Chương 7: Tôi cảm thấy bạn cùng bàn thích tôi (7)

Start from the beginning
                                    

Lương Vĩnh Nhạc bị thương, không  cách nào tiếp tục thi đấu. Hắn là đội viên chủ lực của lớp hai mươi, người dự bị đương nhiên chênh lệch rất lớn với hắn, nhưng Đỗ Điền quen dùng ám chiêu, cho dù có Diệp Dịch dẫn dắt, đội viên lớp hai mươi cũng đỡ trái hở phải, lực bất tòng tâm.

Lớp hai liên tiếp ném bóng vào rổ, điểm số rất lớn, tiếng hoan hô phía đối diện càng chói tai.

**

Trên sân bóng, Diệp Dịch vòng qua phòng thủ giống như  tường thành nghiêm ngặt, cướp được một phần điểm.

Hắn lau mồ hôi trên đầu, trên mu bàn tay ướt nhẹp. Đối phương thỉnh cầu tạm dừng, Lý Văn Thành khiêu khích liếc mắt nhìn hắn, đi cùng đồng đội thương lượng phương án vây công Diệp Dịch . Diệp Dịch chậc một tiếng, trở lại đại bản doanh nghỉ ngơi.

Tỉnh táo lại, hắn phát hiện cẳng chân một đội viên chủ lực bởi vì nhảy quá độ nên luôn luôn  phát run.

Diệp Dịch: "Nhiễm Bảo, chân của cậu—— "

Nhiễm Bảo kích động nói: "Tôi còn kiên trì được!"

Diệp Dịch cau mày, vỗ vỗ vai hắn: "Đừng cậy mạnh, chỉ là thi đấu, đừng để bơi trong phòng y tế ba ngày ."

"Nhưng —— "Diệp Dịch nở một nụ cười tự tin với hắn: "Yên tâm, ca mang bọn cậu bay."

Đáy mắt thì đang suy nghĩ, tìm một người dự bị tương đối giỏi. Nhìn một vòng, Diệp Dịch bi thống phát hiện, ai cũng không khác lắm. Bao quanh tứ phía sao, hắn ngày hôm nay muốn sáng tạo kỳ tích!

Ngay tại thời điểm Diệp Dịch chuẩn bị tùy tiện kêu một người dự bị vào trận, một thanh âm  thanh lãnh truyền đến: "Tôi đi cho."

Diệp Dịch đương nhiên biết Tiếu Thanh Sơn là người dự bị đầu tiên được ghi tên, nhưng thuần túy là vì góp đủ số. Bạn cùng bàn luôn mang theo cảm giác xa cách lạnh như băng, ghét nhất tham gia hoạt động tập thể , càng khỏi nói loại phối hợp so tài như bóng rổ.

Tiếu Thanh Sơn chủ động nhắc tới chuyện này, hắn còn có chút kỳ quái.

"Cậu chớ miễn cưỡng mình."

Tiếu Thanh Sơn liếc mắt một cái, Diệp Dịch sững sờ, nhếch miệng nở nụ cười, ai cũng đừng nghĩ bên trong từ điển của bạn cùng bàn viết xuống cái từ n"Miễn cưỡng"  này.

Tiếu Thanh Sơn tròng vào áo bóng rổ in con số cực xấu, nói lầm bầm: " Xấu ."

Diệp Dịch bật cười, trường học không thể dùng giá cao trên đồng phục thi đấu không chính thức, tiết kiệm tiền kết quả là đồng phục của đội nào bất kể là chất lượng hay là thiết kế cũng cực kỳ bi thảm.

Bất quá cho dù cậu trùm bọc ni lông, cũng có thể mặc ra một loại khí chất đi sàn chữ T.

Diệp Dịch vỗ vai Tiếu Thanh Sơn: "Ok, giờ là thời gian cho đứa trẻ cùng bàn của chúng ta biểu diễn!"

Tiếu Thanh Sơn: "..." Cái tên quỷ gì .

Tiếu Thanh Sơn ra trận, dẫn tới một trận nóng nảy. Lý Văn Thành ở trên sân bóng nắm giữ  tự tin tuyệt đối, hắn lại như đứa trẻ ngây thơ nhéo bím tóc bé gái khiêu khích nói: "Cậu từng chơi bóng rổ sao?"

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpWhere stories live. Discover now