Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi ti...

By caomuoi99

34.9K 3.8K 245

Tác giả: Trọng Lâu Tam Thất Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm, Khoa học viễn tưởng... More

Đôi lời nè 🫶
Chương 1: Rừng rậm nguyên thủy
Chương 2: Lam Tinh giáng cấp
Chương 3: Mở cửa hàng trên Tinh Võng
Chương 4: Bắt đầu lừa đảo
Chương 5: Không tin
Chương 6: Giải quẻ
Chương 7: Tướng hao tài
Chương 8: Báo thủ
Chương 9: Cược lớn
Chương 10: Quỳ hát bài ca 'Chinh phục'
Chương 11: Fanboy đầu tiên
Chương 12: Nhà hàng Phỉ Tư
Chương 13: Mở hàng lần nữa
Chương 14: Thiên lôi vô vọng
Chương 15: Hiều lầm
Chương 16: Thể chất Conan
Chương 17: Cô ấy không hợp với anh
Chương 18: Đọc nhiều sách lên
Chương 19: Viên thuốc lớn
Chương 20: Lực lượng tín ngưỡng khác
Chương 21: Công hiệu của bùa Đổi Vận
Chương 22: Sóng ngầm cuồn cuộn
Chương 23: Trường quân sự Rechester
Chương 24: Tìm phòng thi
Chương 25: Là anh ta
Chương 26: Cậu chọn đáp án kiểu gì đấy?
Chương 27: Bài kiểm tra được phát sóng trực tiếp
Chương 28: Meme
Chương 29: Hợp tác không?
Chương 30: Ba người
Chương 31: Gian lận 1
Chương 32: Gian lận 2
Chương 33: Chạy trốn
Chương 34: Hoa đào của Tần Mộc
Chương 35: Hoa đào và tiểu nhân
Chương 36: Mượn vận
Chương 37: Sơn Thiên Đại Súc
Chương 38: Không có câu hỏi trắc nghiệm
Chương 39: Cấp độ học tra
Chương 40: Mễ tiểu thư chế giễu
Chương 41: Giành được vị trí đứng đầu
Chương 42: Chia vào lớp E
Chương 43: Quả là thần tiên mà
Chương 44: Hoắc gia cảm ơn
Chương 45: Gặp Tiêu Nam trên đường
Chương 46: Thú ăn vàng
Chương 47: Căn cứ Long Dập
Chương 48: Món khai vị
Chương 49: Chạy theo vòng tròn là sao?
Chương 50: Oan gia ngõ hẹp
Chương 51: Căn cứ lừa đảo
Chương 52: Thanh tâm chú?
Chương 54: Huấn luyện thể chất
Chương 55: Nhằm vào cô
Chương 56: Thủ đoạn của phụ nữ
Chương 57: War trên WB
Chương 58: Bí mật chuẩn bị
Chương 59: Vân Mạt phản công
Chương 60: Tồn tại mâu thuẫn
Chương 61: Tự ứng cử làm Tổng chỉ huy
Chương 62: Bắt đầu đánh giá
Chương 63: Công thành
Chương 64: Lý do của Vân Mạt
Chương 65: Bắt đầu diễn tập
Chương 66: Không thể chờ được
Chương 67: Bọ ngựa bắt ve sầu
Chương 68: Chim sẻ ở phía sau
Chương 69: Bắt Tiểu đoàn trưởng hiệu lệnh toàn quân
Chương 70: Mượn đao giết người
Chương 71: Qua mặt để thoát khỏi nguy hiểm
Chương 72: Dụ địch thâm nhập
Chương 73: Cuộc tập kích hoàn hảo
Chương 74: Hẹn gặp lại, Mễ tiểu thư
Chương 75: Chiến thuật bỏ túi
Chương 76: Đổi thủ ngang tài ngang sức
Chương 77: Diễn tập kết thúc
Chương 78: Bài phát biểu
Chương 79: Có mối làm ăn
Chương 80: Sơn và Y
Chương 81: XM ăn mòn
Chương 82: Bị theo dõi
Chương 83: Xem xét tình hình
Chương 84: Hắc hồng*
Chương 85: Phát sóng trực tiếp
Chương 86: Lý do bị khóa tài khoản
Chương 87: Nhầm lẫn
Chương 88: Còn trị được mất ngủ?
Chương 89: Câu lạc bộ tân sinh viên
Chương 90: Ép mua ép bán
Chương 91: Vong Xuyên Thu Khố
Chương 92: Bữa cơm ngột ngạt
Chương 93: Đừng khiêu khích tôi
Chương 94: Ngô Kim gây hấn
Chương 95: Quẻ thứ hai
Chương 96: 'Dịch' là một môn học
Chương 97: Thử
Chương 98: Nhìn thấu mánh khóe
Chương 99: 'Đội nồi' cho Lam Tinh
Chương 100: Thái độ của Nhiếp Duẫn Ninh
Chương 101 - 105
Chương 106 - 110
Chương 111 - 115
Chương 116 - 120
Chương 121 - 125
Chương 126 - 130
Chương 131-141

