Chương 5

2.3K 182 28
                                    

Tác phẩm: Toàn Thế Giới Đều Đang Đợi Người Động Tâm

Tác giả: Tố Tây

Edit: Mia

Chương: 5
___________

Hai người ngồi vào một gian, cửa hàng vừa phải, không lớn cũng không nhỏ, khá sạch sẽ. Tuy rằng vẫn nghe được tiếng người ăn cơm nói chuyện nhưng cũng không phải là quá ồn ào.

"Tiểu Trăn Trăn lúc vào sao không gọi dì một tiếng."

Một người phụ nữ hơi xinh đẹp mang tạp dề bước qua, trong giọng nói mang theo sự hờn dỗi.

"Bà chủ, cháu vừa đến, nhìn thấy mấy xiên thịt nướng của chú Từ cũng quên chào dì luôn." Ngôn Trăn ngượng ngùng nhưng vẫn tiêu diệt xiên thịt cừu trong tay.

"Con mèo nhỏ tham ăn." Bà chủ nhận tờ giấy gọi món, liếc nhìn đứa trẻ tương đối yên lặng đang ngồi đối diện, hỏi: "Này, cháu dẫn bạn cùng lớp đi ăn cùng sao?"

"Bạn của con, Cố Thanh Hà, người đứng đầu trường Nam Bình." Giọng nói Ngôn Trăn hơi lớn, khiến Cố Thanh Hà có chút xấu hổ.

Hai mắt bà chủ lập tức sáng như sao: "Wow, đỉnh quá. Không biết con trai dì có vào được Nam Bình hay không nữa. Thôi hai đứa tự nhiên, dì bận việc trước."

Nhìn thấy bà chủ đi, Cố Thanh Hà nói: "Đừng có giới thiệu tôi như vậy với mọi người."

"Nhưng đâu có sai." Ngôn Trăn không cảm thấy có gì không ổn.

"Quá phô trương, không cần thiết." Cố Thanh Hà nhấn mạnh, sau đó như nghĩ đến gì đó, lại hỏi: "Khi nào tôi trở thành bạn của cậu vậy?"

Ngôn Trăn đang cúi đầu xem thực đơn, có chút kỳ quái, không hiểu câu hỏi của Cố Thanh Hà lắm: "Bây giờ không phải sao? Ăn cay được không?"

Cố Thanh Hà suy nghĩ một chút, trả lời: "... Không quá được."

"Vậy hơi cay đi, cho cậu nếm thử, nếu không cay thì không ngon lắm." Ngôn Trăn xoay xoay bút, tự lẩm ba lẩm bẩm: "Còn có gì không ăn được không?"

"Không."

" Được, hehe, không giống Lục Vãn Vãn, cậu ấy rất khó chiều, không ăn được rau thơm, hành, tỏi." Ngôn Trăn lại đề cập đến mấy món bán chạy của nhà hàng chú Từ: thịt xiên nướng, xương sụn nướng giòn, cà tím nướng, huyết vịt nướng giấy bạc, tôm hùm đất nướng 13 vị, gọi một đống rồi đẩy về phía đối diện.

Cố Thanh Hà cúi đầu nhìn thực đơn, gọi nhiều như vậy, chắc ăn không hết đâu. Cô đẩy thực đơn lại cho Ngôn Trăn, nói: "Gọi nhiều quá rồi."

"Ăn được hết." Ngôn Trăn lập lời thề son sắt: "Cậu đừng thấy nhà hàng này chỉ có đồ nướng, thật ra tôm của chú ấy là ngon nhất. Trước kia nhà hàng của chú ấy ở gần khu nhà tôi, anh họ tôi thường dẫn tôi đi ăn. Cậu không biết đâu, thịt tôm hùm đất thật sự là đỉnh cao..."

Cố Thanh Hà nghe Ngôn Trăn nói không ngừng nghỉ nhưng cô không lọt được lời nào. Cô muốn sửa lại khái niệm bạn bè của Ngôn Trăn, với cả cô cũng không thích tôm hùm đất lắm.

Ngôn Trăn càng phấn khích hơn khi nhìn thấy một đống đồ ăn được mang lên. Phải biết rằng, triết lý của nàng là: Trên thế giới, đồ ăn là thứ duy nhất không thể cô phụ. Ngôn Trăn cầm tôm lên, bắt đầu bóc vỏ, lúc sau trước mặt nàng đã có một núi nhỏ, còn Cố Thanh Hà dường như không di chuyển đũa của mình nhiều lắm.

Toàn Thế Giới Đều Đang Đợi Người Động Tâm - Tố TâyWhere stories live. Discover now