãng phí.

Những ngón tay mảnh khảnh lướt qua dãy quần áo gọn gàng đã được ủi phẳng, dừng lại trên chiếc váy cổ đứng màu đen.

Cái này đi.

Cố Thanh Hà cầm chiếc váy đen dài đến gối, cởi hết quần áo, chậm rãi kéo váy từ dưới lên trên.

Từ phần dưới ngực trở lên, tất cả những chiếc cúc tinh tế đều được cài chặt cho đến giữa cổ.

Chiếc váy cấm dục, che phủ gần như toàn bộ.

Quá hợp với cô.

Chiếc váy này không chỉ kén dáng mà còn đòi hỏi người mặc phải đủ kiên nhẫn để cài hết cúc.

Cố Thanh Hà nhìn vào gương, cài từng nút từ dưới lên trên, cho đến khi ánh mắt dừng lại ở hõm cổ cô, ngón tay đột nhiên dừng lại, vết đỏ nhạt còn trên da, nếu nhìn kỹ thì vẫn rõ.

Cô đột nhiên nuốt khan, cởi cúc áo, kéo hết chiếc áo màu đen ra rồi cẩn thận nhìn ngực mình. Chỗ đó đều bị Ngôn Trăn thân mật, thô bạo để lại dấu.

Không thể không nói, hai người điên cuồng mây mưa trong mấy ngày, như thể muốn bóp nát linh hồn rồi dán lại với nhau, đến mức chỗ nào trên cơ thể đều cũng để lại dấu.

Tất nhiên là Ngôn Trăn nhiều hơn cô rồi, dù sao cô cũng cuồng hơn, chiếm hữu, quấy phá.

Cô khoanh tay rồi sờ lên cổ, như thể Ngôn Trăn đang ở sau lưng mình, chạm vào cơ thể lạnh lẽo, tịch mịch vì không có người yêu cạnh bên.

Hết cách, tự sờ cũng không có cảm giác gì, cô nhớ Ngôn Trăn, rất nhớ, mặc dù cách xa nhau chưa tới 10 tiếng.

Cố Thanh Hà hít một hơi thật sâu, mới tách ra một chút cô đã điên cuồng nhớ hơi ấm của Ngôn Trăn.

Hết thuốc chữa.

Cố Thanh Hà cười, từ khi nào cô bị dục vọng chiếm hữu làm điên cuồng như vậy?

Hình như là từ đầu tới cuối.

Cố Thanh Hà hơi quay đầu, liếc nhìn điện thoại di động trên giường, không có động tĩnh gì, cô mất mát, phải đè lại sự tổn thương trong đáy lòng yếu ớt.

Cô hơi cụp mặt xuống, mở nắp son ra, nhìn thỏi son mới toanh.

Cô nhớ rõ tại sao lúc đó Ngôn Trăn lại tặng son cho mình.

Rất đơn giản, Ngôn Trăn nói cô tô son sẽ càng đẹp hơn, quyến rũ hơn. Thế nên mới tặng cô một cái như là quà đi, nhưng cô luôn để trong túi xách rồi cũng quên đi việc tô son.

Bởi vì mỗi lần Ngôn Trăn trang điểm nàng cũng sẽ làm luôn cho cô, màu môi của cô nhạt nên Ngôn Trăn cũng để cô trở thành đối tượng thử màu son miễn phí...

Cố Thanh Hà bắt chước cách Ngôn Trăn tô son cho mình, rồi đến trước gương.

Tất nhiên cô chỉ thoa nhẹ rồi mím mím môi.

Đôi môi đỏ nhìn khá cấm đoán trên làn da lạnh.

Cố Thanh Hà kéo vali dưới đệm ra, ấn xuống mật khẩu là sinh nhật Ngôn Trăn, tất nhiên là còn có hệ thống nhận diện vân tay bên trái.

Người khác nhìn vào sẽ chỉ cho rằng trong đó đựng đồ vệ sinh cá nhân hoặc quần áo, nhưng đối với cô, cô đến đây không phải để nghỉ dưỡng, cũng không phải đi du lịch.

Sau khi vali mở ra, bên trong là một hàng dao sắc bén, tất cả đều là hàng của chuyên gia.

