Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi ti...

By caomuoi99

34.6K 3.8K 245

Tác giả: Trọng Lâu Tam Thất Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm, Khoa học viễn tưởng... More

Đôi lời nè 🫶
Chương 1: Rừng rậm nguyên thủy
Chương 2: Lam Tinh giáng cấp
Chương 3: Mở cửa hàng trên Tinh Võng
Chương 4: Bắt đầu lừa đảo
Chương 5: Không tin
Chương 6: Giải quẻ
Chương 7: Tướng hao tài
Chương 8: Báo thủ
Chương 9: Cược lớn
Chương 10: Quỳ hát bài ca 'Chinh phục'
Chương 11: Fanboy đầu tiên
Chương 12: Nhà hàng Phỉ Tư
Chương 13: Mở hàng lần nữa
Chương 14: Thiên lôi vô vọng
Chương 15: Hiều lầm
Chương 16: Thể chất Conan
Chương 17: Cô ấy không hợp với anh
Chương 18: Đọc nhiều sách lên
Chương 19: Viên thuốc lớn
Chương 20: Lực lượng tín ngưỡng khác
Chương 21: Công hiệu của bùa Đổi Vận
Chương 22: Sóng ngầm cuồn cuộn
Chương 23: Trường quân sự Rechester
Chương 24: Tìm phòng thi
Chương 25: Là anh ta
Chương 26: Cậu chọn đáp án kiểu gì đấy?
Chương 27: Bài kiểm tra được phát sóng trực tiếp
Chương 28: Meme
Chương 29: Hợp tác không?
Chương 30: Ba người
Chương 31: Gian lận 1
Chương 32: Gian lận 2
Chương 33: Chạy trốn
Chương 34: Hoa đào của Tần Mộc
Chương 35: Hoa đào và tiểu nhân
Chương 36: Mượn vận
Chương 37: Sơn Thiên Đại Súc
Chương 38: Không có câu hỏi trắc nghiệm
Chương 39: Cấp độ học tra
Chương 40: Mễ tiểu thư chế giễu
Chương 41: Giành được vị trí đứng đầu
Chương 43: Quả là thần tiên mà
Chương 44: Hoắc gia cảm ơn
Chương 45: Gặp Tiêu Nam trên đường
Chương 46: Thú ăn vàng
Chương 47: Căn cứ Long Dập
Chương 48: Món khai vị
Chương 49: Chạy theo vòng tròn là sao?
Chương 50: Oan gia ngõ hẹp
Chương 51: Căn cứ lừa đảo
Chương 52: Thanh tâm chú?
Chương 53: Minh tinh đến
Chương 54: Huấn luyện thể chất
Chương 55: Nhằm vào cô
Chương 56: Thủ đoạn của phụ nữ
Chương 57: War trên WB
Chương 58: Bí mật chuẩn bị
Chương 59: Vân Mạt phản công
Chương 60: Tồn tại mâu thuẫn
Chương 61: Tự ứng cử làm Tổng chỉ huy
Chương 62: Bắt đầu đánh giá
Chương 63: Công thành
Chương 64: Lý do của Vân Mạt
Chương 65: Bắt đầu diễn tập
Chương 66: Không thể chờ được
Chương 67: Bọ ngựa bắt ve sầu
Chương 68: Chim sẻ ở phía sau
Chương 69: Bắt Tiểu đoàn trưởng hiệu lệnh toàn quân
Chương 70: Mượn đao giết người
Chương 71: Qua mặt để thoát khỏi nguy hiểm
Chương 72: Dụ địch thâm nhập
Chương 73: Cuộc tập kích hoàn hảo
Chương 74: Hẹn gặp lại, Mễ tiểu thư
Chương 75: Chiến thuật bỏ túi
Chương 76: Đổi thủ ngang tài ngang sức
Chương 77: Diễn tập kết thúc
Chương 78: Bài phát biểu
Chương 79: Có mối làm ăn
Chương 80: Sơn và Y
Chương 81: XM ăn mòn
Chương 82: Bị theo dõi
Chương 83: Xem xét tình hình
Chương 84: Hắc hồng*
Chương 85: Phát sóng trực tiếp
Chương 86: Lý do bị khóa tài khoản
Chương 87: Nhầm lẫn
Chương 88: Còn trị được mất ngủ?
Chương 89: Câu lạc bộ tân sinh viên
Chương 90: Ép mua ép bán
Chương 91: Vong Xuyên Thu Khố
Chương 92: Bữa cơm ngột ngạt
Chương 93: Đừng khiêu khích tôi
Chương 94: Ngô Kim gây hấn
Chương 95: Quẻ thứ hai
Chương 96: 'Dịch' là một môn học
Chương 97: Thử
Chương 98: Nhìn thấu mánh khóe
Chương 99: 'Đội nồi' cho Lam Tinh
Chương 100: Thái độ của Nhiếp Duẫn Ninh
Chương 101 - 105
Chương 106 - 110
Chương 111 - 115
Chương 116 - 120
Chương 121 - 125
Chương 126 - 130
Chương 131-141

