Chương 48: Tắm rửa

213 10 1
                                    

Thẩm Huyền còn chưa kéo đứa nhỏ một lần nữa về phòng, liền nghe được tiếng giày cao gót gõ lên sàn đều đều "cộp cộp cộp" từ xa truyền đến, hơn nữa còn mang theo vài phần sắc bén. Hắn ngẩng đầu, nháy mắt đối diện với khuôn mặt tinh xảo của Lục tiểu thư, không khỏi dừng lại.

Lăng Bắc cũng phát hiện nàng, nhất thời cao hứng, nhu thuận nói, "Mẹ ~"

Lục tiểu thư "......"

Thẩm Huyền "......"

Lục tiểu thư biểu tình nửa điểm cũng không biến, nhìn Thẩm Huyền "Ngươi dạy?"

"Không phải."

Lục tiểu thư liền nhìn về phía Lăng Bắc, thấy hắn đầy mặt thuần khiết, hai tròng mắt đen nhánh sáng ngời trong suốt, phảng phất có thể chiếu ra thân ảnh của nàng. Thần sắc của hắn là nhìn thấy người quen nên vui vẻ, không có chờ mong, ỷ lại hay dè chừng gì đó.

Nàng nhớ tới trong điện thoại Thẩm Huyền miêu tả tình huống trước mắt của hắn, bỗng nhiên có chút hiểu rõ nguyên nhân.

Lăng Bắc là đứa trẻ mắc bệnh tự kỷ, còn chưa đủ nhận thức liền bị ném đi, Lăng gia trừ bỏ Lăng Hi cơ bản không ai quan tâm đến hắn, có thể nói kiến thức của hắn đối với thế giới bên ngoài đều đến từ chính Lăng Hi.

Lăng Hi đại khái sẽ không đối với hắn nói lên thân thế, bởi vậy bên trong tiềm thức của hắn, người thân của Lăng Hi đương nhiên cũng là người thân của hắn, hơn nữa đối với hắn xưng hô "mẹ" này hàm nghĩa rất có khả năng chỉ có một khái niệm mơ hồ, còn không có thân cận như "anh"

Lăng Bắc hoang mang cùng nàng đối diện "Như thế nào a?"

"Không có việc gì." Lục tiểu thư nói.

Vài năm qua đi, khúc mắc giữa nàng và phụ thân của Lăng Hi đã sớm theo Lăng phụ qua đời mà tan thành mây khói, nàng không có hứng thú làm khó tình nhân của Lăng phụ, cho nên cũng sẽ không chán ghét Lăng Bắc.

Đương nhiên, tiền đề là Lăng Bắc sẽ không tồn tại bất cứ tâm tư nào gây thương tổn Lăng Hi. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn là không thể triệt để lý giải một người, Lục tiểu thư rất nhanh thu hồi tầm mắt, một bên cùng Thẩm Huyền nói chuyện phiếm, một bên đi về hướng chủ thính.

"Tiểu Hi thế nào?"

"Rất tốt, các số liệu thân thể đều bình thường" Thẩm Huyền thấp giọng nói "Ta vẫn đợi hắn liên hệ ta."

Lục tiểu thư khẽ ừ một tiếng.

Có lẽ đây là hi vọng duy nhất của bọn họ, chung quy chỉ cần thân thể vẫn còn hô hấp, khiến cho bọn họ có một loại cảm giác Lăng Hi sớm muộn gì cũng sẽ trở về.

Khách mới đến càng ngày càng nhiều, âm nhạc cùng tiếng hoan hô cười vui cùng nhau đập vào trước mặt, Lục tiểu thư là con gái của chủ nhân buổi thọ yến, phải bận rộn tiếp đón khách, không tiện cùng Thẩm Huyền nói chuyện nhiều, rất nhanh liền ly khai.

Lăng Bắc ngoan ngoãn cùng Thẩm Huyền trở lại chỗ đông người, trên đường bị nhét hai khối đường, ăn vào hai má phồng phồng, mơ hồ hỏi "Đó là đường ca phải hông?"

BỆNH CHỮA RỒIWhere stories live. Discover now