Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi ti...

By caomuoi99

35K 3.8K 245

Tác giả: Trọng Lâu Tam Thất Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm, Khoa học viễn tưởng... More

Đôi lời nè 🫶
Chương 1: Rừng rậm nguyên thủy
Chương 2: Lam Tinh giáng cấp
Chương 3: Mở cửa hàng trên Tinh Võng
Chương 4: Bắt đầu lừa đảo
Chương 5: Không tin
Chương 6: Giải quẻ
Chương 7: Tướng hao tài
Chương 8: Báo thủ
Chương 9: Cược lớn
Chương 10: Quỳ hát bài ca 'Chinh phục'
Chương 11: Fanboy đầu tiên
Chương 12: Nhà hàng Phỉ Tư
Chương 13: Mở hàng lần nữa
Chương 14: Thiên lôi vô vọng
Chương 15: Hiều lầm
Chương 16: Thể chất Conan
Chương 17: Cô ấy không hợp với anh
Chương 18: Đọc nhiều sách lên
Chương 19: Viên thuốc lớn
Chương 20: Lực lượng tín ngưỡng khác
Chương 21: Công hiệu của bùa Đổi Vận
Chương 22: Sóng ngầm cuồn cuộn
Chương 23: Trường quân sự Rechester
Chương 24: Tìm phòng thi
Chương 25: Là anh ta
Chương 26: Cậu chọn đáp án kiểu gì đấy?
Chương 27: Bài kiểm tra được phát sóng trực tiếp
Chương 28: Meme
Chương 29: Hợp tác không?
Chương 30: Ba người
Chương 31: Gian lận 1
Chương 32: Gian lận 2
Chương 33: Chạy trốn
Chương 34: Hoa đào của Tần Mộc
Chương 35: Hoa đào và tiểu nhân
Chương 36: Mượn vận
Chương 37: Sơn Thiên Đại Súc
Chương 38: Không có câu hỏi trắc nghiệm
Chương 39: Cấp độ học tra
Chương 40: Mễ tiểu thư chế giễu
Chương 41: Giành được vị trí đứng đầu
Chương 42: Chia vào lớp E
Chương 43: Quả là thần tiên mà
Chương 44: Hoắc gia cảm ơn
Chương 45: Gặp Tiêu Nam trên đường
Chương 46: Thú ăn vàng
Chương 47: Căn cứ Long Dập
Chương 48: Món khai vị
Chương 49: Chạy theo vòng tròn là sao?
Chương 50: Oan gia ngõ hẹp
Chương 52: Thanh tâm chú?
Chương 53: Minh tinh đến
Chương 54: Huấn luyện thể chất
Chương 55: Nhằm vào cô
Chương 56: Thủ đoạn của phụ nữ
Chương 57: War trên WB
Chương 58: Bí mật chuẩn bị
Chương 59: Vân Mạt phản công
Chương 60: Tồn tại mâu thuẫn
Chương 61: Tự ứng cử làm Tổng chỉ huy
Chương 62: Bắt đầu đánh giá
Chương 63: Công thành
Chương 64: Lý do của Vân Mạt
Chương 65: Bắt đầu diễn tập
Chương 66: Không thể chờ được
Chương 67: Bọ ngựa bắt ve sầu
Chương 68: Chim sẻ ở phía sau
Chương 69: Bắt Tiểu đoàn trưởng hiệu lệnh toàn quân
Chương 70: Mượn đao giết người
Chương 71: Qua mặt để thoát khỏi nguy hiểm
Chương 72: Dụ địch thâm nhập
Chương 73: Cuộc tập kích hoàn hảo
Chương 74: Hẹn gặp lại, Mễ tiểu thư
Chương 75: Chiến thuật bỏ túi
Chương 76: Đổi thủ ngang tài ngang sức
Chương 77: Diễn tập kết thúc
Chương 78: Bài phát biểu
Chương 79: Có mối làm ăn
Chương 80: Sơn và Y
Chương 81: XM ăn mòn
Chương 82: Bị theo dõi
Chương 83: Xem xét tình hình
Chương 84: Hắc hồng*
Chương 85: Phát sóng trực tiếp
Chương 86: Lý do bị khóa tài khoản
Chương 87: Nhầm lẫn
Chương 88: Còn trị được mất ngủ?
Chương 89: Câu lạc bộ tân sinh viên
Chương 90: Ép mua ép bán
Chương 91: Vong Xuyên Thu Khố
Chương 92: Bữa cơm ngột ngạt
Chương 93: Đừng khiêu khích tôi
Chương 94: Ngô Kim gây hấn
Chương 95: Quẻ thứ hai
Chương 96: 'Dịch' là một môn học
Chương 97: Thử
Chương 98: Nhìn thấu mánh khóe
Chương 99: 'Đội nồi' cho Lam Tinh
Chương 100: Thái độ của Nhiếp Duẫn Ninh
Chương 101 - 105
Chương 106 - 110
Chương 111 - 115
Chương 116 - 120
Chương 121 - 125
Chương 126 - 130
Chương 131-141