Dưới chuôi kiếm dài ngắn khác nhau còn có khẩu súng lục tự động cỡ nòng 32 và 26. Tất nhiên đó là hàng em gái yêu mới lấy về, cô dùng thử thấy cũng không tệ.

Cố Thanh Hà chọn hai con dao sắc nhất, đặt vào lòng bàn chân, cô vuốt ve chất liệu lạnh lẽo của báng súng, cuối cùng không cầm theo mà lại đặt trở về.

Nói đúng hơn, cô thích cảm giác phun máu của mấy vũ khí lạnh lùng như dao.

Cuối cùng Cố Thanh Hà mặc áo khoác màu cà phê lên, dọn xong đồ đạc thì nhìn đồng hồ.

6h30 chiều

Ngôn Trăn làm xong việc chưa?

Cố Thanh Hà nghiêng đầu soi gương, nhìn vào bộ quần áo lịch sự của mình. Nếu là Ngôn Trăn thì có lẽ nàng sẽ xoã tóc sang một bên, tốt nhất là dùng dầu dưỡng để đừng xoăn quá.

Nghĩ thế cô lại đưa tay thả hết tóc ra sau gáy.

Vậy là được rồi.

"Can I love, can I love you, baby ~~~"

Nhạc chuông độc quyền của Ngôn Trăn vang lên, Cố Thanh Hà vội cầm điện thoại trên giường lên nghe.

"Hello, my sooooooooooo sweet Tiểu Cố!" Giọng nói ngọt ngào, mê người của Ngôn Trăn đầy phấn khích trong điện thoại.

Cố Thanh Hà nghe âm thanh thân quen, khoé miệng có vòng cung vui sướng. Quả nhiên, chỉ cần nghe được giọng của nàng, mặc kệ như nào, tâm tình cô đều sẽ 100 điểm.

"Bận xong chưa? Ngôn Trăn." Cố Thanh Hà dựa vào gương cao từ trần đến sàn mỉm cười, nhẹ giọng hỏi người yêu.

Giờ đây Ngôn Trăn đã ở trong ngôi nhà nhỏ của hai người, mặc váy ngủ đứng trong bếp, vừa nghe tivi hướng dẫn làm salad, vừa nghe điện thoại. Đây là bữa tối của nàng, hết cách rồi, mấy ngày nay cứ ăn liên tục ở bổn gia nên cũng béo lên, tăng mấy cân, nếu tiếp tục tăng thì nàng lại bị mấy cái phương tiện truyền thông vô đạo đức làm ầm lên.

"Về nhà được 15 phút òi."

Ngôn Trăn để loa ngoài, đảo súp lơ trong chậu thuỷ tinh.

Cố Thanh Hà "hừm", ý là không chịu người ta về mà không gọi điện thoại cho cô liền.

Ngôn Trăn thực sự không cần đoán cũng biết 108 cái tính tình của người yêu.

Nàng quá hiểu Cố Thanh Hà, vội vàng trả lời nghe: "Mới về nhà đó, vội đến toát cả mồ hôi. Hôm nay tôi bận quá nên phải đi tắm trước, tắm xong là chạy đi gọi điện thoại báo cho cậu ngay!"

Cố Thanh Hà nghe xong nhếch miệng.

"Nhớ tôi không? Tôi nhớ Tiểu Cố lắm!!! Không biết đâu, tự nhiên cậu lại đi Hồng Kông, ôi...giận quá!" Ngôn Trăn hờn dỗi, nhìn cái bát salad lớn, nàng không muốn ăn, chỉ muốn ăn cơm Cố nhãi con nấu.

Nàng nhớ Tiểu Cố, nhớ đồ ăn của Tiểu Cố.

Cố Thanh Hà cũng không nói tình hình bên đây với Ngôn Trăn. Có nhiều chuyện cô không muốn cho Ngôn Trăn biết. Bởi vì, mấy chuyện trong bóng tối, cô, Cố Thanh Hà giải quyết là được.

Cô chỉ mong Ngôn Trăn mãi mãi hạnh phúc, ở bên cạnh cô, cả đời vô lo.

"Hai ba ngày nữa về, không đợi được sao?" Cố Thanh Hà cười khẽ, lại giấu chiếc vali đen xuống đệm.