Chương 42: Chia vào lớp E

336 35 2
By caomuoi99

edit+beta: míngchan

"Cậu, cậu..."

Sắc mặt Hoắc Xuyên cứng đờ, nhìn Vân Mạt mà bối rối muốn chết.

Vốn tính rằng nếu trường hợp xấu nhất xảy ra, cậu ta sẽ mở rộng vòng tay nam tính ra và nói với ân nhân cứu mạng rằng cùng lắm thì sẽ xin ba mình quyên tặng giúp cô ấy một cái thư viện.

Cmn, nào có ngờ người ta đã phi thăng từ đời nào!

Thật sự chẳng khoa học gì cả! Cô nàng này không phải chỉ toàn cậy vào vận may hả?!

Giống như tên lưu manh biết võ, ôi không, đã là con của thần may mắn mà lại còn có đầu óc, người khác biết phải sống sao!

Vân Mạt lười biếng dựa vào thân cây: "Cậu cậu cái gì?"

Hoắc Xuyên nuốt nước bọt, ảo cảnh đang tưởng tượng vỡ choang: "Cậu làm cách nào để vượt qua kỳ thi vậy?"

Vân Mạt nhìn dáng vẻ vẫn chưa tin nổi của Hoắc Xuyên, bỗng nhớ tới một câu: "Phật dạy, không thể nói."

Hoắc Xuyên:...

...

Mễ Lị Á ánh mắt u ám đến gần Vân Mạt, nói chuyện bằng giọng điệu chán ghét không tài nào giấu diếm: "Vân Mạt, chúc mừng cậu."

"Cảm ơn?" Vân Mạt hơi nhếch môi, ngón tay gõ nhẹ lên thân cây.

Sắc mặt Điền Nhã Phù càng đặc biệt hơn: "Vân Mạt, mày gian lận đúng không?"

"Ồ? Cô cảm thấy huấn luyện viên giám thị chỉ để cho vui, hay là trung tâm giám sát bị lỗi? Có cần tôi đi cùng đến chỗ huấn luyện viên trình bày thắc mắc của cậu không?"

Vân Mạt cười như không cười nhìn thẳng vào Điền Nhã Phù, kiểu gì cũng thấy cô ta y chang chú hề.

"Mày... Hừ" Điền Nhã Phù hít một hơi thật sâu, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Thế thì sao? Chỉ bằng thể chất cấp B giẻ rách này, mày nghĩ mình có thể nhận được một suất huấn luyện cơ giáp chuyên nghiệp ư?"

"Cô ta nói gì vậy?" Vân Mạt ngoáy tai, không thèm đáp Điền Nhã Phù, quay lại hỏi Hoắc Xuyên.

"Huấn luyện cơ giáp chuyên nghiệp, không phải sinh viên quân sự nào cũng có tư cách tham gia. Hằng năm đều phải tham gia thi đấu, cô ta đang thẳng thắn coi thường cậu." Hoắc Xuyên hóng drama không sợ gây chuyện, lập tức 'phiên dịch' cho Vân Mạt.

