Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi ti...

By caomuoi99

34.9K 3.8K 245

Tác giả: Trọng Lâu Tam Thất Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm, Khoa học viễn tưởng... More

Đôi lời nè 🫶
Chương 1: Rừng rậm nguyên thủy
Chương 2: Lam Tinh giáng cấp
Chương 3: Mở cửa hàng trên Tinh Võng
Chương 4: Bắt đầu lừa đảo
Chương 5: Không tin
Chương 6: Giải quẻ
Chương 7: Tướng hao tài
Chương 8: Báo thủ
Chương 9: Cược lớn
Chương 10: Quỳ hát bài ca 'Chinh phục'
Chương 11: Fanboy đầu tiên
Chương 12: Nhà hàng Phỉ Tư
Chương 13: Mở hàng lần nữa
Chương 15: Hiều lầm
Chương 16: Thể chất Conan
Chương 17: Cô ấy không hợp với anh
Chương 18: Đọc nhiều sách lên
Chương 19: Viên thuốc lớn
Chương 20: Lực lượng tín ngưỡng khác
Chương 21: Công hiệu của bùa Đổi Vận
Chương 22: Sóng ngầm cuồn cuộn
Chương 23: Trường quân sự Rechester
Chương 24: Tìm phòng thi
Chương 25: Là anh ta
Chương 26: Cậu chọn đáp án kiểu gì đấy?
Chương 27: Bài kiểm tra được phát sóng trực tiếp
Chương 28: Meme
Chương 29: Hợp tác không?
Chương 30: Ba người
Chương 31: Gian lận 1
Chương 32: Gian lận 2
Chương 33: Chạy trốn
Chương 34: Hoa đào của Tần Mộc
Chương 35: Hoa đào và tiểu nhân
Chương 36: Mượn vận
Chương 37: Sơn Thiên Đại Súc
Chương 38: Không có câu hỏi trắc nghiệm
Chương 39: Cấp độ học tra
Chương 40: Mễ tiểu thư chế giễu
Chương 41: Giành được vị trí đứng đầu
Chương 42: Chia vào lớp E
Chương 43: Quả là thần tiên mà
Chương 44: Hoắc gia cảm ơn
Chương 45: Gặp Tiêu Nam trên đường
Chương 46: Thú ăn vàng
Chương 47: Căn cứ Long Dập
Chương 48: Món khai vị
Chương 49: Chạy theo vòng tròn là sao?
Chương 50: Oan gia ngõ hẹp
Chương 51: Căn cứ lừa đảo
Chương 52: Thanh tâm chú?
Chương 53: Minh tinh đến
Chương 54: Huấn luyện thể chất
Chương 55: Nhằm vào cô
Chương 56: Thủ đoạn của phụ nữ
Chương 57: War trên WB
Chương 58: Bí mật chuẩn bị
Chương 59: Vân Mạt phản công
Chương 60: Tồn tại mâu thuẫn
Chương 61: Tự ứng cử làm Tổng chỉ huy
Chương 62: Bắt đầu đánh giá
Chương 63: Công thành
Chương 64: Lý do của Vân Mạt
Chương 65: Bắt đầu diễn tập
Chương 66: Không thể chờ được
Chương 67: Bọ ngựa bắt ve sầu
Chương 68: Chim sẻ ở phía sau
Chương 69: Bắt Tiểu đoàn trưởng hiệu lệnh toàn quân
Chương 70: Mượn đao giết người
Chương 71: Qua mặt để thoát khỏi nguy hiểm
Chương 72: Dụ địch thâm nhập
Chương 73: Cuộc tập kích hoàn hảo
Chương 74: Hẹn gặp lại, Mễ tiểu thư
Chương 75: Chiến thuật bỏ túi
Chương 76: Đổi thủ ngang tài ngang sức
Chương 77: Diễn tập kết thúc
Chương 78: Bài phát biểu
Chương 79: Có mối làm ăn
Chương 80: Sơn và Y
Chương 81: XM ăn mòn
Chương 82: Bị theo dõi
Chương 83: Xem xét tình hình
Chương 84: Hắc hồng*
Chương 85: Phát sóng trực tiếp
Chương 86: Lý do bị khóa tài khoản
Chương 87: Nhầm lẫn
Chương 88: Còn trị được mất ngủ?
Chương 89: Câu lạc bộ tân sinh viên
Chương 90: Ép mua ép bán
Chương 91: Vong Xuyên Thu Khố
Chương 92: Bữa cơm ngột ngạt
Chương 93: Đừng khiêu khích tôi
Chương 94: Ngô Kim gây hấn
Chương 95: Quẻ thứ hai
Chương 96: 'Dịch' là một môn học
Chương 97: Thử
Chương 98: Nhìn thấu mánh khóe
Chương 99: 'Đội nồi' cho Lam Tinh
Chương 100: Thái độ của Nhiếp Duẫn Ninh
Chương 101 - 105
Chương 106 - 110
Chương 111 - 115
Chương 116 - 120
Chương 121 - 125
Chương 126 - 130
Chương 131-141

Chương 14: Thiên lôi vô vọng

388 48 2
By caomuoi99

edit+beta: míngchan

Liên Châu ngạc nhiên trợn tròn mắt, "Bạn xâm lấn hệ thống của tôi?"

Vân Mạt ngán ngẩm xoay cổ, sao mà ai cũng nghĩ cô là hacker cao cấp thế nhỉ?

Cô mà có bản lĩnh ấy thì còn cần đến nhà hàng nhỏ này làm phục vụ chắc.

Nếu giám đốc Ôn nghe được trong lòng Vân Mạt chỉ coi Phỉ Tư là "nhà hàng nhỏ", sợ là sẽ nhổ nước miếng vô mặt cô.

"Khách hàng thân mến, nếu tôi đã nói đúng thì đừng quên trả phí nha...", Vân Mạt chậm rãi nhắc nhở.

Liên Châu nhanh nhẹn chuyển qua 160 tinh tệ, "Tôi muốn hỏi thêm câu nữa. Chữ "Ngôn", tình hình bệnh tình như thế nào?"

Vân Mạt lên tinh thần, "Ngôn, đầu chữ hung, đuôi chữ cát, trước hung sau cát, bệnh tình sẽ không có vấn đề gì. Nhưng nếu điều trị không đúng cách thì bệnh trạng sẽ trở nặng hơn."

Liên Châu thấy được lời này thì có chút cao hứng, "Nhưng mà, anh ấy cứ hôn mê bất tỉnh mãi, bác sĩ đã kiểm tra rất nhiều lần mà không tìm ra vấn đề".

"Nếu bạn không ngại, có thể gửi ảnh người bệnh qua đây cho tôi", Vân Mạt trầm ngâm, "Nếu bạn không yên tâm, chúng ta có thể ký hợp đồng bảo mật."

Liên Châu có chút lung lay, cô nghĩ dù gì bệnh tình anh hai cô cũng đã bị nhiều người biết được, gửi cho đối phương cũng không sao.

Vân Mạt nhìn qua màn hình cuộc gọi video một chiều, cẩn thận quan sát, sau mới thở dài gõ bàn phím: "Người này Huyền Châm* phá ấn, ấn đường bằng phẳng, trong đời tất có một lần gặp cảnh thập tử nhất sinh, thậm chí còn uy hiếp đến tính mạng. Nhưng hiện giờ ấn đường không hẹp không rộng, đại nạn không chết, tất có phúc đến cuối đời!"

*vân Huyền Châm: dạng thẳng đứng, nằm giữa hai đầu lông mày

"Bạn... bạn có thể chữa được không? Anh tôi liệu có như cô nói, không gặp nguy hiểm gì đâu phải không?" Trái tim Liên Châu như nhảy lên tận cổ họng, run rẩy hỏi lại.

"Anh ta không cần điều trị, sẽ tỉnh lại sớm thôi", Vân Mạt nhớ lại tướng mạo Liên Nghệ, bình tĩnh nói.

"Cái gì? Cô nói thật ư?" Liên Châu vô cùng vui vẻ, nhưng cũng sợ đối diện là vì muốn lừa tiền nên mới nói lời hay cho mình nghe.

"Không có vấn đề lớn, nhưng cơ thể tất sẽ suy yếu. Sau khi anh ta tỉnh, gia đình bạn có thể nấu dược thiện để bồi bổ."

"Có thật là anh tôi sẽ tỉnh lại không?" Liên Châu hỏi đi hỏi lại, như muốn xác nhận chắc chắn đây không phải là mơ.

"Nhanh thì bảy ngày, chậm thì một tháng." Vân Mạt nhìn xuống quẻ tượng, "Nội quái là Chấn, ngoại quái là Càn, thiên lôi vô vọng. Cửu ngũ hào: vô vọng chi tật, vật dược, hữu hỉ*".

*quẻ 25: Thiên Lôi vô vọng trong Kinh Dịch. Chấn: là sấm, Càn:là Trời. Cửu ngũ hào: vô cớ bị bệnh (gặp tai họa) thì không cần uống thuốc, sẽ tự khỏi.

"Bạn...... có thể giải thích cụ thể hơn được không?" Liên Châu run rẩy.

"Không cần vội vã dùng thuốc, sẽ tự động khỏi hẳn", Vân Mạt nói, "Được rồi, cái gì nên nói đã nói, chúng ta kết thúc trong vui vẻ thôi, đến giờ tôi nghỉ ngơi rồi."

"Chờ một chút, tôi có thể hỏi cách làm dược thiện không?" Liên Châu dùng tốc độ tay nhanh nhất đặt thêm một câu hỏi cho đối phương.

"Bạn thật sự muốn hỏi câu này?"

"À à, tôi quên mất", Liên Châu không chần chừ, lần này trực tiếp chuyển khoản 800 tinh tệ qua.

Vân Mạt bĩu môi, người dân Tinh tế ghê thật, luôn biết dùng những cách thức cô không tài nào từ chối để dụ dỗ cô.

"Rồi rồi, tôi cần nghiên cứu trước, đến lúc anh ta tỉnh chắc sẽ kịp", Vân Mạt vì danh dự của mình, không thể không cẩn trọng.

Với kinh nghiệm phụ việc bếp núc mấy hôm nay đã khiến cô nhận ra, trải qua mấy ngàn năm tiến hóa động thực vật đã sớm không còn giữ đươc hình dáng ở thời đại mà cô sinh sống, cũng chẳng thể nào biết công hiệu có còn được như ban đầu hay không.

Mấy thứ đó không thể ăn bừa, chỉ có thể tìm cơ hội thương lượng với giám đốc Ôn, điều chỉnh tốt thực đơn rồi tính sau.

"May quá, may quá", Liên Châu không biết nói gì cho phải, chỉ một cuộc đối thoại ngắn ngủi nhưng lại mang đến hy vọng le lói cho cô.

Mặc kệ đối phương có mục đích gì, ít nhất cũng an ủi cô được phần nào.

Vân Mạt nhìn đồng hồ, hơn 11 giờ, giám đốc Ôn chắc là vẫn chưa đi ngủ. Quý nhân nhiều việc, ngày mai chưa chắc đã có thời gian tiếp cô, thôi thì bây giờ triển luôn.

...

"Cộc cộc", Vân Mạt thuận tay chuyển 80 tinh tệ đến quỹ 011, sau đó xỏ dép lê đi đến phòng 506.

Đừng hỏi vì sao không ấn chuông cửa, cô đã ấn nửa ngày mà không nghe thấy phản hồi gì, không biết có phải nó bị hỏng không.

"Sao?" Giám đốc Ôn vẻ mặt không vui, mở cửa hỏi.

"Ai da, tôi tới không đúng lúc, ông chuẩn bị đi ngủ sao?"

Vân Mạt thấy tóc ông ta còn nhỏ nước, người tròng áo thun, có vẻ như vừa rửa mặt xong.

Nhưng mà, việc Vân tiểu thiếu chủ quyết định làm, không có chuyện mới được một nửa lại bỏ dở.

Vân Mạt tựa vào tường, không thấy chút áy náy hay ngượng ngùng nào khi quấy rầy người khác.

"Cô tìm tôi có việc gì?" Giám đốc Ôn không có tí kiên nhẫn nào.

Hôm nay là ngày kết toán tiền cuối tháng, bận bịu quá trời, đến tận giờ ông ta mới được đi nằm nghỉ. Con nhóc Vân Mạt này, tốt nhất là có chuyện quan trọng!

"Cổ của ông không thoải mái hả?"

Vân Mạt thấy ông ta không ngừng xoa cổ thì hỏi.

Giám đốc Ôn gật đầu, bình thường thời gian ông ngồi nhiều hơn đứng, hơn nữa nhà hàng lại nhiều việc, không chỉ cổ không thoải mái, thắt lưng cũng rất khó chịu.

Cuối tuần còn phải đến bệnh viện truyền dịch dinh dưỡng, tuy rằng chỉ giúp giảm chút đau nhức, nhưng có còn hơn không.

"Giám đốc Ôn, tôi bấm huyệt cho ông vài cái nhé?"

Vân Mạt nịnh nọt. Binh pháp đã viết rồi: "Muốn được lợi, phải cho đi", Vân tiểu thiếu chủ cô là người co được dãn được.

"Không cần, tôi có ghế mát xa", giám đốc Ôn nghi ngờ nhìn cô, muốn nhìn xem trong hồ lô của Vân Mạt bán thuốc gì.

"Nhìn sắc mặt của ông, có lẽ bệnh này đã ảnh hưởng đến giấc ngủ rồi nhỉ? Ghế mát xa nếu có tác dụng đến thế thì những cửa hàng vật lý trị liệu ngoài kia chắc phải dẹp tiệm lâu rồi. Bệnh này của ông nếu không thay đổi thói quen làm việc và nghỉ ngơi thì chỉ đành chấp nhận cả đời sống chung với lũ. Tuy nhiên, tôi đây ít nhất có thể giúp ông trong vòng một tháng bệnh không tái phát".

"Cô cứ nói luôn mục đích của mình đi".

Giám đốc Ôn đương nhiên chẳng tin tưởng, cô gái này chỗ nào cũng tốt, chỉ là mắc bệnh khoác lác thôi.

"Thì là......", Vân Mạt sờ mũi, "Nếu tôi trị liệu cho ông có tác dụng, liệu có thể ứng trước lương tháng sau được không?"

Giám đốc Ôn thở dài:...... "Vào đây nói chuyện đi".

Xem ra hoàn cảnh người lao động đúng là khó khăn, ông ta cũng không muốn làm khó ai làm gì.

Mấy ngày nay, biểu hiện của Vân Mạt khá tốt. Con gái giám đốc Ôn cũng tầm tuổi cô, suy bụng ta ra bụng người, ông cũng rất thông cảm cho Vân Mạt.

Vân Mạt nhìn trái nhìn phải, thầm cân nhắc một chút.

Đêm hôm khuya khoắt, trai đơn gái chiếc, đối phương trói gà không chặt, không phải là mối uy hiếp của cô.

Nhưng vì tị hiềm, Vân Mạt vẫn cố ý mở hé cửa.

"Ngồi đi", Vân Mạt chỉ vào ghế vuông cạnh mép giường .

Giám đốc Ôn:...... Nếu không nhầm thì đây là phòng ông mà.

Ông định trực tiếp nói về vấn đề ứng lương, ai ngờ chưa kịp mở miệng đã bị Vân Mạt ấn xuống ghế.

Giám đốc Ôn không kịp phản ứng, ông ta thực sự không thể tưởng được chỉ một ngón trỏ ấn vào đầu vai mà khiến bản thân không còn tí sức lực nào đứng lên.

Vân Mạt ra hiệu ý bảo ông giơ tay, hai ngón tay ấn vào đường mạch ở cổ tay.

"Không có vấn đề gì lớn, tôi ấn cho ông hai lần là ổn rồi."

Tuy Vân Mạt không tinh thông y thuật nhưng cũng đủ khả năng để ứng phó với chứng bệnh nhỏ này.

Không đợi giám đốc Ôn mở miệng từ chối, Vân Mạt đã ấn xuống cổ ông.

Các cơ trên cổ Giám đốc Ôn căng cứng, trung y gọi là Tý.

Phong, Hàn, Thấp ba ngoại tà hợp lại thành Tý. Ngoại tà xâm nhập khiến kinh mạch bế tắc không thông, lâu dần gây nên tê nhức cơ khớp, đau đớn dữ dội.

Cách Vân Mạt xử lý chính là thuận theo phương hướng vận hành của kinh mạch giúp ông ta điều chỉnh gân cốt, đả thông kinh mạch. Máu huyết lưu thông sẽ giúp xua hàn giảm đau.

"A......"

Tay Vân Mạt vừa mới ấn vào vai phải giám đốc Ôn, ông ta đã phát ra một tiếng kêu tone nữ cao vút.

Âm thanh ấy vang vọng: "A...... thoải mái quá!"

Vân Mạt đen cả mặt, cô bước nhanh về phía cửa, cạch một tiếng đá rộng cửa phòng ra.

"Tôi nói này giám đốc Ôn, ông có thể bớt khoa trương đi không?"

Hiện giờ Giám đốc Ôn chỉ cảm thấy 'phiêu', thật sự khó mà nhịn được. Cơ thể quá thoải mái, chỉ muốn nằm bẹp ra.

Cảm giác lúc ông đi truyền dịch dinh dưỡng so với bây giờ đúng là chẳng thấm tháp vào đâu.

Cũng không phải ông ta chưa từng ghé các tiệm vật lý trị liệu, nhưng những nơi có uy tín một chút đều làm ông ta đau đến chết đi sống lại, nào được thoải mái như lúc này.

Cơ bắp nhức mỏi được thư giãn, kinh mạch bế tắc được khơi thông, cả người ông dường như được cho vào nồi nấu qua một lần vậy, không chỗ nào không ấm áp, thoải mái! Quá thoải mái!

"A a ! Chính là chỗ đó! Cô ấn mạnh thêm chút đi!"

Vân Mạt xoa bóp tầm năm phút, sau đó vỗ vỗ vai ông ta, "Xong rồi, ông thấy thế nào?"

Giám đốc Ôn đang trong cơn thoải mái: "Ơ... thế thôi hả?"

Vân Mạt:...... "Tốt quá hoá dở."

Giám đốc Ôn mặt đầy tiếc nuối, "Cô có yêu cầu gì không?"

"Có thể ứng trước một tháng lương không ạ?" Vân Mạt hỏi.

"Được, ngày mai tôi sẽ chuyển khoản cho cô luôn", giám đốc Ôn nói xong, lại mang theo mười phần hy vọng hỏi, "Có thể bấm huyệt thêm lần nữa giúp tôi được không?"

"10 giờ ngày mai đi, lúc đó tôi mới xong việc", Vân Mạt nói.

"Được, được, tôi chờ được", vẻ mặt giám đốc Ôn nhộn nhạo.

Vân Mạt đảo mắt, lại nói, "À thì, giám đốc Ôn, tôi có thể mượn một cái ấm sành, dùng nguyên liệu nấu ăn trong bếp để tự nấu cơm được không?"

"Được chứ, cứ tự nhiên đi", giám đốc Ôn nhìn Vân Mạt bằng ánh mắt hiền lành.

Continue Reading

You'll Also Like

10.8K 522 66
Truyện gộp chương lại đăng nên chỉ lên 65 chương chứ thực ra đã full so với bản gốc. Từ mạt thế xuyên đến tinh tế, không còn tang thi uy hϊếp, mỗi th...
1.5M 142K 151
Truyện được edit trên Wattpad của kittenctump: https://www.wattpad.com/user/kittenctump Xuyên thành vợ của nhân vật phản diện Tác giả: Cẩm Chanh Số...
448K 36.8K 163
Hán Việt: Chiến tổn mỹ nhân chinh phục toàn tinh tế Tác giả: Đàm U Trúc Mộng Tình trạng: Hoàn toàn văn Thời gian: 2/6/2023 - 17/1/2024 Nguồn: Wikidic...
847K 74.5K 84
Thể loại: Tận thế, Sci-Fi, vùng đất chết, hơi hướng Cthulhu, đồng thoại, lãng mạn, man mác buồn, HE. Cp: Lạnh lùng quyết đoán thẩm phán giả công x Th...