Chương 53

2.3K 131 3
                                    

Ngân Hổ hung tợn nhìn chằm chằm nửa thú Kim Điêu đang cuốn lui ở trong góc, thỉnh thoảng lại nhe răng phát ra tiếng rít gào uy hiếp trầm thấp. Anh em báo săn và sói nhỏ Lier cũng rất bài xích Kim Điêu, vừa thấy hắn động đậy, liền không khách khí làm bộ muốn cắn hắn.

Kim Điêu ngao hót trầm thấp, lại bị Ngân Hổ rống lên một tiếng, sợ tới mức dùng cánh bao chính mình thành quả bóng tròn, tận lực co rút người lại, cuộn mình ở trong góc không dám lên tiếng nữa. Kim Điêu tựa hồ đã quyết định rồi, mặc kệ nhóm nửa thú có bài xích uy hiếp hắn như thế nào thì hắn cũng sẽ không phản kháng cũng nhất quyết không rời khỏi.

Bộ dạng đáng thương nhẫn nhục chịu đựng của hắn đã làm cho lòng Laka và Timo sớm sinh đồng tình và không đành lòng. Hai người bọn họ không có cùng bọn Ngân Hổ ăn hiếp Kim Điêu nữa, ngược lại khi nhìn thấy anh em báo săn hoặc là Lier ăn hiếp Kim Điêu quá mức thì sẽ đi ra ngăn cản một chút.

Dick từ đầu đến cuối đều bình tĩnh nằm úp sấp ở một bên nhắm mắt nghỉ ngơi, mặc cho nhóm nửa thú nháo Kim Điêu như thế nào anh đều không quan tâm. Anh đã sớm nhìn rõ ràng, đám Ngân Hổ này là loại mạnh miệng mềm lòng, làm ra bộ dạng hung ác bất quá là dọa dọa Kim Điêu, chứ cũng không thật sự thương tổn hắn. Tuy rằng mọi người vẫn còn bởi vì Kim Điêu đã từng thương tổn Lâm Gia mà chán ghét hắn, nhưng thực chất cũng đã không còn có địch ý mãnh liệt hắn nữa. Dick ngáp một cái mở mắt ra, chăm chú nhìn Kim Điêu, thấy đôi mắt của hắn từ khe hở giữa lông cánh xoay tròn vụng trộm nhìn ra xung quanh bên ngoài, khóe miệng không dấu vết nhẹ nhàng cong lên. Hưm, thêm một tên biết bay cường đại bảo vệ Lâm Gia, cũng không tệ.

Buổi tối nghỉ ngơi, người của đội hậu cần đưa thịt chín tới, Dick và Ngân Hổ chiếm một thùng thịt chín lớn, còn các thú thú khác thì cùng nhau chia sẻ thịt chín còn lại.

Nửa thú Kim Điêu lui ở trong góc, cánh nửa mở, chậm rãi lộ mặt ra. Hắn nhìn chằm chằm đống thịt chín, không ngừng nuốt nước miếng. Chờ nhóm nửa thú mỗi người gặm cắn phần thịt của mình thì hắn mới đóng cánh lại. Kim Điêu chậm rãi di chuyển đến bên thùng sắt đựng thịt, nơm nớp lo sợ liếc trộm nhóm nửa thú một cái, thấy bọn họ không có ý tứ xua đuổi mình, lúc này mới lấy một khối thịt nhỏ nhất ở trong thùng ra đi đến góc xó ăn ngon lành.

Trước giờ hắn căn bản không ăn thịt chín, vì để trì hoãn tốc độ nội tạng hư thối còn phải cắn nuốt virus zombie Satan vừa bị nhiễm, mà lúc này hắn thích ăn thực phẩm chín hơn, không bao giờ muốn đụng vào thịt tươi hay thịt thối nữa.