"À, ra vậy." Vân Mạt không nói nữa, quay đầu bỏ đi.

__________

"Rầm!"

Là âm thanh đồ vật rơi xuống đất, phát ra từ phòng của Mễ Lị Á.

Nhà giàu đi đến đâu cũng có thể nhận ra, Mễ Lị Á còn chưa chính thức nhập học đã được chuẩn bị một phòng rất tốt.

"Rầm, rầm, rầm!"

Mễ Lị Á quét bằng sạch đống đồ trên bàn, trên giường xuống đất: "Vân Mạt!"

Không biết là lần thứ bao nhiêu con ranh ấy cướp đi sự nổi bật thuộc về mình?!

"Cốc cốc." Có người gõ cửa.

Mễ Lị Á không trả lời.

"Cốc cốc ..."

"Mễ Lị Á, cậu có đó không?" Là giọng của Điền Nhã Phù.

Mễ Lị Á hít sâu một hơi, đẩy cửa ra bước ra ngoài, bước nhanh đến độ Điền Nhã Phù không kịp nhìn thấy đống hỗn độn trong phòng.

Advertisement: 13:32

"Mễ Lị Á, cậu không sao chứ?" Điền Nhã Phù lo lắng hỏi.

"Tôi thì có chuyện gì chứ?" Mễ Lị Á cười dịu dàng.

Điền Nhã Phù ngẩng phắt đầu, giọng điệu oán hận: "Vân Mạt kia chắc chắn đã giở thủ đoạn!"

Mễ Lị Á không tỏ ý kiến, cất bước chậm rãi đi dạo: "Không cần quan tâm cô ta, nhập học mới chỉ là bước đầu..."

Điền Nhã Phù cân nhắc biểu cảm của Mễ Lị Á, có hơi không chắc chắn: "Chẳng nhẽ cứ để cho con nhỏ đó đắc ý như thế? Còn tên Hoắc Xuyên kia nữa?"

Mễ Lị Á nhẹ nhàng liếc Điền Nhã Phù một cái, đôi môi đỏ từ từ nhếch lên: "Đừng vội, vẫn chưa muộn, chúng ta còn phải chia lớp nữa."

"Ý của cậu là?" Hai mắt Điền Nhã Phù sáng lên, chăm chú nhìn cô gái trước mặt.

Mễ Lị Á chậm rãi đi dọc hành lang, cảnh sắc mùa hè rực rỡ ngoài cửa sổ, gương mặt cô ta kiêu ngạo xinh đẹp nhưng trên môi lại là nụ cười mỉa mai: "Nếu đã không thích cô ta thì đừng đề cô ta vào cùng lớp với chúng ta là được."

"Ý... ý là?"

Điền Nhã Phù mới đầu còn không hiểu, cụp mắt nghĩ ngợi chút rồi bừng tỉnh, trong mắt là sự vui sướng hả hê. Là điều mình đang nghĩ đến phải không? Cố gắng suy cho cùng cũng được đền đáp.

Mễ Lị Á không nói gì, đi ra góc khuất yên tĩnh gọi một cuộc gọi video.

"Chú Hoàng? Là cháu, Mễ Lị Á."

Giọng nói của người đàn ông ở đầu dây bên kia vô cùng dịu dàng, còn hơi có ý lấy lòng.

"Là thế này... Chú có thể sắp xếp được không?"

"Được, được." Đối phương liên thanh đồng ý.

Mễ Lị Á tắt máy: "Đi thôi, đến phòng học đợi."

Điền Nhã Phù sửng sốt, đến phòng học đợi? Tức là mình có cơ hội được vào lớp A?

...

Sau giờ cơm trưa mới đến lúc chia lớp, Điền Nhã Phù thong thả ngồi vào chỗ của mình. Khoảnh khắc chạm mắt với Mễ Lị Á, trong lòng cô ta khấp khởi muốn chết.

Không, từ sau khi Mễ Lị Á kết thúc cuộc gọi kia thì cô ta đã kích động run cả người rồi.

Lưu Dược đi ngang qua bọn họ, rất có thâm ý nhìn Điền Nhã Phù.

