Chương 14

4.8K 250 4
                                    

Lâm Gia cũng không có thói quen nghỉ trưa, nhưng sau khi bị thương không có cách nào đi lại, thân thể lại rất đau, nên uống thuốc xong liền rất nhanh ngủ mất.

Cain nằm ở bên cạnh Lâm Gia, nín thở thu khí nhìn chăm chú khuôn mặt đang ngủ của Lâm Gia.

Lâm Gia nằm nghiêng chìm vào mộng đẹp, chăn mỏng mềm mại bao bọc cả người cô, lộ ra những đường cong năng động mà dịu dàng phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở, thân thể hơi hơi cuộn tròn, tóc dài đen bóng mềm mại xỏa trên đầu và sau gáy. Có thể là vì đau đớn, nên cho dù cô đang ngủ, đôi mày thanh tú vẫn nhẹ nhàng nhăn lại, lông mi cong dài che khuất đôi mắt tinh sáng quật cường thường ngày, in bóng dưới mí mắt, phấn môi hơi hơi mở ra, cái cằm đầy đặn, mũi cao duyên dáng cùng với da thịt trơn bóng mọng nước, tất cả đều làm cô tăng thêm mấy phần điềm đạm đáng yêu.

Mùi thơm cơ thể thanh nhã tươi mát chui vào xoang mũi, Cain nuốt nuốt nước miếng, trong lòng đã rất hưng phấn lại cảm thấy thập phần gian nan, anh liều mạng khắc chế xúc động đang dâng lên trong cơ thể.

Hương thơm từ thân thể mềm mại, dung nhan đang ngủ diễm lệ thôi thúc người ta muốn chạm vào, lại chỉ có thể nhìn không thể làm gì khác, thật sự là muốn thử thách sức mạnh ý chí của Cain, mà từ trước đến giờ, đối với phụ nữ xinh đẹp thì một chút lực chống đỡ anh cũng không có, huống chi giờ phút này nằm bên cạnh lại là người phụ nữ mà anh vẫn luôn cực độ khát vọng.

Cain nhẫn nại nửa ngày, rốt cục vẫn là nhịn không được vươn tay vụng trộm xoa hai má Lâm Gia, đầu ngón tay vừa chạm được làn da của cô, xúc cảm mềm mại như tơ lụa làm anh thoải mái thở dài.

Lâm Gia bỗng nhiên hừ một tiếng, Cain hoảng sợ, như bị điện giật co tay lại, nhanh chóng nhắm mắt lại giả bộ ngủ.

Một hồi sau, không có nghe thấy động tĩnh gì Cain mới mở mắt ra, lại thấy lông mày Lâm Gia nhăn chặt lại, mi dài bất an rung động, trên mặt hiện ra một tia hoảng sợ, tựa hồ đang mơ thấy cái gì khiến cô rất sợ hãi.

Cain lắp bắp kinh hãi, vội vàng đưa tay tới, thật cẩn thận ôm Lâm Gia vào lòng, khẽ vuốt mái tóc của cô, ở bên tai cô khẽ nỉ non an ủi.

Không bao lâu Lâm Gia liền khôi phục bình tĩnh, lông mày căng chặt cũng dần dần buông ra, cả người vô thức nhích tới gần Cain, cuộn mình trong lồng ngực rộng lớn ấm áp của anh mà yên tâm ngủ.

Thân thể mềm mại thơm mát dán chặt trong lòng, Cain thật vất vả làm tỉnh táo lại trái tim đang bắt đầu đập cuồng dã, còn cái nơi nào đó thì ý chí chiến đấu sục sôi giơ cao lên, cứng rắn mà chỉa vào bắp đùi, cho dù cách vài lớp quần áo, nhưng địa phương nào đó giống như có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Lâm Gia, càng lúc càng sưng lên khó nhịn.

Mặt Cain căng thẳng đỏ bừng, thân thể cứng ngắc, anh biết nếu cứ tiếp tục như thế này chắc chắn sẽ xảy ra chuyện. Thật vất vả chịu đựng được đến lúc Lâm Gia ngủ yên, Cain vẫn luôn cố ngừng thở bây giờ mới từ từ chầm chậm di chuyển, mãi đến khi chuyển đến sát mép giường, mới dám thở ra một hơi.

Cain chịu thua nhìn xuống bụng dưới, thật ngượng ngùng đưa tay vuốt mặt, cắn răng nhắm mắt bắt buộc chính mình niệm Kinh Thánh xua đi dục vọng.

Khi Lâm Gia tỉnh lại trời đã gần tối, Tân Hiểu phái người đưa bữa tối cho cô và đám người Cain đến phòng khách.

Cain vừa ôm Lâm Gia đến trước bàn ăn thì Corey trở lại.