"Đúng, một giây cũng không muốn xa cậu, cậu về sớm đi, nhớ cậu lắm." Ngôn Trăn nhìn ngôi nhà ấm áp nhưng lại không vui. Không ở bên cạnh cô thì về nhà cũng uể oải. Thật thì lúc đầu cũng chỉ ở một mình, theo lý mà nói thì đâu có gì không quen.

Nhưng ai biết, tự nhiên một mình, trong lòng cô đơn.

"Đang nhớ cậu thì cậu gọi, tôi vui."

Giọng nói của Cố Thanh Hà ở đầu bên kia chậm rãi, dịu dàng, khiến Ngôn Trăn không khỏi bật cười, người yêu của nàng luôn khiến nàng giống như một thiếu nữ đang yêu, nghe giọng nói cũng bị mê hoặc.

Nàng hy vọng Cố Thanh Hà có thể nói nhiều hơn, nhưng cô cứ nhả chữ như vàng mặc dù giọng hay như thế.

Mà cũng thay đổi hơn nhiều rồi.

"Cậu ăn cơm chưa, tối nay tôi ăn rau cỏ thôi. Tránh cậu bảo không đủ chất tôi còn bỏ thêm mấy cái trứng luộc." Ngôn Trăn nhìn salad, uỷ khuất nhai rau.

Cố Thanh Hà cau mày: "Sao lại ăn như vậy? Trong tủ lạnh có thịt bò tôi nấu, trứng cá muối nữa, cậu bỏ thêm vào đi." Cô không muốn Ngôn Trăn lại giảm cân, vất vả mới bỏ thêm được hai cân thịt, giờ sắp hụt cân nữa rồi.

"Không phải, chủ yếu là Tiểu Cố không ở nhà nên tôi cũng không có tâm trạng ăn uống." Thật ra là vì giảm cân, mấy ngày nữa nàng có quảng cáo cần quay.

Nói đến cũng thần kỳ, buổi sáng vừa đăng bài, tưởng sẽ cực đoan lắm, còn nghĩ sẽ có một bộ phận thậm chí nhiều người sẽ công kích nàng. Nói chung thì nàng cũng công khai mình có người yêu cùng giới.

Theo lý thì sẽ đón chút phong ba, thậm chí sẽ gặp rắc rối.

Nhưng mà hướng gió dư luận lại là chúc phúc nàng, bảo nàng dũng cảm, quyết đoán, ủng hộ dũng khí của nàng...

Ngôn Trăn thấy cũng bất ngờ.

Tóm lại, ban đầu công ty bảo nàng đừng đọc bình luận trên mạng, nhưng nhóm nàng lại ngạc nhiên khi thấy xu hướng của các phương tiện truyền thông lớn và dư luận đều theo chiều hướng tích cực, điều này thực sự nằm ngoài dự đoán.

Đội ngũ quan hệ công chúng ban đầu đã chuẩn bị sẵn tình huống xấu nhất nhưng hình như họ lo hơi xa, bởi sự hấp dẫn của Ngôn Trăn mà trời xui đất khiến hay sao, nàng tuỳ hứng nhưng lại thay đổi cả kinh độ lẫn vĩ độ.

Không quá lời khi nói rằng buổi chiều công ty đã thu được hai cành oliu từ nhà đầu tư rất có tầm nhìn.

Ngôn Trăn cũng không ngờ tới, dù sao nàng cũng chỉ nghĩ không thể để cục cưng của mình uỷ khuất chứ không nghĩ tới chuyện khác.

"Cục cưng, cậu biết không? Tôi mới làm một việc cực kỳ vĩ đại." Ngôn Trăn muốn tranh công nên đắc ý lắm.

Tiểu Cố chắc chắn không ngờ tới cô sang Hồng Kông học, mới ngày đầu tiên thôi mà người yêu siêu cấp nổi tiếng của mình đã tỏ tình cô, công khai người tình bí mật của mình.

Tất nhiên, nàng sẽ bảo vệ quyền riêng tư của đại tiểu thư mafia, này không cần lo.

"Việc cực kỳ vĩ đại?" Cố Thanh Hà nghe được giọng điệu kiêu ngạo của đối phương, thử khớp lưỡi kiếm, sau đó vừa nói chuyện với người yêu vừa cài nút áo khoác.