"Nhìn cái gì?" Điền Nhã Phù bắt gặp ánh mắt đó thì có chút thấp thỏm.

Lưu Dược hơi khựng lại nhưng cũng không nói gì, chỉ là trên gương mặt luôn dịu dàng giờ có thêm chút lạnh lùng. Nhưng cũng chỉ vậy thôi, cậu ta đi đến hàng ghế sau mà không quay đầu lại. Ôi chao, cát vị hôm nay của mình.

"Người anh em, ngồi chỗ này nè!" Lâm Phàm Thành vỗ ghế bên cạnh, vẫy tay gọi Vân Mạt.

Cậu ta chiếm lấy vị trí trung tâm vậy nên Vân Mạt lập tức nhận được rất nhiều sự chú ý.

Mễ Lị Á nhìn cảnh này, không nói gì nhưng khóe miệng lại có ý lạnh.

Vân Mạt bình tĩnh đi đến và ngồi xuống.

Năm phút sau, mấy vị huấn luyện viên đi vào phòng học, tiếng nói chuyện phiếm ngừng ngay tắp lự.

Ý cười trong mắt Mễ Lị Á càng rõ, vẻ u ám lúc sáng cũng tan thành mây khói.

"Danh sách chia lớp sẽ được thông báo ngay sau đây." Giám khảo cất tiếng.

"Lớp A: Mễ Lị Á, Lưu Dược... Điền Nhã Phù."

"Lớp B:..."

"Lớp E: Hoắc Xuyên, Vân Mạt, Lâm Phàm Thành..."

"Mẹ nó!" Hoắc Xuyên đứng bật dậy.

"Hoắc Xuyên, em có thắc mắc gì?!" Huấn luyện viên Trương lạnh lùng liếc mắt qua.

"Dạ không... Không có gì." Hoắc Xuyên rụt đầu như chim cút.

"Giải tán." Huấn luyện viên phẩy tay, cho các thí sinh giải tán.

....

Tâm trạng Hoắc Xuyên không tốt lắm, cậu ta nhìn chằm chằm vào Vân Mạt nhưng không phát hiện được chút cảm xúc nào trên gương mặt ấy, lòng cảm thấy chán nản.

"Cậu không có ý kiến gì à?"

Hoắc Xuyên cuối cùng cũng không nhịn được, vẻ mặt khó xử hỏi Vân Mạt. Đổi lại là mình bị đối xử như thế, cậu ta không làm to chuyện lên mới là lạ.

"Đúng vậy." Lâm Phàm Thành bây giờ mới kịp phản ứng, vỗ đầu một cái.

"Tuy rằng thành tích vòng đầu của cậu chỉ ở mức trung bình nhưng hai vòng sau kết quả tuyệt đối được coi là ưu tú. Dù cho không được vào lớp A thì ít nhất cũng là lớp C, mà giờ..."

Vân Mạt lên tiếng, như vô tình nhìn chăm chú vào một góc phòng học, trong mắt là sự lạnh lẽo.

"A!" Tay người đàn ông nhỏ con ngồi trước màn hình đột nhiên run lên, không khỏi phát ra tiếng.

"Sao vậy?! Có gì mà hét?" Người đàn ông phía sau không vui, nâng tay cho người đàn ông kia một cái tát vào đầu.

"Có phải... có phải cô ấy phát hiện chúng ta không?" Người đàn ông nhỏ con chỉ vào Vân Mạt trên màn hình.

Nhưng bấy giờ, Vân Mạt đã nhìn sang chỗ khác.

"Sinh viên à? Cứ làm tốt chuyện của anh đi." Người đàn ông kia khinh thường liếc qua màn hình.

...

Danh sách đã được công bố, lớp A là lớp chuyên của hệ chất lượng cao, còn những lớp còn lại là lớp thường.

Lâm Phàm Thành lướt một vòng danh sách bạn học, không vui thở dài. Cậu ta chỉ biết mấy người trong danh sách.