Khối thịt chín lớn bằng bàn tay rất nhanh liền ăn xong, Kim Điêu liếm liếm miệng, còn chưa thỏa mãn liếm liếm dầu mỡ dính trên tay. Bụng tuy rằng vẫn đói lả, nhưng hắn lại không có đi lấy thịt lần nữa. Chỉ cần có thể ở lại bên cạnh cô gái đó, chỉ cần nhóm nửa thú không đuổi hắn đi thì đói một chút chẳng sao cả.

Ngân Hổ ngẩng đầu, nhìn Kim Điêu một hồi, bỗng nhiên ngậm một khối thịt chín đứng dậy đi đến chỗ hắn. Kim Điêu nghe được động tĩnh liền quay đầu, nhìn thấy Ngân Hổ đi đến chỗ mình, sợ Ngân Hổ lại muốn cắn mình, hắn liền khẩn trương dựng thẳng cánh lên nhắm thẳng góc xó lui tới, đôi mắt đáng thương trông mong nhìn Ngân Hổ, miệng phát ra tiếng hót cầu xin tha thứ trầm thấp.

Ngân Hổ ném thịt tới trước mặt hắn, sau đó trầm trọng hừ một tiếng rồi quay đầu đi, không tiếp tục nói chuyện với hắn nữa. Kim Điêu sững sờ nhìn khối thịt, luẩn quẩn hồi lâu, xác định Ngân Hổ thật sự chấp thuận cho hắn ăn, hắn mới dám cầm thịt lên nhét vào miệng.

Dick nằm úp sấp ở một bên yên tĩnh bàng quan nhìn, trong mắt lóe ra ý cười ấm áp. Anh nhìn Laka và Timo gật gật đầu, hai thú hiểu ý anh cũng ngậm khối thịt đưa đến trước mặt Kim Điêu. Kim Điêu cảm kích hướng về bọn họ dập đầu, khóe miệng cứng ngắc cong lên, trên gương mặt anh tuấn lộ ra tươi cười giống con người.

Ngân Hổ thấy mọi người đều tỏ ý tốt với Kim Điêu, rất có ý tứ tiếp nhận hắn thì trong lòng lại bắt đầu giận dỗi.. Đúng là anh không có địch ý quá lớn với Kim Điêu, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là không giết hắn thôi, chứ muốn anh nhận Kim Điêu trở thành đồng bọn thì không thể. Anh không muốn cùng một tên bại hoại từng thương tổn Lâm Gia làm đồng bọn!

Ngân Hổ đùngmột cái đứng lên, cái đuôi nặng nề vung, quất tới trước mũi chân Kim Điêu, Kim Điêu sợ tới mức suýt chút nữa bị nghẹn chết. Kim Điêu phun thịt vụn ở trong miệng ra, bắt đầu mãnh liệt ho khan, hô đến mức mặt đỏ tai tía vẫn không có ngừng lại.

Dick âm thầm thở dài, tuy rằng hết sức nhứt đầu, nhưng cũng có thể hiểu cho tâm trạng của Ngân Hổ, cho dù là chính anh, cũng không thể tiếp nhận Kim Điêu trở thành đồng bọn ngay ập tức được.

Ngân Hổ trêu cợt Kim Điêu xong, trong lòng thoải mái hơn một chút, nhảy xuống xe chạy đi tìm Lâm Gia. Dick đứng lên, ngăn trở những thú thú khác cũng chuẩn bị đi theo, không cho phép bọn họ xuống xe. Khu C8 không biết mãnh thú dị biến xen lẫn đi theo quân đoàn đặc chủng, bây giờ còn chưa có chạy ra khỏi khu vực trực thuộc của khu C8, cho nên anh không thể khinh thường. Nếu lỡ bị khu C8 phát hiện thì rất có khả năng liền không thể đi được nữa.

Cửa trước của xe thiết giáp mở ra, Lâm Gia ngồi ở trong xe cùng Tatu dùng cơm. Vừa ăn xong, Lâm Gia liền nhìn thấy Ngân Hổ chạy đến đây, bất giác nở nụ cười. Ngân Hổ nhẹ nhàng nhảy lên xe, cao hứng liếm liếm mặt Lâm Gia, sau đó lại thân thiết đi cọ Tatu.