"Đúng thế! Chờ cậu về sẽ biết~"

Ngôn Trăn quyết định tạm thời giữ bí mật, Tiểu Cố của nàng không theo dõi nàng trên mạng đâu, thế nên nàng quyết định lúc trở về cho cô cái bất ngờ lớn.

"Hửm? Còn định giấu tôi sao?" Cố Thanh Hà cười khúc khích, cô biết Ngôn Trăn muốn tạo bất ngờ cho cô, nên cô nhịn lại, không hỏi.

Một dòng thông báo xuất hiện trên điện thoại Cố Thanh Hà.

Rất bắt mắt.

Nổ tung! Ảnh hậu Ngôn Trăn công khai tỏ tình với người yêu cùng giới, (ảnh) click nhanh để biết thêm chi tiết...

Cố Thanh Hà thực sự chỉ nhìn thoáng qua thôi, nhìn thấy giao diện đột nhiên sáng lên.

Cô quá sợ! Ngón tay bấm vào ngay, sau đó giao diện cuộc gọi bị chuyển xuống, thứ chiếm toàn bộ tầm mắt của cô là lời tuyên bố tràn ngập khí phách cùng thâm tình...

Tôi chỉ có một hướng, tâm chi sở hướng, chỉ yêu mình cậu.

Cố Thanh Hà không dám tin, đọc đi đọc lại nhiều lần, cho đến khi cô chắc chắn thật sự là người yêu mình.

Niềm vui không thể kiềm chế này khiến đôi mắt cô trong phút chốc rưng rưng, ​​đời này chỉ có Ngôn Trăn mới có thể khiến cô em bé cứ rơi nước mắt mãi thôi.

Cố Thanh Hà che miệng, đáng lẽ phải giữ lý trí nhưng nhìn thấy lời tỏ tình của Ngôn Trăn thì làm sao bình tĩnh nổi.

"Cục cưng! Người đâu rồi ta!! Mới nói chuyện mà mất tiêu, tôi sẽ giận đó..."

Đầu bên kia điện thoại là Ngôn Trăn, đang giả vờ tức giận.

"Tôi ở đây......"

Giọng Cố Thanh Hà nghèn nghẹt, trong mắt tràn ngập ánh sáng nhu hòa, cô không thể giúp Ngôn Trăn nghe được manh mối.

"Không nghe thấy cậu nữa. Cậu giấu tôi làm chuyện xấu đúng không?" Ngôn Trăn lẩm bẩm, lại bắt đầu trêu người yêu.

Cố Thanh Hà nhẹ nhàng cười nhưng không phản bác, cô dừng lại mấy giây rồi gọi tên người mình yêu: "Ngôn Trăn."

"Hửm?"

"Tiểu Cố rất nhớ cậu, rất rất rất nhớ cậu, nhớ cậu nhiều lắm. Tôi ước bản thân biết thành đồ trang sức nhỏ, thế thì cậu có thể đeo mãi bên người."

Ngôn Trăn to mắt, như thể tiếng hướng dẫn làm salad trong tivi cũng dừng lại, cả thế giới đột nhiên lặng yên.

Hiếm khi Cố Thanh Hà mới nói mấy lời vừa buồn nôn vừa đáng yêu như này, Ngôn Trăn cười ra tiếng: "Vậy thì nhanh về đi, tôi sẽ kể cậu nghe một chuyện siêu cấp bất ngờ."

"Được." Cố Thanh Hà mỉm cười đồng ý.

"Ò...Vậy cậu có muốn thử đoán chút không?" Ngôn Trăn muốn xem cục cưng Tiểu Cố có đoán được không. Nàng rất rất muốn đối phương đoán không được, người yêu thường vậy mà, vừa muốn người ta biết lại không muốn người ta biết, rất mâu thuẫn.

"Tôi đoán...Cậu lại có giải thưởng sao?"  Cố Thanh Hà mỉm cười hỏi, giọng điệu trìu mến không thể diễn tả thành lời.

"Ỏ, sao tôi xuất sắc như vậy, ngày nào cũng có giải." Ngôn Trăn cười.

"Trong lòng tôi, cậu xuất sắc nhất." Cố Thanh Hà từng chữ từng chữ bày tỏ suy nghĩ của mình.

