Chương 429 - Vô Thượng Tiên Đồ (32)

Comenzar desde el principio
                                    

Làm gì có ai đi nhốt thẻ người tốt ở bên ngoài chứ hả!?

Sơ Tranh đàng hoàng nói: "Nam nữ thụ thụ bất thân."

【...】 Nam nữ thụ thụ bất thân? WTF? Trong mắt chị còn có thể phân biệt sự khác nhau giữa nam và nữ sao? 【 Chị gái nhỏ, chị mà cứ như vậy thì thẻ người tốt sẽ bất mãn với chị đó, loại chuyện phát rồ như thế này chúng ta đừng làm có được không? 】

Sơ Tranh: "Ta không nhốt hắn vào phòng tối đấy thôi, mi còn sợ cái gì?."

【..........】 Bao nhiêu cảm tình lúc trước mà giờ chị còn muốn nhốt hắn vào phòng tối play nữa à?

À không.

Nó sai quá sai rồi.

Có lúc nào mà chị gái nhỏ lại không nghĩ đến chuyện nhốt thẻ người tốt vào phòng tối đâu...

Lúc nào mà cô chả có cái suy nghĩ phát rồ đấy.

Thẻ người tốt số khổ thật đáng thương mà.

-

Ban đêm.

Ánh sáng nhạt yếu ớt chiếu lên trên vách sơn động.

Tiểu cô nương đang nằm trên chiếc giường đá được phủ da lông mềm mại ở tận sâu bên trong sơn động, bỗng hàng mi của cô khẽ rung động, cánh tay đặt  bên người khẽ siết chặt lại.

Tiếng bước chân rất nhỏ và tiếng quần áo ma sát khẽ vang lên.

Sau đó là một loạt âm thanh loạt soạt.

Sơ Tranh cảm giác được bên cạnh có thêm một người, hơi thở quen thuộc làm cô buông lỏng hai nắm tay ra, sau đó xoay người đưa lưng về phía người đang bước tới.

Đừng ồn ào quấy rầy bổn cô nương, muốn làm gì thì cứ làm.

Cô muốn ngủ.

Nhưng mà hiển nhiên đối phương không định cho cô ngủ, tiếng loạt xoạt vang lên bên tai Sơ Tranh mãi một lúc lâu.

Hơi thở ấm áp phun lên cần cổ trắng nõn, xúc cảm mềm mại cọ nhẹ vào cổ cô.

(#Xoài: Cứ thấy nó đen tối sao sao í nhỉ >o<)

Sơ Tranh: "!!!!!!"

Sơ Tranh lập tức mở mắt ra nhưng vẫn không kịp ngăn cản.

"Tuyết Uyên." Sơ Tranh bình tĩnh gọi hắn.

"Ừm..." Thiếu niên đáp một tiếng, sau đó hút hai ngụm lớn, cứ như sợ Sơ Tranh sắp đẩy đầu hắn ra.

Quả thực ngay sau đó Sơ Tranh đẩy hắn ra luôn.

Sơ Tranh che cổ ngồi dậy.

Tuyết Uyên ngồi ở bên cạnh, dùng đầu lưỡi liếm cánh môi một chút, trong miệng đều tràn ngập vị máu.

Hai người yên lặng mặt đối mặt nhau trong bóng tối.

Nửa ngày sau Tuyết Uyên mới lên tiếng biện hộ: "Ta mới uống có hai ngụm."

"Máu trong thân thể ta có nhiều lắm chắc." Sơ Tranh tỉnh táo nói: "Ngươi muốn uống bao nhiêu?"

Tuyết Uyên hơi giãy dụa: "... Vậy ta, ta uống ngụm nhỏ thôi."

[Quyển 3][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhDonde viven las historias. Descúbrelo ahora