Chương 53: Minh tinh đến

311 32 0
By caomuoi99

edit+beta: míngchan

Hằng ngày, các sinh viên phải lăn lê bò toài ở những khu vực được sử dụng và không được sử dụng của căn cứ.

Gần như phải dựa vào đôi tay mình mà đo xem độ cao của các tòa nhà cao tầng, núi rừng dài bao nhiêu, sân huấn luyện có chỗ nào gồ lên...

Vân Mạt cuối cùng cũng nắm chắc vị trí đội sổ của mình, không ai tranh được.

Hầu như này nào cô cũng hoàn thành huấn luyện trong sít sao, còn điểm tích lũy thì chẳng biết đã mất bao nhiêu.

Thực ra Vân Mạt cảm thấy mình đã tiến bộ rất nhiều, ít nhất hiện tại khi chạy ở đường núi cô đã không bị bỏ lại quá xa như trước.

Nếu bỏ giày trọng lực ra, cô nghĩ mình còn có thể bay.

Trải qua hai tuần, mọi người rốt cuộc đã dần quen với cường độ huấn luyện cao này.

Nhưng quen rồi lại thấy cô đơn.

"Không tín hiệu, đã lâu tôi không được cày phim..."

Lâm Phàm Thành lẩm bẩm ở một góc căng tin.

"Tôi cũng thế, ngôi MVP trong Vương giả Tinh tế sợ là không giữ được rồi..."

"Tuy rằng tôi không cần gì nhưng cũng chịu không nổi ngày tháng mà mỗi lần vừa mở quang não ra nhưng chẳng xem được tin tức..."

"Thật nhớ những ngày ngã xuống là ngủ..."

Giữa vô số tiếng kêu rên, biểu cảm thờ ơ của Vân Mạt có vẻ vô cùng thanh cao.

"Này..." Hoắc Xuyên chọc cô.

"Sao?" Vân Mạt vừa gắp đồ ăn vừa hỏi.

"Cậu không thấy chán à?"

"Chán? Sao phải chán? Có như việc để làm thế cơ mà." Vân Mạt từ tốn nhai cơm, nói.

"Ồ?" Mắt các nam sinh sáng rực lên.

"Nói xem cậu làm gì để giết thời gian vậy?"

"Vẽ bùa, niệm chú, ngồi thiền...."

"À..."

Mọi người nhớ tới hành động triệu hồi thần thú lúc trước, đột nhiên cảm thấy rùng mình. Em gái này không cứu được rồi, chỉ có chút thú vui nhàm chán này thôi á?

"Nhưng?" Hoắc Xuyên đảo mắt: "Huấn luyện viên không hề nói không được gửi đồ đến đây đúng không?"

"Cậu muốn gì?" Các nam sinh xúm lại thì thầm.

"Nhà tôi có máy tín hiệu, chiều nay tài xế sẽ đem đến..."

Rất nhanh, với suy nghĩ pháp không trách chúng, à không, là niềm vui cá nhân không bằng niền vui của tập thể, Hoắc Xuyên đã loan tin có máy tín hiệu ra ngoài.

Đêm đó, dưới sự trợ giúp của các nam sinh, cuối cùng mọi người cũng lên được Tinh Võng đã lâu không gặp.

Nhưng mà...

"Bíp..." Lại là tiếng còi đòi mạng.

"Kiểm tra phòng!" Giọng của lính gác vang lên ngoài cửa.

Mọi người nhảy khỏi giường, nghệt mặt nhìn nhau.

"Cái quái gì vậy!"

