Chương 87: Phiên ngoại hai đại thần phát thanh viên cùng đồ đệ tay tàn phế (2)

Start from the beginning
                                    

Đây vốn là chương trình học năm thứ hai đại học , Tiếu Thanh Sơn khi chọn khoa cũng có xét tín dụng, cùng khoa năm nhất của cậu cũng không xung đột, học nhiều môn cũng tốt , nên thật ra sáng ngày kế, phải rời giường sớm, cậu không thể ngủ một giấc đến buổi trưa.

Nhưng muôn vàn lý do, đều chẳng qua là vì che lấp sự thực"Diệp Dịch cũng tới học môn này" .

Tiếu Thanh Sơn uống  sữa đậu nành xong  ném ly giấy vào thùng rác, tiến vào phòng học, lựa chọn chỗ vách tường, ngồi ở hàng thứ ba đếm ngược .

Cách thời gian lên lớp còn sớm, phòng học trống rỗng.

Học sinh năm thứ hai đại học đều thành kẻ già đời, đạp lên tiếng chuông tiến vào phòng học hoặc là đến muộn một hai phút đều là thái độ bình thường, không như  sinh viên đại học năm nhất mới vừa vào học  ôm ấp lòng kính nể đối với đại học, mỗi  khóa đều ít nhất đến trước một khắc.

Tiếu Thanh Sơn rút ra bài thi múa bút thành văn, bên trong dư quang , một đồng học mặc đồ đen ngồi ở bên cạnh cậu.

Tiếu Thanh Sơn cũng không ngẩng đầu lên, yên lặng hơi di chuyển cái mông,  đến gần tường thêm một tấc.

Đồng học cũng hướng về cậu chen  một tấc.

Tiếu Thanh Sơn nghiêng đầu đi tùy ý thoáng nhìn, tay nhất thời run lên, bút ở trê\\\\\\\\\\

bài thi vẽ ra đường thẳng thật dài.

Diệp Dịch.

Diệp Dịch ngày hôm nay trùm áo sơ mi rộng rãi màu đen , lộ ra  xương quai xanh, trên cổ đeo một cái xích bạc, tao trong tao khí.

Ánh mắt hắn thâm thúy, môi mỏng tựa như cười mà không phải cười.

Tiếu Thanh Sơn bỏ ra một lời bắt chuyện: "Diệp học trưởng."

"Không phải, là A Dịch." Con ngươi đen của Diệp Dịch nặng nề, "Em gọi  lạ lẫm thế làm gì?"

Tiếu Thanh Sơn: "... A Dịch."

Diệp Dịch mỉm cười: "Khanh Khanh."

Diệp Dịch dựa vào  càng gần hơn, nhìn chằm chằm tay trái bó thạch cao của Tiếu Thanh Sơn .

Một kỳ nghỉ ngắn ngủi thôi, cậu đã bị thương?

Diệp Dịch cau mày: "Tay em là chuyện gì xảy ra?"

Ánh mắt của hắn nóng rực, Tiếu Thanh Sơn biệt nữu mà rụt lại vai: "Lật Miêu ..."

Diệp Dịch nhướn mày.

Lớp 9 một ngày nào đó, Cẩm thành hiếm thấy hạ xuống một hồi tuyết.

Mà bọn họ cũng chính là vào lúc này nhặt được Sói Xám cùng Lật Miêu — -- --  Huskies cùng một con mèo hoa viền đen.

Sói Xám bị hắn mang về nhà, còn Lật Miêu thì  giao cho Tiếu Thanh Sơn.

Tiếu Thanh Sơn chậm rãi tự thuật: "Nó bị cắt đản đản mà vẫn thích chạy loạn nhảy loạn, lúc nghỉ hè nhảy lên tủ quần áo, nhảy xuống liền ngã vào cánh tay của ta  —— nó hiện tại đã 11 cân(?), còn coi mình là con mèo con, anh hiểu đó."

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpWhere stories live. Discover now