Hoắc Xuyên tốt xấu gì cũng tham gia kỳ thi, nhưng còn một số ít là lính nhảy dù dưới danh nghĩa sinh viên trao đổi. Lúc còn học với nhau, mấy đứa đó suốt ngày gây sự, trốn học đánh nhau, nhưng không ai dám quản...

Lớp E này rõ ràng bị coi thành lớp cá biệt rồi... Haiz!

Ánh mắt Lâm Phàm Thành nhìn Hoắc Xuyên quá rõ ràng, rõ đến mức khó lòng lờ đi.

"Rầm!"

Hoắc Xuyên khó chịu đứng dậy, dáng người 1m9 cúi xuống nhìn Lâm Phàm Thành rất có sự uy hiếp.

Lâm Phàm Thành ý thức được mình làm điều không nên, lập tức làm ra động tác kéo khóa miệng.

"Mà này, những lớp này khác nhau chỗ nào?" Vân Mạt vừa thu dọn vừa thờ ơ hỏi.

Lâm Phàm Thành thở dài, dùng giọng điệu nhẹ nhàng hơn giải thích: "Lớp A mỗi tháng có cơ hội được thực hành cơ giáp hai buổi."

"Hiếm thế à?" Vân Mạt hỏi.

Lâm Phàm Thành lấy tay bụm mặt, biểu cảm tuyệt vọng: "Cơ hội thực hành với cơ giáp vô cùng hiếm có, cậu không biết sao?"

"Một học sinh quân sự bình thường, kết thúc mỗi học kỳ nếu đạt được thành tích đặc biệt xuất sắc mới giành được cơ hội học thực hành cơ giáp trong một tuần. Sinh viên lớp A hệ chất lượng cao thì mỗi tháng được thực hành hai ngày. Còn những lớp khác chỉ có thể học lý thuyết cơ giáp, cậu nói xem nó có hiếm không?"

"Nếu không phải vì tranh thủ cơ hội thực hành, ai sẽ tranh vỡ đầu để có một suất vào khoa tác chiến cá nhân hệ chất lượng cao chứ?" Lâm Phàm Thành bổ sung.

"Vì sao cơ hội thực hành lại ít đến thế?" Vân Mạt có chút khó hiểu.

"Một là vì tuyệt mật, hai là số cơ giáp thuộc quân đội cũng không thừa thãi".

Hoắc Xuyên nhéo mi tâm, cậu ta đang cân nhắc xem có nên xin ba tặng cho trường một tòa nhà dạy học để chuyển vào lớp A hay chăng.

"Các lớp khác không có cơ hội ư?" Vân Mạt hỏi tiếp.

"Cũng không phải không có, nếu thành tích ưu tú thì có thể được cân nhắc chuyển lớp nhưng khó lắm. Nghe nói khoá trước đến tận lúc tốt nghiệp cũng không có ai chuyển lớp thành công hết." Lâm Phàm Thành quả nhiên tường tận.

Vân Mạt đã hiểu. Cô nhún vai, không cho ý kiến.

Cơ giáp, thứ vũ khí hàng đầu Tinh tế...

Nhưng bằng cách nào để làm được điều đó thì còn cần suy nghĩ.

Ít nhất thì ở hiện tại, moi thứ đang diễn ra theo hướng mình mong đợi.

Continue Reading

You'll Also Like

845K 74.3K 84
Thể loại: Tận thế, Sci-Fi, vùng đất chết, hơi hướng Cthulhu, đồng thoại, lãng mạn, man mác buồn, HE. Cp: Lạnh lùng quyết đoán thẩm phán giả công x Th...
13.9K 312 13
Các bạn hãy đón xem và like ủng hộ mình nha.... Tuy còn nhiều sai sót thì mong mọi người thông cảm .... Cảm ơn mọi người nhiều
3K 337 6
allfaker. allLeSanghyeok. . khi siết ôm mặt trời, mặt trời cũng đang riết lên da thịt này. tôi nguyện ý.
18.9K 3.2K 200
Tên Hán Việt: Mau xuyên công lược: Vai ác Boss độc nhất vô nhị định chế Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Khoa học viễn tưởng, Hệ thống, Son...