Chương 51: Căn cứ lừa đảo

300 33 0
By caomuoi99

edit+beta: míngchan

Vân Mạt có thể chịu khổ, chỉ là Đại sư huyền học chưa có kinh nghiệm khổ tu trong bùn lầy bao giờ.

Cảm giác gập bụng trong vũng bùn là thế nào? Nước bẩn không ngừng chảy vào tai làm người ta không thể chịu nổi, chưa kể còn có thứ gì đó đang ngọ nguậy bên trong nữa.

Mễ Lị Á có chút suy sụp, đại tiểu thư tất nhiên biết huấn luyện rất vất vả, mục đích của cô ta là để nổi bật trong kỳ quân sự này, nhưng đây không phải là phương pháp chứng minh điều đó.

Chỉ là chưa có ai bỏ cuộc, Mễ Lị Á chỉ đành tiếp tục chịu đựng.

Điền Nhã Phù thực ra đã bực bội lắm rồi. Cô ta có thói ở sạch, nơi này quả thực là ác mộng dành riêng cho cô ta.

Giờ phút này, cô ta thậm chí không có thời gian quan tâm đến vị đại tiểu thư kia, cũng không rảnh xét nét người luôn chẳng vừa mắt là Vân Mạt.

Căn cứ này toàn là mấy kẻ có bệnh, yêu cầu gập bụng một trăm cái xong chuyển sang xoay người tại chỗ, sau đó là nhào lộn trong bùn lầy!

Mười mấy lớp, hơn một trăm người, tất cả đều đang chật vật nơi đây.

Sự tiêu hao về thể lực chỉ là thứ yếu, dù sao thì tác dụng của giày trọng lực ở vũng bùn này lớn hơn nhiều lực cản của bùn, khiến sự khó chịu trong lòng được phóng đại vô số lần.

Nhào lộn, tránh né, chống đẩy...

Tất cả những hạng mục vốn có thể hoàn thành trên đất bằng hôm nay phải thực hiện toàn bộ trong vũng lầy!

Vân Mạt không cẩn thận sặc một ngụm, mùi bùn tanh hôi buồn nôn khủng khiếp.

Vân Mạt chống tay xuống đất, sặc đến mức mặt đỏ bừng, tức khắc muốn đứng lên ho khan.

Tuy nhiên, khóe mắt cô liếc thấy đôi bốt quân đội sáng bóng mới toanh.

Vân Mạt ho khan quay đầu lại, đôi bốt kia nhấc lên, đặt lên vai cô rồi ấn một cái...

Vân Mạt ho một tiếng, bị đạp lại vũng bùn, được thêm một miệng nước.

Chưa một giây phút nào cô muốn làm hình nhân như lúc này, làm hình nhân huấn luyện viên Trương, dùng kim đâm chết anh ta!

À không, chẳng phải anh ta bị thận hư sao? Đâm cho anh ta yếu thêm!

Vân Mạt đang giãy giụa trong bùn lầy, huấn luyện viên Trương đã đi chỗ khác, trong mắt không có ý gì thừa thãi.

Đến lúc họ bước ra được vũng bùn đã là hai tiếng sau.

Ai nấy một thân thối hoắc, mang theo giày trọng lực chạy 5000m.