Vừa nhìn thấy Mike và Riva đi theo phía sau Corey bước vào, sắc mặt Cain liền biến đen, không khỏi thốt ra: " Tại sao hai người bọn họ lại đến đây?"

Không đợi Corry trả lời, Mike đã đi lên trước, vươn tay với Cain: "Thiếu tá Cain, tôi và Riva được tướng quân phê chuẩn gia nhập quân đoàn đặc chủng, khoảng thời gian sau này chúng ta đều cùng thuộc một quân đoàn, nhất định phải hợp tác thật ăn ý, đảm bảo có thể bảo vệ tốt tổ đặc phái và... quý cô Lâm Gia."

Cain âm thầm kêu tốn hơi thừa lời, bởi vì quân hàm của Mike cao hơn so với anh, nên đành phải theo quy củ nề nếp làm quân lễ, không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Xin thượng tá Mike yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ."

Mike nhìn thoáng qua Lâm Gia, khi bắt gặp ánh mắt cô, thì vui vẻ lộ ra nụ cười ôn hòa tao nhã.

Lâm Gia sửng sốt, cũng lễ phép trả lại anh một cái tươi cười. Cô phát hiện người sĩ quan tên Mike này có một đôi mắt màu xanh đậm, khi anh mỉm cười thì tinh quang trong mắt không ngừng lưu chuyển, màu tím nhạt giấu kín dưới đáy mắt lúc ẩn lúc hiện, trông rất là yêu dã.

Corey hắng giọng một cái, ra lệnh tất cả cận thân hộ vệ đứng ngay ngắn thành một hàng, nghiêm túc nói với bọn họ: " Tướng quân Clermont an bài toàn bộ các cậu vào quân đoàn đặc chủng hộ tống tổ đặc phái, rạng sáng ngày mai sẽ xuất phát đến thủ đô, cơm nước xong lập tức trở về quân doanh chuẩn bị!"

Trên mặt đám người Healy đều lộ ra vẻ kinh hỉ, vốn tưởng rằng ngày mai bọn họ có khả năng sẽ không còn được gặp lại Lâm Gia, ai biết tướng quân Clermont sắp xếp toàn bộ bọn họ vào quân đoàn đặc chủng, đây chính là kinh hỉ ngoài dự liệu. Có thể theo bên cạnh Lâm Gia, thì bao nhiêu nguy hiểm bọn họ cũng không quan tâm. Quân nhân lúc nào cũng phải chuẩn bị tinh thần hy sinh trên chiến trường, huống chi cái thời đại zombie hoành hành như vậy, sinh mệnh đã sớm luôn bị uy hiếp bất cứ lúc nào, đám người Healy cũng chẳng hề sợ hãi tử vong, có thể vì cô gái mệnh định của mình mà chết trận thì đây chính là vinh quang lớn nhất.

Đám thanh niên trẻ tuổi chỉnh tề cúi chào rồi lớn tiếng đáp lại: "Rõ!"

"Tốt lắm!"Corey gật gật đầu, xong mới chỉ vào Mike và Riva, giới thiệu nói: " Hai vị này là sĩ quan của sư đoàn không quân 27 khu B10, thượng tá Mike và thiếu tá Riva. Bây giờ bọn họ gia nhập quân đoàn đặc chủng, cũng sẽ là cấp trên của các cậu."

Lâm Gia nhìn lướt qua cả phòng toàn là quân nhân, dời ánh mắt cúi đầu nhìn chằm chằm bàn ăn trước mặt, tay đặt trên đầu gối theo bản năng vân vê góc áo.

Corey chú ý đến Lâm Gia khác thường, thừa lúc Mike nói chuyện với đám người Healy, đi đến phía sau cô, xoay người kề vào bên tai cô nhẹ giọng nói: "Đừng lo lắng, hai người này cũng không phải cận thân hộ vệ của cô. Hơn nữa, sau khi ra khỏi khu D9, thì chỉ có tôi, Cain và Devic mới là cận thân hộ vệ của cô."

Thượng tướng Rick rốt cuộc lo lắng binh đoàn bọc thép 8 sẽ khoan nhượng, nên không có phê chuẩn Mike và Riva trực tiếp trở thành cận thân hộ vệ của Lâm Gia. Một khi đã như vậy, thì trên đường đến thủ đô, anh sẽ không để cho hai cái tên gia hỏa này dễ dàng tiếp cận Lâm Gia. Cho dù đến thủ đô, anh cũng sẽ không để Mike được đến gần Lâm Gia.

Lâm Gia nghe Corey nói như vậy, trong lòng lập tức sáng ngời trở lại, cô quay đầu ngượng ngùng cười cười với Corey, tâm tư bị người ta nhìn thấu thật đúng là có chút xấu hổ.