Ngôn Trăn nghe thấy lòng cũng ngọt như mật, Tiểu Cố của nàng càng ngày nói mấy lời yêu thương này càng tốt. Không được, cứ nghe nữa chắc đêm nay nàng mất ngủ: "Thôi, quên đi, quên đi, cậu ngốc thế làm sao đoán ra được, về nhà tôi lại nói với cậu, cậu nhất định phải chờ mong nhoa ~~"

"Được rồi, tôi ngốc, tôi ngốc, tôi đoán không ra." Cố Thanh Hà vui vẻ tiếp nhận giả thiết là mình ngốc, "Giờ chỉ nhớ mỗi cậu thôi, chuyện khác không biết gì hết."

"Trời ơi! Tiểu Cố của tôi....Lại nói chuyện được như vậy, người tình bé nhỏ của tôi quá ngọt ngào rồi!!!" Ngôn Trăn sắp ngất đi mất, nàng ngã vào sofa, "Nói cho tôi nghe đi, khi nào cục cưng tuyệt vời nhất quả đất này mới về đây? Bỏ cậu ngây thơ, đáng yêu như thế ở bên ngoài, tôi sợ người khác bắt nạt."

Không có cách, Cố Thanh Hà trầm mặc, ít nói, nàng lo cô sẽ dễ chịu thiệt.

Ngôn Trăn còn nhớ cách đây không lâu, Cố Thanh Hà còn bị phê bình vì không tắt điện thoại trong lúc họp.

Mà Ngôn Trăn làm sao biết, kia chỉ là Cố Thanh Hà chỉ giả vờ chịu uỷ khuất.

"Vậy cậu tới đón tôi đi, buổi tối tôi không muốn đi một mình." Giọng điệu Cố Thanh Hà nghe có vẻ đáng thương.

"Ban đêm đi một mình sao an toàn!!! Tôi phải đến đón cậu thôi, tôi sẽ gác hết lịch lại vì cậu, yên tâm đi cục cưng." Nghe Cố Thanh Hà nói vậy tim Ngôn Trăn cũng tan nát, làm sao nàng để Tiểu Cố về một mình ban đêm như vậy được, nàng không cho, nếu gặp người xấu thì làm sao bây giờ? An ninh hiện tại không đảm bảo lắm.

"Vậy là được rồi."

Nghe được câu trả lời hài lòng, Cố Thanh Hà vui vẻ nói thêm mấy câu với Ngôn Trăn. Sau khi hai người miễn cưỡng cúp điện thoại, Cố Thanh Hà thu hồi lại sự dịu dàng hiếm có của mình.

Lúc này, điện thoại bàn của khách sạn vang lên.

"Xin chào, cô Cố, có một vị họ Phùng đang đợi, nhờ em gọi cho bên mình ạ."

"Được rồi, tôi biết."

Cố Thanh Hà nhìn con ngươi đột nhiên hung bạo trong gương, nhắm mắt rồi trở lại bình thường.

Sau đó cô lại nhìn gương, dùng ngón tay kéo mặt lên, mỉm cười, đi vào thang máy.

________
Trong lòng Ngôn Trăn, Tiểu Cố mãi mãi là bé người yêu ngây thơ, ngọt ngào vô cùng.

Thế nên nàng lo cục cưng nhà nàng là em bé khóc nhè, không mở được nắp chai nước, lại còn đi về vào ban đêm, nếu gặp phải người xấu thì phải làm sao, lo lắng quá!

Continue Reading

You'll Also Like

473K 28.1K 56
A long time ago Ryraso worked for a race known as the K'nairi. When war broke out he was forced to leave. But the k'nairi don't let the people they v...
312K 18.6K 40
You live in a different time zone Think I know what this is It's just the time's wrong
3.8K 132 19
Bộ truyện viết về hiện tượng huyền thuật tâm linh bí ẩn : luyện ngải, vong nhập, siêu nhiên. Có nhiều phần huyền ảo, khó tin, dựa vào các truyền thuy...
313K 21.8K 157
Tác phẩm: Toàn thế giới đều đang đợi người động tâm. Tác giả: Tố Tây Người gõ: Mia của bạn nè Beta: Hoa Hoa của bạn đây Ý là truyện này gõ nhanh quá...