50 phút không hoàn thành thì tăng thêm 2000m.

2000m này chuẩn bị cho ai, mọi người dùng đầu ngón chân cũng biết.

...

"Hôm nay, các em thể hiện rất tốt".

Huấn luyện viên Trương đứng phía trước đội, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Vân Mạt.

Ánh mắt vẫn luôn thong dong của nữ sinh kia rốt cuộc đã xuất hiện chiến ý.

Anh ta vốn cảm thấy nữ sinh này không hề đơn giản.

Lúc này người cô toàn bùn lầy, rất chật vật.

Nhưng Trương Qua lại thấy trạng thái vốn xa cách của cô ấy cuối cùng cũng bị phá vỡ vào giờ phút này.

Advertisement: 1:03

Anh ta bỗng nhiên nóng lòng muốn thử, xem xem bộ dạng bùng nổ của Vân Mạt sẽ như thế nào.

Vân Mạt hung hăng trừng mắt với anh ta, vì chạy quá nhiều nên lồng ngực co thắt đau nhức. Ngoại trừ thở dốc, mồ hôi túa ra như tắm cũng khiến mặt mày càng bẩn thêm.

_________

Trời đã tối, huấn luyện viên Trương nâng cổ tay lên xem giờ.

Có phó huấn luyện viên đi tới, một người trong số họ ném súng về phía các sinh viên.

Loại súng này đã bị đào thải từ lâu, bên trong chỉ là đạn giả.

Nhưng trong những ngày huấn luyện buồn tẻ, đột nhiên thấy được đồ vật này vẫn khiến cho mọi người hưng phấn.

Tất cả yên lặng đứng dậy, ánh mắt nảy lửa.

"Các em rất may mắn." Huấn luyện viên Trương bước đôi chân dài đến trước mặt mọi người.

"Căn cứ Long Dập có một số tân binh mới tới, hôm nay buổi đánh giá điều tra của họ."

"Cái gì?" Đầu Hoắc Xuyên quay trái quay phải: "Ý là sao cơ?"

Thấy huấn luyện viên không ngăn, các học sinh khác cũng khe khẽ bàn tán.

"Đánh giá tân binh thì có liên quan gì đến chúng ta?"

"Không".

Giác quan nhạy bén của Lưu Dược làm cậu ta nổi cả da gà.

"Các cậu không nghe thấy à? Đánh giá điều tra của tân binh, cố ý nói với chúng ta, không phải muốn chúng ta làm đạo cụ đấy chứ?"

Huấn luyện viên A cho Lưu Dược một ánh mắt tán thưởng, tên này quả nhiên tinh ý.

"Không... Không phải chúng ta đoán đúng rồi chứ?"

Các sinh viên than ầm trời.

Tân binh trình độ cỡ nào mới có thể vào căn cứ Long Dập?

Họ là đồ ăn tự động dâng lên miệng chứ còn gì nữa?

"Các em có một tiếng".

Trương Qua nhìn thiết bị tín hiệu trên cổ tay, ngoài cười nhưng trong không cười.

"Trốn đi, đừng để bị người khác phát hiện".

"Bị phát hiện, tự động chạy 5000m..."

"Chết tiệt..."

"Trốn? Trốn đâu giờ? Trốn kiểu gì?"

Vừa nghe mệnh lệnh, sự phấn khởi đã biến mất, chỉ còn lại bối rối.

Không dạy cái khỉ gì, điều tra hay phản trinh sát cũng chưa được học, họ có thể trốn đi đâu với cả thân đầy bùn này?

"Huấn luyện viên, có thể đánh trả không?"

Một sinh viên run giọng hỏi.

"Có thể, dùng súng dùng răng gì cũng được."

"Nhưng nếu bị họ đến gần, tôi khuyên các em đừng nên để bị đánh." Huấn luyện viên B nói.

"Tôi... Tôi chưa học bắn súng bao giờ..."

Thứ được phát cho họ căn bản là không phải vũ khí mà là rơm rạ, nắm trong tay cũng chẳng có tác dụng gì.

"Còn 50 phút!" Trương Qua nhẩn nha nhắc nhở, nhưng nghe vào tai chẳng khác đòi mạng là bao.