Mike sớm thu hết hành động của Corey và Lâm Gia vào trong mắt, anh tùy ý dặn dò đám người Healy vài câu, xong rồi kéo Riva đi đến chỗ Lâm Gia."Quý cô Lâm Gia, xin chào."

Lâm Gia vội vàng ngồi thẳng dậy: " Thượng tá Mike, thiếu tá Riva, chào các anh, cám ơn các anh ngày đó đã cứu tôi và Ngân Hổ. Thật có lỗi, tôi đang bị thương, không có cách nào đứng lên."

Mike sớm nghe nói về nguyên nhân Lâm Gia bị thương, anh đưa tay nhẹ nhàng đè lại bả vai Lâm Gia, trong mắt tràn đầy thương tiếc, ôn nhu nói: "Đừng lộn xộn, cẩn thận vết thương. Tôi đã xin chỉ thị của tướng quân Clermont, trang bị bác sĩ riêng và xe quân dụng đặc chế cho ngài, hẳn là sẽ có ích cho ngài rất nhiều."

Lâm Gia cảm kích cười nói với anh: "Thật là cám ơn thượng tá rất nhiều."

Corey nhăn nhăn lông mày, trong lòng có chút hậm hực, thầm trách mình trước đó không nghĩ đến chuyện này.

"Xin ngài yên tâm, trên đường chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực bảo đảm ngài an toàn." Mike nâng người dậy, liếc nhìn Corey một cái, thấy sắc mặt anh rất khó coi, trong lòng đắc ý, khóe miệng cũng nhẹ cong lên.

Mike xoay người tao nhã thi lễ với Lâm Gia, cười nói: "Chúng tôi không quấy rầy ngài dùng bữa tối nữa. Ngày mai gặp lại, quý cô Lâm Gia."

Riva sửng sốt, không hiểu nhìn nhìn Mike, bọn họ cố ý tới nơi này không phải là tranh thủ ở lại bên cạnh Lâm Gia sao? Như thế nào chỉ nói vài câu tiếp đón liền phải đi? Đây không phải là tiện nghi cho 2 tên trứng thối của binh đoàn bọc thép kia sao?

Riva đang chuẩn bị mở miệng hỏi, lại bị Mike bắn tới một cái ánh mắt sắc bén như đao làm sợ tới mức ngậm miệng lại, chỉ phải thành thành thật thật đi theo phía sau anh ta rời đi.

Cain gãi gãi đầu, kinh ngạc nhìn Corey: "Hai cái tên gia hỏa này không ngờ không có mặt dày mày dạn yêu cầu ở lại, thật đúng là kỳ quái..."

"Bọn họ đi không xin ở lại không phải là rất tốt sao? Chúng ta cũng bớt được chút phiền toái." Corey hừ lạnh một tiếng, không nghĩ quá nhiều làm chi cho thêm rối rắm, ngày mai cứ gặp chiêu phá chiêu là được.

Corey ngồi xuống ghế dựa bên cạnh Lâm Gia, Cain thấy Corey không có hứng thú, cũng chỉ đành ngượng ngùng theo mọi người ngồi xuống ăn cơm.

Riva đi theo Mike xuống lầu, rốt cục nhịn không được hỏi: "Vì sao chúng ta không xin ở lại? Tuy rằng tướng quân Randy không có nói rõ chúng ta là cận thân hộ vệ cho Lâm Gia, nhưng ai mà không biết, có thể được bộ chỉ huy tối cao đặc biệt phê chuẩn gia nhập quân đoàn đặc chủng thì chắc chắn cũng sẽ là cận thân hộ vệ cho Lâm Gia, nếu chúng ta đã muốn ở lại, thì hai tên gia hỏa kia cũng không có tư cách đuổi chúng ta đi."

Mike nghiêng đầu liếc nhìn Riva một cái, lắc đầu cười nói: " Cận thân hộ vệ thì được cái gì chứ? Chẳng qua so với sĩ quan bình thường nhiều cơ hội thân cận Lâm Gia hơn một chút thôi, có được hầu hạ bên người hay không còn phải xem ý nguyện của Lâm Gia. Chúng ta muốn trụ được lâu dài, thì hoặc là không tranh đấu, còn nếu đã tranh đấu thì phải nắm chắc sẽ trở thành người mà Lâm Gia chọn làm bạn đời. Lâm Gia còn chưa quen thuộc tôi với cậu, vì thế phải từng bước một đạt được hảo cảm của cô ấy, lưu lại ấn tượng tốt với cô ấy, làm cho cô ấy chậm rãi thích chúng ta. Đến lúc đó, cô ấy sẽ chỉ định tôi với cậu trở thành bạn đời, ai cũng ngăn cản không được. Hiện tại mà nóng vội, ngược lại sẽ làm cô ấy phiền chán."

[Hoàn + NP] Tận thế đàn thúWhere stories live. Discover now