"Mau giấu đi!"

"Giấu đâu bây giờ! Tôi đi đây!"

Các nam sinh luống cuống tay chân, lính gác đã gần đến cửa rồi.

Các sinh viên nhanh chóng xuống giường, đứng thẳng tắp, đang là mùa hè nên trên người họ chỉ mặc quần đùi...

Huấn luyện viên lục soát khắp cả phòng một lượt, mắt đảo qua từng người môt nhưng không phát hiện được gì.

Anh ta nhếch miệng, xoay người đi ra cửa.

"Huh..."

Không biết là ai thở nhẹ ra.

Nguy hiểm thật.

Nhưng mà không đợi hơi thở của người này kết thúc đã nghe thấy một giọng nói không có ý tốt: "Nhảy đi!"

Nhảy?

Mọi người che quần đùi lại, nhe răng trợn mắt.

Nhưng mà ai dám không nhảy?

"Lạch cạch..."

Thiết bị tín hiệu rơi xuống đất.

Chỉ còn một mảnh vải trên người, nghĩ cũng biết thiết bị tín hiệu được giấu ở đâu.

Hoắc Xuyên:...

Những tên còn lại:...

"Ra ngoài, võ trang chạy 10 km!"

"Hoắc Xuyên, trừ 100 điểm, ghi tội!"

Huấn luyện viên Trương nói xong thì không để ý đến những tiếng kêu rên sau lưng nữa.

Hoắc Xuyên suýt thì rớt nước mắt.

Cậu ta cay đắng muốn chết, nhất định anh đã sớm biết chuyện này, vì sao không ngăn cản mà cứ muốn bắt tại trận?

Trương Qua:... Hừ, có tư tưởng phạm tội với đã phạm tội giống nhau được chắc?

Hoắc Xuyên dùng bài học đau đớn của mình để cảnh tỉnh tất cả mọi người, ở chỗ này, dù là một hành động nhỏ nhưng cũng phải trả giá đắt.

Lưu Dược thông minh hơn Hoắc Xuyên nhiều, sau thời gian cẩn thận quan sát và phân tích cuối cùng cũng phát hiện ở bên ngoài tường vây cạnh trạm gác dưới chân núi có một chút tín hiệu.

Cậu ta tin chắc cái này không thể nào là sơ hở của quân đội, vậy thì rất có khả năng nó là cái bẫy.

Nhưng mặc kệ là bẫy gì thì cậu ta chỉ mò lên mạng một chút ắt hẳn không sao.

Vì thế, buổi chiều cuối tuần, dọc theo tường vây đã xuất hiện một phong cảnh độc đáo.

Vô số sinh viên duỗi dài tay ra ngoài chỉ vì để cố bắt được tí tín hiệu yếu ớt.

Vân Mạt nhìn mà trợn mắt há mồm, quả là Quan Âm nghìn tay phiên bản Tinh tế đây mà.

"Nhanh đi lên trước 5 mét, tín hiệu sắp đổi vị trí rồi".

Lưu Dược hét một tiếng, rụt tay lại rồi nhanh chóng nhảy lên trước, chiếm lấy vị trí thoải mái nhất.

...

"Đội trưởng, sinh viên này không tồi đâu." Trương Qua gấp máy tính lại, theo tầm mắt Liên Nghệ nhìn ra ngoài.

"Đúng vậy, lỗ hổng chúng ta cố ý để lại đã bị phát hiện, rất thông minh".

"Đội trưởng, Elani đang đến..."

"Là Mai gia sắp xếp đúng không? Họ muốn dò xét tình hình của chúng ta à...Đúng là duỗi tay quá dài rồi."

"Cô ta muốn làm quân nghệ tôi không quản được, nhưng muốn vào bộ đội đặc chủng ấy hả..."

Khóe miệng Liên Nghệ mang theo sự mỉa mai, ánh mắt lạnh băng nhìn về phía xa.

___________

"Này, tin tức tốt! Tin tức tốt!"

Lâm Phàm Thành đột nhiên hét to một tiếng, gần như muốn múa luôn rồi.

"Tin gì thế?" Mọi người vừa chăm chăm vào quang não của mình vừa dựng lỗ tai lên nghe.

Lâm Phàm Thành kích động đỏ cả mặt, hét hết sức bình sinh: "Elani sắp đến đây!"

"Elani?" Vân Mạt không có ấn tượng lắm, người này là ai.

"Cái gì, Elani đến đây? Đến căn cứ này á?"

Vân Mạt Không chưa kịp nhớ ra Elani là ai thì đám con trai xung quanh đã lao tới.

"Lâm Phàm Thành, cậu nghe được tin ở đâu ra?"

"Tôi vừa vào trang web WB của cô ấy thì thấy được lịch trình này. Bây giờ tất cả mọi người đều đang hào hứng lắm."

Lâm Phàm Thành gặp được người có cùng sở thích, cảm xúc khó tránh khỏi kích động.

"Nhưng mà đó rốt cuộc là ai?" Vân Mạt hỏi.

Các nam sinh đồng loạt đứng thẳng, duỗi tay phải chỉ ngón trỏ lên trời, đồng thanh: "Ánh sáng quê nhà ba vạn nămmm!"

"À, là cô ấy!"

Vân Mạt nhớ đến lần trước vô tình gặp Tiêu Nam, bên đường đang phát bài hát này.

Những người khác biểu cảm mê mẩn, không thể không nói "Ánh sáng quê nhà ba vạn năm" quả là một bài hát thần thánh.

Ca sĩ Elani nghe đồn là hậu duệ của một lãnh đạo lớn trong quân đội. Nhờ bài hát này mà trở nên nổi tiếng, có tin đồn cô ta muốn vào quân đội phát triển.

"Tại sao cô ấy lại đến đây? Long Dập đâu có mở cửa cho người ngoài?" Lưu Dược hiển nhiên là người suy nghĩ cặn kẽ nhất.

Lâm Phàm Thành đáp: "Không biết, tin tức công khai thì nói đây là tiết mục an ủi. Dù sao chăn nữa, chúng ta cũng may mắn vì được gặp người thật một lần."

Nói tới đây, mọi người đều khó nhịn sự phấn khích, màn hình quang não đều chuyển sang ảnh của Elani, có mấy người còn ngâm nga hát theo.

"Quả là những chàng trai nhiệt huyết".

Vân Mạt nghe họ nói chuyện một lúc, lòng than thở liệu có phải mình đã già rồi hay chăng.

Chẳng bao lâu sau, dưới sự mong chờ háo hức của đám người Lâm Phàm Thành, buổi biểu diễn tại căn cứ của Elani đã được diễn ra.

...

Đến khi thấy Liên Nghệ cũng xuất hiện trên khán đài, Vân Mạt mới vỡ lẽ, Elani này có vẻ là một người rất có quyền lực.

Dưới ánh đèn, cô ấy và Liên Nghệ đứng chung một chỗ.

Ngũ quan của người đàn ông góc cạnh tuấn mỹ, đôi mắt lạnh lùng hơi heo lại, cả người toát ra khí chất của một vị vua.

Người con gái bên cạnh trong rất uyển chuyển mềm mại, tươi cười duyên dáng, mái tóc xoăn hoàn hảo dưới ánh đèn vô cùng quyến rũ.

"Bắt đầu đi".

Liên Nghệ giới thiệu ngắn gọn, bài biểu diễn của Elani cuối cùng cũng được bắt đầu.

Ánh đèn đột nhiên tối sầm, cho dù là các binh sĩ tại ngũ cũng không nhịn được nữa hò reo ầm ĩ...

Continue Reading

You'll Also Like

3K 339 6
allfaker. allLeSanghyeok. . khi siết ôm mặt trời, mặt trời cũng đang riết lên da thịt này. tôi nguyện ý.
16.5K 2.8K 68
[CHƯA BETA] • Tác giả: Thanh Thanh Kết Ngạnh. • Editor: Zịt trà sữa OwO. (@Zittrasua) • Thể loại: xuyên nhanh, nữ cường, hiện đại, cổ đại, HE, tình c...
18.2K 2.5K 87
Tác giả : Khinh Vân Đạm Số chương : 133 chương Nguồn : Tấn Giang Editor : Tô Tình trạng raw - convert : Hoàn Tình trạng edit : On-going Thể loại : n...
48.2K 6.7K 109
Tác giả: Trùng Áp Tiểu Trình Trình Truyện chỉ được đăng trên Wattpad và App truyện full (TYT) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai, HE ,Tình c...