Vừa cọ trên người Tatu, cái mũi Ngân Hổ chợt giật giật, ngửi được một mùi hương ngọt ngào quen thuộc truyền đến từ trên người Tatu, liền không khỏi sửng sốt. Ngân Hổ ừng ực lại đưa cái mũi đến trên người Tatu dùng sức ngửi ngửi, sau khi xác định được mình phán đoán đúng liền quay đầu thương tâm nhìn về phía Lâm Gia, trong mắt xanh tràn đầy ủy khuất.

Lâm Gia chỉ muốn vỗ trán, cô suýt chút nữa đã quên cái mũi của Ngân Hổ rất thính, nhất định là ngửi được lúc nãy cô cùng Tatu "Thân thiết" sau lại lưu mùi "Đặc biệt" trên người anh, nên lầm cho rằng đã xảy ra chuyện gì, sinh ra dấm chua.

Lâm Gia không biết làm sao thở dài, đưa tay ôm lấy cổ Ngân Hổ, hôn hôn cái mũi phấn hồng của anh, lại lấy lòng cào cào dưới cằm anh, có chút chột dạ sẳng giọng: "Bình dấm chua, đừng nghĩ lung tung. Em chỉ đang chăm sóc Tatu thôi, làm sao có thể xảy ra chuyện gì?"

Ngân Hổ hừ hừ, quay đầu nhìn nhìn Tatu đang mở to đôi mắt không còn sáng rọi như lúc trước mờ mịt nhìn xung quanh, trong mắt hoài nghi dần dần biến thành thương tiếc. Anh cụp lỗ tai tròn, khò khè liếm miệng Lâm Gia một chút, tiến vào trong xe thành thật nằm úp sấp xuống.

Corey và Cain đang dùng cơm ở một bên liếc nhau, đều cảm giác thực ăn trong miệng không có hương vị gì. Vây quanh bên cạnh Lâm Gia là đám nửa thú đó, quan hệ của bọn họ thân mật như vậy, không biết trong lòng cô còn có thể chấp nhận người khác hay không.

********

Kiều An nhíu mày mím môi, hai tay mang còng sắt dùng sức nắm thành nắm đấm, mu bàn tay nổi lên gân xanh. Đôi mắt hắn che kín tơ máu, đã sớm không còn thần thái sắc bén ngày xưa, thỉnh thoảng liếc nhìn An Đức đang cúi đầu ngồi ở trong góc, vẻ mặt cổ quái.

An Đức bị còng tay, đôi tay nắm lại gối sau đầu, ngón trỏ tay phải bất an gãi gãi các ngón tay bên tay trái. Biết rõ người đàn ông trước mặt này là phản đồ, cho dù xử quyết hắn cũng không có sai, nhưng không hiểu sao trong lòng An Đức lại có một loại cảm giác có tội mãnh liệt, làm cho anh không dám nhìn thẳng Kiều An. Không khí áp lực cực độ ngày đó đã muốn tra tấn anh điên rồi. Anh thật sự không nghĩ ra, vì sao Corey muốn nhốt anh và Kiều An cùng một chỗ? Việc này hoàn toàn không hợp quy củ.

An Đức nhớ rõ trước khi đặc quân đoàn chủng khởi hành, Hoffman kiểm tra thân thể của anh và Kiều An một lần, sau đó Corey liền giam giữ hai người bọn họ ở trong chiếc xe thiết giáp này.

Lúc đầu An Đức rất khẩn trương, sợ Kiều An sẽ nhân lúc mình mơ hồ thả lỏng cảnh giác liền đột nhiên xông đến bóp chết mình, loại cảm giác lo âu làm cho hai ngày hai đêm này anh không dám chợp mắt. Bất quá chuyện anh lo lắng cũng không có xảy ra, Kiều An vẫn im lặng ngồi ở bên cạnh, không có hành động gì.

[Hoàn + NP] Tận thế đàn thúWhere stories live. Discover now