Chương 19: Tôi cảm thấy bạn cùng bàn yêu thích tôi (19)

Start from the beginning
                                    

Diệp Dịch hai chân giẫm một cái đứng lên: "Chờ cái gì, đi chứ."

Tiếu Thanh Sơn: "Cửa còn chưa mở mà."

"Leo tường đi." Diệp Dịch chỉ chỉ tường vây đúc từ gạch đỏ cùng thiết nghệ, cười xấu xa nói.

**

Lưu Kim cảm thấy chính mình hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai.

Rõ ràng là lớp kém bà ta tránh không kịp , lại đột nhiên lao ra hai con hắc mã, thành tích một người  so với một người  ưu tú hơn, đến điểm của Sở Minh Viễn  còn chênh lệch hai người bọn họ một đoạn dài.

Liên thi bốn trường nhiều học bá  như vậy,  bảng kết quả học tập của hai người bọn họ độc nhất một cấp bậc, có thể nói là một con ngựa tuyệt trần, nếu  bồi dưỡng tốt, trạng nguyên, bảng nhãn tỉnh đều là lớp của bà ta, bà còn sầu gì về tiền đồ chứ?

Tuy rằng Lưu Kim cùng bọn họ từng có không ít ma sát, nhưng bà tin tưởng mình sau đó lên lớp, lại biểu hiện coi trọng đối với bọn họ , hai đứa bé kia nhất định có thể  ở chung cùng bà ta thật tốt.

Lưu Kim tâm lý vui rạo rực, buổi trưa còn cố ý hạ một khoản tiền mua túu xách xa xỉ lấy đó chúc mừng, nhưng không ngờ buổi chiều sau khi trở lại trường, nghênh tiếp bà ta chính là tạm thời cách chức kiểm tra, mà lớp hai mươi thì Trịnh Lệ tiếp nhận.

Lưu Kim trợn to hai mắt, quát: "Dựa vào cái gì? ! Tôi dẫn theo lớp này đã hơn hai tháng, cô nói tiếp nhận liền tiếp nhận? ! Cô coi tôi là cái gì? !"

Trịnh Lệ an ủi nàng: " Cô Lưu, tôi biết cô và lớp hai mươi tình cảm rất sâu, nhưng đây là quyết định sau khi thương thảo của  cộng đồng tổ nghiên cứu khoa học , tôi cũng không có cách nào."

Lưu Kim híp mắt nhìn kỹ cô, lúc trước chính là Trịnh Lệ đoạt lớp 1  có thành tích tốt nhất, hiện tại lại muốn cướp đi trạng nguyên tỉnh của bà ta, ả dàn bà này cũng quá tham lam rồi!

"Trịnh Lệ, mọi người  nói trắng ra đi, đừng cho là tôi không biết cô đang suy nghĩ gì. Lòng tham không đáy, cô có lớp một  còn chưa đủ, lại muốn cướp lớp hạt giống tốt của tôi, tôi cho cô biết, không có cửa!"

Trịnh Lệ cau mày: " Cô Lưu, không phải người nào cũng giống như cô đem học sinh xem là đá kê chân cho tiền đồ. Cô nếu u mê không tỉnh như thế này, chỉ sẽ xuất hiện càng nhiều lớp hai mươi."

Bị chọt trúng chỗ đau, Lưu Kim thẹn quá hóa giận: "Tôi nơi nào làm loại chuyện này, cô đừng vu hại tôi? !"

Có giáo viên không vừa mắt, nói: "Thi giữa học kỳ trước, chuyện cô chửi ầm lớp hailên chúng ta vẫn còn nhớ đây."

Ngày đó âm thanh bà ta quá lớn, toàn bộ hành lang đều có thể nghe thấy.

Lưu Kim mặt đỏ tới mang tai: "Kia, đó là tôi nhất thời nói lỡ! Tôi chỉ là quá sinh khí, không phải thật sự nghĩ như vậy..."

Trịnh Lệ nói bổ sung: "Tôi còn nhớ Cố Tô cùng Diệp Dịch giải ra một đề bài then chốt, cô lúc đó lời thề son sắt nói bọn họ ăn gian."

"Đó là tôi không nghĩ tới bọn họ ưu tú như vậy, các người cũng biết, bọn họ trước đây đều có thành tích đếm ngược... !"

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpWhere stories live. Discover now