Chương 4: Tôi cảm thấy bạn cùng bàn thích tôi (4)

Start from the beginning
                                    

"Có chuyện gì, bệnh thần kinh? Lớp chúng ta mới thành lập hai tháng đã nuôi ra sâu vương hả ? Đến, để mình xem là ai —— "

Khăn mặt Lâm Nguyệt để trên bờ vai, rút đồ sạc điện thoại di động ra, ngón tay trượt mấy lần, một đám tin tức nặc danh đập vào mi mắt.

Lâm Nguyệt mới nhìn qua, đã không nhịn được nhăn lại lông mày nhỏ nhắn, mắng: "Mịa nó, mẹ hắn là ai vậy, trên lớp chúng ta có người nói chuyện bẩn như thế sao? !"

Liền thấy trên màn hình điện thoại di động, [ Nặc danh C] đang điên cuồng xoát bình luận.

[ Nặc danh C]: Đồng tính luyến ái thật buồn nôn, tao vừa nghĩ tới tao và nó ở trong một lớp học, tao chỉ muốn phun!

[ Nặc danh C]: Tại sao Cố Tô tên rác thải này có thể tồn tại ở Nhất trung chứ,  bộ có tiền là được à?

[ Nặc danh C]: Diệp Dịch cũng thật buồn nôn, biết nó là đồng tính luyến vẫn cùng nó ăn cơm chung, hắn cũng là đồng tính luyến ! Hằng ngày khẩn cầu đồng tính luyến ái bị hủy diệt.

Những ngôn luận như vậy, vẫn xem như là ôn hòa, còn có nhiều lời  khó coi hơn, làm cho không người nào có thể tưởng tượng đây là xuất ra từ miệng một học sinh cao trung. Lớp học có người không nhìn nổi, lên tiếng ngăn lại, nhưng người bình thường sức chiến đấu căn bản không sánh bằng một người bị bệnh thần kinh, người kia không những không thu liễm, ngược lại càng hăng hái, nguyên lớp bị quấy nhiễu đến bẩn thỉu xấu xa.

Lâm Nguyệt lập tức tắt trò chuyện của  nặc danh lại .

[ Hệ thống tin tức ]: Nhân viên quản lý đã cấm nặc danh trò chuyện.

[ Lâm Nguyệt ]: Nặc danh C là ai ? Tôi ngược lại không nghĩ tới trong lớp chúng ta có bạn học không tố chất như thế, cậu nói chuyện không cần tích chút khẩu đức sao?

Còn có, Cố Tô cùng Diệp ca ăn một bữa cơm thì làm sao, cậu ta từng đánh cậu à, hay là trộm tiền của cậu? Vừa vặn tất cả mọi người ở đây, vậy tôi  nói luôn, ngày hôm nay bà cô đây lại bị tên ngu ngốc Lý Văn Thành kia chặn lại, nếu không phải Cố Tô giúp tôi, thì mấy người phải lần lượt đến bệnh viện tặng hoa cho tôi.

[ Lương Vĩnh Nhạc ]: Lượng thông tin có chút lớn, tiểu lão muội, chuyện ra sao? ? ?

Lâm Nguyệt suy nghĩ một chút, cảm thấy được việc này giải thích có hơi phiền toái, thẳng thắn nhấn âm thoại, liên miên cằn nhằn nói mấy phút.

Nguyên lai Tiếu Thanh Sơn cứu cô, Lâm Nguyệt cảm thấy chính mình không thể cứ như vậy mà chuồn, liền quyết định đi tìm viện binh. Cứu binh này một phải biết đánh nhau, hai là có thể cấp tốc chạy tới, ba là không có cái nhìn phiến diện với Tiếu Thanh Sơn, ứng cử viên số một xuất hiện ở trong đầu của cô chính là Diệp Dịch.

Cô cũng không nghĩ tới, hai vị lão đại tình đầu ý hợp, à không, là ăn nhịp với nhau, ngắn ngủi gặp mặt một lần, đã có thành tựu "Cơm bằng hữu" .

Nghe Lâm Nguyệt giải thích, trong lớp an tĩnh một phút chốc, một cái bọt khí nhô ra.

[ Nguyên hái ]: Ngạch, kỳ thực trên lớp không phải đồn rằng Cố Tô đánh lớp trưởng Sở vào bệnh viện sao? Chị của tôi ở bệnh viện làm y tá, mới vừa lúc ăn cơm tôi hỏi chị ấy, chị ấy nói hình như là người nhà lớp trưởng Sở ngã bệnh, người ta đi bệnh viện chăm sóc, thái dương bị thương là do thức đêm không cẩn thận đụng trúng.

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpWhere stories live. Discover now