Vân Mạt bẹp miệng, huấn luyện chết tiệt, đây là đổi cách chơi họ đây mà.

"Báo cáo huấn luyện viên, tất cả đồ vật ở đây đều được dùng sao?"

Một sinh viên chỉ vào xe bay, lớn tiếng hỏi.

"Có thể!"

"Nhanh, nhanh!"

Huấn luyện viên vừa dứt lời, mọi người liền tất tả tìm kiếm những thứ có thể sử dụng.

Vân Mạt chậm rãi bước sang một bên, lấy giấy bút ra...

"Cậu nghĩ mình là thần bút Mã Lương đấy?"

Hoắc Xuyên đi theo, thật cảm thấy lo lắng cho đầu óc của cô, đã là lúc nào rồi cơ chứ?

Cậu ta thấy nhiệm vụ chăm sóc Vân Mạt mẹ giao cho coi bộ không thể hoàn thành nổi rồi.

Bây giờ còn muốn vẽ cái gì? Chi bằng về nhà thêu hoa luôn đi.

Hoàn toàn phớt lờ mớ suy nghĩ trong đầu Hoắc Xuyên, ngón tay Vân Mạt run lên, cuối cùng vẽ một lá .

Nói là bùa Tàng Hình, nhưng nó không thật sự giúp cô trở nên vô hình, chỉ là sẽ che giấu hơi thở ở một mức độ lớn nhất thôi.

Dùng trong trận phục kích này quả thực không thể nào thích hợp.

"Đây là gì đấy?" Hoắc Xuyên tò mò cầm lên.

"Pháp bảo!" Vân Mạt nói.

"Thực sự có tác dụng à?" Hoắc Xuyên không tin.

"Cậu muốn không? Tôi có thể vẽ một lá nữa, đảm bảo cho cậu trốn đến cuối cùng."

"Tự tin quá ha..." Hoắc Xuyên đương nhiên không tin.

"Không lấy thì thôi!" Vân Mạt gấp nó lại nhét vào túi áo.

"Này, đợi chút".

Hoắc Xuyên suy nghĩ một chút, nhỡ đâu cậu ấy thật sự là người trên WB, biết đâu lại có bản lĩnh.

"Cho tôi đi." Cậu ta miễn cưỡng nói.

"800 tinh tệ, tôi ghi sổ cho cậu trước".

Vân Mạt không cho cậu ta cự tuyệt, đập mạnh lá bùa vào lòng bàn tay Hoắc Xuyên.

Mới khai trương, không tồi không tồi.

Hoắc Xuyên:... Biết trước mà bị đòi tiền, cái thứ xấu xí này một giây cậu ta vẽ được mười tờ...

...Ăn no rửng mỡ à?!

Vân Mạt không đợi cậu ta nói thêm gì, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi một lát, vẽ thêm cho mình một lá mới.

"Còn mười lăm phút..."

Đôi bốt quân đội đánh ghét kia lại dừng cách đó ba bước, chủ nhân nó là ai không cần nói cũng biết.

Đã không còn bóng dáng sinh viên nào trong tầm mắt.

Có lẽ đã tìm được chỗ trốn hết rồi.

Continue Reading

You'll Also Like

1M 114K 98
Truyện được đăng tải duy nhất trên wattpad bởi Phong Tình Vạn Chủng
53.2K 7.6K 88
Tên truyện: KỸ THUẬT VIÊN BẢO TRÌ THIÊN TÀI Tác giả: Lý Ôn Tửu Thể loại: Đam mỹ, Trọng sinh, Cơ giáp, Khoa học viễn tưởng, Thăng cấp lưu. Tình trạng...
848K 74.5K 84
Thể loại: Tận thế, Sci-Fi, vùng đất chết, hơi hướng Cthulhu, đồng thoại, lãng mạn, man mác buồn, HE. Cp: Lạnh lùng quyết đoán thẩm phán giả công x Th...
75.9K 7.8K 56
Thể loại: Sảng văn, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Dị năng , Đổ thạch , Tinh tế , Cơ giáp , Chủ thụ , 1v1, cường cường KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI...