[Longfic][Fanfic Tỉ-Hoành]Bảo...

By XcX746

38.1K 2.6K 281

Thể loại : Fanfic , nam x nam, ngược có , hài có, HE . Băng lãnh ôn nhu công x Bá đạo tạc mao thụ , Thê nô ph... More

Chap 1 : Dịch Thiên
Chap 2 : Sự Cố
Chap 3 : Tri kỉ
Chap 4 : Bít Tết Truyền Kỳ
Chap 5 : Bất ngờ
Chap 6 : Bệnh tim
Chap 7 : Lưu Nhất Lân
Chap 8 : Nhị Nguyên
Chap 9 : Ngọt
Chap 10 : Tiến triển
Thông báo!
Chap 11 : Có thật sự ổn?!
Chap 12 ( Phần I ) : Ngốc tử, sao lại làm vậy?
Chap 12 ( Phần II ) : Ngốc tử, sao lại làm vậy?
Chap 13 : Tôi có thể bồi cậu ăn cả đời mà!
Chap 14 : Xác định
Chap 15 : Hai mà thành một
Chap 16 : Lại dày thêm một tầng rồi!
Chap 17 : La Đình Tín
Chap 18 : Hiểu Lầm
Chap 19 : No caption
Chap 21: Lời Khuyên Từ Mẹ Vĩ Đại Và Cú Đặt Cược Của Kẻ Vô Sỉ
Chap 22: Âm Thầm Đối Đầu
Chap 23: Chiếc quần tai hại?!
Chap 24: Tâm tư của họ Lưu
Chap 25: Ước nguyện thành sự thật.
Gửi các bạn xinh đẹp của tui !

Chap 20: Sự thật

1.2K 75 18
By XcX746

Warning: Chap này có nhiều lời nói mang hướng bạo lực, bạn nào không thích thì đừng xem nha ; - ;


===============


Xa xa là thân ảnh mảnh khảnh chậm rãi tiến đến nhà vệ sinh. Đứng trước gương, tay khi nãy còn dính chút máu vẽ lên một đường trái tim lên tấm kính.Đầu hiện lên hình ảnh hai kẻ lúc nãy người kéo người đi.Khóe môi cong lên một đường, con ngươi màu bạch kim ánh hiện vẻ gian tà..



Đó chỉ là khởi đầu. Để xem hai người còn tiếp tục như thế nào.

Bộ dạng hờ hững đưa tay vốc nước lên mặt, do nước bắn mà trước ngực áo đã ướt một mảng. Thời tiết mùa đông lạnh,khẽ run người một cái. Cảm giác ướt át thật khó chịu, tiện tay cởi hờ luôn cái cúc áo để lộ làn da trắng nõn thấp thoáng, xương quai xanh ẩn hiện sau lớp vải ngan cách. Cơ hồ chỉ cần giựt phăng chiếc áo trắng mong manh kia ra sẽ xuất hiện một cảnh xuân vi diệu cuốn hút vạn ánh nhìn.. ( (^^^) Thấy đoạn này tả hư cấu quạ..)


Tay đưa lên sờ vết thương ở trán, biểu tình trên mặt nhăn nhó, cái miệng nhỏ xinh cử động


- Con mẹ nó, nhan sắc của ta..Đáng chết!


''Bốp bốp''


Đột nhiên, đằng sau truyền đến tiếng vỗ tay lớn, Đình Tín theo phản xạ mà quay lại nhìn về hướng âm thanh phát ra. Nam nhân đứng đó, bộ dạng đắc ý mà cười to. Tiếng vỗ tay vừa dứt, theo sau là thanh âm không nhanh không chậm nói lên:


- Một màn diễn xuất sắc ~ Thật khâm phục ~


Nói thế là có ý gì?Cái tên lạ mặt đứng đó đưa mắt chằm chằm dán lên người cậu, nhìn ánh mắt đáng ghét đó, cậu chỉ muốn chọt cho hắn mù thôi. Nhưng Đình Tín là ai? Cậu mặc kệ ~ Cho dù hắn nói tầm phào gì, thì không quen nhau xem như đừng nói đến nhau.Ta đây không quan tâm a ~


Cậu hờ hững tiếp tục vốc nước rửa mặt bơ hắn cái tên kia. Hắn ta đứng đó ủy khuất vô cùng. Dám bơ ông đây à? Để xem cậu còn dám bày bộ dạng bình thản được nữa không. Miệng nở nụ cười gian, hắn nói:


- Diễn xuất vô cùng giỏi ~ Cậu rõ đã đánh hai tên đàn em của tên béo kia bầm dập, còn bày đặt hất nước đổ ra sàn, rồi còn ăn vạ phịch xuống đất như mình là người bị hại. Aiyo cậu nhỏ à, tôi thật sự rất ngưỡng mộ đó!


Vế sau cố kéo dài để kẻ kia nghe được. Hắn đắc ý khịt khịt mũi mấy cái. Còn dám bơ anh đây nữa không?


Giọng điệu của hắn rõ ràng là mỉa mai xiên xỏ cậu.Ý tứ trong lời nói của kẻ kia một phần Đình Tín cũng đã hiểu. Phải,chuyện sáng nay,cậu không bị bắt nạt như Chí Hoành đã thấy.Vô tình cậu chỉ ở lớp học, đang tính thu dọn sách vở để xuống căn tin ăn trưa, nhưng bất ngờ bị lũ người tên Lâm Vĩ ban sáng chặn lại. Tụi nó hăm dọa cậu,giở thói côn đồ trêu chọc cậu. Chết tiết, lão tử là ai? Ba người các ngươi là cái thá gì? Trong vòng năm phút xử đẹp hai tên đàn em của Lâm Vĩ, định bụng cho kẻ cầm đầu một trận nữa thì phát hiện có tiếng giày người đi đến. Vừa vặn đó là Chí Hoành. Trong lòng Đình Tín mừng thầm,nhanh chóng vờ gạt hết đồ xuống bàn, tay hất chai nước đổ lênh láng, tự tông vào tường và ngã xuống đất. Tên Lâm Vĩ nhìn cậu làm cái trò mèo kia tức thời không thông nổi, đạp Đình Tín một cái rồi giơ tay tính cho một cái tát. Ai dè lại bị Chí Hoành ngăn lại, chuyện sau đó cứ thế diễn ra. Như một tình huống vô cùng ăn khớp nhau, không để lộ sơ hở nào.


Tâm tình vui vẻ vì một mũi tên trúng hai con nhạn, vừa làm thân với Lưu Chí Hoành, vừa chọc giận Dịch Dương Thiên Tỉ. Không phải cậu quá lợi sao?


Sự may mắn của con người, ắt hẳn cũng phải có xui xẻo..


Và thật không may, cảnh tượng từ đầu đến giờ, đều thu hết vào mắt cái kẻ kia...


Nghe hắn nói như vậy, cậu biết hắn đã thấy hết rồi, nên mới mạnh miệng sỉ vả mình như thế...


Chết tiệt! Là do bản thân khinh suất,xem nhẹ diễn viên quần chúng một mực đòi làm vai chính rồi..


Thu hết tâm can lại,bước nhanh đến trước mắt hắn. Hắn cao hơn cậu cả một cái đầu a, ngước lên nhìn kẻ trước mặt. Khuôn miệng nhỏ xinh phát ra lời nói khinh khỉnh:


- Này anh trai, tôi đếch biết anh là ai và cũng không quan tâm anh biết được chuyện gì.Nhưng mong chuyện của tôi anh đừng có xía mũi vào..Kẻo..


Môi vẽ lên nụ cười tà tà, tay đưa lên vuốt nhẹ ngực người kia một lượt từ trên xuống dưới..Bất ngờ nhéo thật mạnh chổ cơ ngực nam tính, cảm nhận nó thật đàn hồi a..



Hắn từ đầu giờ chỉ nhìn cậu từ xa, bây giờ nhìn gần. Thật đẹp nha..Mái tóc xõa trước trán làm tăng phần ma mị nè, đôi con ngươi bạch kim kia muốn che giấu cũng thật khó đi, cái mũi thanh tú, cái miệng nhỏ xinh kèm nụ cười bí ẩn đó nữa.Ăn nói cũng vô cùng đáng yêu đi.Còn..cái mảng da thịt trắng nõn lộ liễu kia nữa...!Chết tiệt, câu dẫn! Câu dẫn nha! Ông đây check hàng hết rồi, chấm rồi nha!


Hắn say rồi. Lòng quá phấn khích. Hắn rơi vào đáy không gian của nội tâm chính mình, một phần do cái người kia quá câu dẫn đi, làm hắn chìm nghỉm trong cái suy nghĩ hoàn toàn không thể đen tối hơn..Phút chốc, cái suy nghĩ kia không cánh mà bay, được dịp cơ ngực truyền đến cảm giác tê tê và mê mê...


Con mẹ nó tay nhỏ mà nhéo cũng đau ghê gớm!


Hắn mặt mày nhăn nhó hết cả lên. Nhìn vẻ mặt tên đáng ghét kia vật vã khổ sở, Đình Tín vừa lòng hả dạ mà buông ra, lại một lần nữa nói thật chậm để kẻ ngu muội kia biết:


- Anh trai, những gì cần nói tôi đã nói. Mong anh trai có thể thông suốt và thấu hiểu. Còn không thì về hỏi cha mẹ xem não có đặt ở mông không mà sao ngốc thế


Phán một câu xanh rờn, Đình Tín quay người bỏ đi. Để lại kẻ trơ trơ giương mắt nhìn thân ảnh cậu nhỏ từ từ rời khỏi..Đầu óc bắt đầu vận động, nhanh chóng mà hét lớn về phía Đình Tín:


- Tiểu bạch háo sắc, tôi tên Lưu Nhất Lân. Là Lưu Nhất Lân đấy, đừng có quên nhé. Sau này nhất định sẽ gặp lại.Cậu phải có trách nhiệm với tôi đó nha ~~


Vẫy vẫy tay về hướng Đình Tín,rồi lại xoa xoa chổ ngực ban nãy bị Đình Tín nhéo đến đau điếng,Nhất Lân vui vẻ thuận tay đút túi quần,đi về phía ngược hướng với Đình Tín, tâm tình vô cùng tốt, còn hát với chả hò..


Đình Tín hậm hực ôm tay xoa xoa. Đáng chết, cơ ngực làm gì mà cứng đến vậy? Đau tay chết mất! Đang rủa thầm tên kia, ai dè bị hắn gọi là Tiểu bạch háo sắc? Háo sắc ông nội ngươi á! Đồ thần kinh! Miệng bắt đầu lôi hết dòng họ tổ tông tên kia ra hỏi thăm một lượt...Một lúc sau,lấy lại thần thái điềm tĩnh như ban đầu. Một mạch đi đến phòng giám thị. Ánh sáng soi rọi lên gương mặt xinh đẹp đó, khí chất toát ra vô cùng lạnh lẽo..


Trò chơi chỉ mới bắt đầu! Cứ đợi đó!

__________________________________


Ba ngày trôi qua dài như ba thế kỷ ~~~~


Chuông reng đến giờ tan học. Cả lớp mừng đến phát khóc, lão Lưu ôm hận vì chưa kịp kiểm tra bài tập về nhà thì hết giờ. Chí Hoành thở phào nhẹ nhõm mấy cái, nhìn vở bài tập của cậu trắng tinh cũng đủ hiểu..Bệnh lười của bạn học Hoành dạo này tăng cao. Nguyên do tâm tình không mấy vui vẻ gì..Nhớ lại chuyện lần trước,Đình Tín nghỉ học ba ngày nay... Cậu cũng tránh mặt Thiên Tỉ ba ngày rồi...Ây, không được nhớ đến anh ta!..Lắc đầu nguầy nguậy, không được nghĩ đến nó! Đúng vậy, không nghĩ thì sẽ không nhớ, Lưu Chí Hoành siêu cấp đẹp trai yêu đời như ta không nên để tâm..Không quan tâm.. Aiyooo, thật..rất khó ~


Tư tưởng đấu tranh dữ dội, cái đầu cũng vò thành cái tổ quạ. Vương Nguyên đứng bên cạnh cũng chỉ biết vỗ vai an ủi thôi.Nghe Chí Hoành kể tất cả mọi chuyện, Vương Nguyên tinh ý mà nắm bắt được trọng điểm, hiểu chuyện còn hơn Chí Hoành nữa cơ..Ít ra cậu còn biết được Thiên Tỉ là có ý với Chí Hoành, chỉ có tên ngốc mặt thộn này mới không biết mà hiểu lầm người ta. Dù muốn giải thích, nhưng trên hết chuyện tình cảm vẫn nên diễn ra thật tự nhiên, có sóng gió mới lâu bền! Cơ mà mình với Khải Ca thì sao nhỉ...Aiyooo,không được nghĩ bậy. Vương Nguyên mày không được nghĩ bậy!


Vương Tuấn Khải đứng trước cửa lớp, được dịp bắt gặp hai cậu nhỏ làm chuyện nhí nhố, không khỏi phì cười. Đi đến trước bàn Vương Nguyên, Tuấn Khải nở nụ cười răng khểnh:


- Tiểu Nguyên, em bị lây bệnh tăng động của Hoành đệ rồi à?


Tuấn Khải cố gắng nói thật nhỏ tiếng, nhưng lời nói theo gió vẫn lọt vào tai bạn học Hoành.


- Tăng cái đầu anh chứ động, tại người bạn chí cốt của anh đấy!


Tuấn Khải được dịp trưng bộ mặt không hiểu gì sất của mình ra. Quay sang Vương Nguyên, chỉ nhận được cái lắc đầu cùng vẻ mặt phức tạp của cậu. Sờ sờ gáy, anh khó hiểu mà trong đầu xuất hiện nhiều câu hỏi.. Bạn chí cốt của mình? Ai nhỉ?



Tuấn Khải lạc lõng trong suy nghĩ của mình. Thấy anh biểu hiện như vậy, Vương Nguyên lay người anh rồi hỏi:


- Khải ca, anh đến đây có việc gì?


- Phải có việc mới được đến đây sao?


Đưa mắt nhìn vật nhỏ trước mặt, Tuấn Khải không nhịn được mà trêu Vương Nguyên ~


- Em.. em không có ý đó..~


Vương Nguyên lúng túng gãi đầu, Tuấn Khải ôn nhu xoa đầu cậu. Quả thật đáng yêu nha ~


- Anh giỡn thôi ~ Anh có vé xem Fast and Furious 7 nha, mấy đứa muốn đi xem không?


- Woa, tuyệt quá ~~ Em hóng FF7 lâu rồi ~


Vương Nguyên hai mắt sáng lóa, lòng vô cùng phấn khởi. Cậu là fan ruột của FF đó. Quay sang Chí Hoành, miệng chưa nói hết câu thì đã nhận được câu trả lời:


- Tớ không đi đâu.Nếu đi không phải thành bóng đèn sáng nhất Trùng Khánh sao?


Khinh bỉ liếc nhìn hai người kia. Đi để xem hai người kẻ tung người hứng sao? Ta khinh ~~~


Xốc balo lên vai, đưa mắt nhìn hai người kia lần cuối. Di chuyển ánh mắt lên người Tuấn Khải,miếng vẽ lên một đường ranh mãnh:


- Đàn anh, đừng có manh động mà ăn sạch Bánh Trôi đó nha ~


Dám bảo tôi tăng động? Trả lễ cho anh nè ~


Vương Tuấn Khải đứng đó, mặt xuất hiện nhiều tia hắc tuyến đen nhu cái đít nồi, khóe miệng thì co giật liên tục..Đây là lần thứ hai Tuấn Khải bị bẻ mặt..Chả là lúc nãy cũng có rủ Thiên Tỉ đi, kết quả nhận được thái độ chán ghét và khinh bỉ không khác gì Lưu Chí Hoành.Hai kẻ cứng đầu này, tính chọc anh tức chết a?


Vương Nguyên ngơ ngơ ngác ngác nhìn Tuấn Khải trân trối..Bánh Trôi ư? Ngon lắm nha, cậu biết làm bánh trôi đó, hảo ngon luôn.


- Khải Ca, anh ăn bánh trôi không? Bữa nào qua nhà em làm cho anh ăn nha?


- Ừm ừm, em làm gì ăn cũng ăn hết Nhị Nguyên a ~


Tuấn Khải vứt bỏ vẻ mặt đen thui kia, thay vào đó là bộ mặt hớn hở vô cùng, tâm tình nở hoa. Kéo kéo tay Vương Nguyên rời khỏi lớp. Nhị Nguyên làm bánh trôi cho mình ăn đó, bánh trôi do Nhị Nguyên làm đó..Bánh trôi.. Bánh trôi ~


Hàng ngàn cái bánh trôi xuất hiện trong đầu Tuấn Khải. Vương Nguyên bên cạnh không biết tự lúc nào mà lạnh cả sống lưng..Ai đang trù ẻo mình nha?


Tiểu Nguyên, cậu thật ngây thơ. Sớm hay muộn cũng bị ăn sạch thôi...~


__________


Đôi lời lảm nhảm:


- Xin lỗi mấy bạn nhiều nha ~ Au cũng bị bệnh lười TT_TT Với cả văn phong mất tiêu nên chap mới ra lâu vậy a ~


- Chap này dài nhất luôn a ; - ; 2k1 chữ lận *thơm thơm*


- Nay anh Dịch thi đó nha ; - ; Nhớ ảnh quá ~~~


- Mấy bạn đọc vui vẻ nha, cho au cái cmt hoặc cái vote là au vui dòi ~~~

Continue Reading

You'll Also Like

89.7K 5.9K 25
- Có lẽ đã lâu rồi không ngủ với nhỏ nào nên mới trút hết lên mày. Lần gần nhất hắn ngủ với bạn gái cũ đã là hơn một tháng trước. Hôm đó vì không đạt...
336K 30.5K 80
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
78.3K 7.3K 88
lau đi thứ lăn trên má, rồi lưu lại hình xăm trên da.
189K 28.9K 59
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...