Q1. Chương thơ thứ nhất: chương 3: làm, bài, ạ

23.3K 502 21
                                    

Q1. Ánh trăng sáng

Đảo ngược thời gian về mấy năm trước.

Gần trước ngày từ năm hai cao trung leo lên năm ba cao trung, trong lớp có một bạn học mới tới.
Lúc Diệp Già Lam nhận được tin nhắn của bạn cùng bàn Tô Cẩm Kha, thì đang ngồi ở salon tóc gần trường học để Tony lão sư cắt tóc cho.
Tô Cẩm Kha: 【 trong lớp có một bạn học mới đến! 】
Diệp Già Lam lúc ấy đang nhắm hai mắt nghỉ, không phát hiện.

Lúc mở mắt ra, mở di động lại thấy bình luận toàn là"A a a", Tô Cẩm Kha kích động muốn xuyên qua khỏi màn hình: 【 Cuộc sống cao trung buồn tẻ, rốt cuộc cũng bắt đầu có điều mới mẻ xuất hiện rồi! 】
Diệp Già Lam rũ mắt gõ cho cô nàng mấy chữ: 【 cậu có bệnh à? 】
【 nói không chừng là một tiểu ca ca soái khí bừng bừng đó! 】
【 sau đó bắt đầu một tình yêu hoàng tử và lọ lem có một không hai với cậu chắc? 】
Tô Cẩm Kha bày ra vẻ mặt đáng khinh: 【 hắc hắc hắc! 】

Diệp Già Mam nghĩ đến đống tiểu thuyết ngôn tình làm tắc cả ngăn bàn của Tô Cẩm Kha, còn có bài thi ngữ văn tháng trước cô nàng lại viết 《 trần tình biểu 》*thành 《 trần thư biểu 》*, lập tức bê một chậu nước lạnh dội lên đầu cô nàng: 【 làm xong ngũ tam* chưa? 】
【 Diệp Loan Loan! 】
【 《ly tao》đã thuộc chưa? 】
Một hôm vừa hỏi.
Tô Cẩm Kha tò mò: 【 Loan Loan, trong mắt cậu trừ Khuất Nguyên ra còn có người đàn ông nào không không? 】

【 có. 】
【 ai? 】
【 Vương Hậu Hùng. 】

Vương Hậu Hùng, chính là chủ biên của sách ôn tập đó.
Tô Cẩm Kha biết cô nói giỡn, nhưng vẫn nghiến răng mắng cô một câu: 【 Lăn nhanh đi! 】
Khóe môi Diệp Già Lam nhếch lên, đề tài này ngưng hẳn.

(*1. 《trần tình biểu 》 là tấu chương của nhà văn họ Lý thời tam quốc ở Lưỡng Tấn bí mật viết tấu lên Võ Đế. Bài viết bắt đầu viết từ những bất hạnh ông gặp thuở ấu thơ, kể về tình cảm đặc biệt sống nương tựa vào nhau của mình và tổ mẫu (bà), tự thuật công ơn dưỡng dục của tổ mẫu đối với mình, cùng với việc bản thân phải báo dưỡng tổ mẫu; ngoài việc cảm tạ ơn tri ngộ của triều đình, còn nói bản thân không thể phụng mệnh, từ chối khẩn thiết, chân tình biểu lộ, ngôn ngữ ngắn gọn, uyển chuyển trôi chảy. Đây được nhận định là tác phẩm văn học trữ tình tiêu biểu nhất của văn học Trung Quốc giai đoạn này, có câu "Đọc 《 xuất sư biểu 》của Gia Cát Lượng không khóc là bất trung, đọc 《 trần tình biểu 》của Lý Mật không khóc thì bất hiếu". Tương truyền Tấn Võ Đế sau khi đọc bài biểu này thì cảm động, ban thưởng cho Lý Mật hai nô tỳ, cũng lệnh cho quận huyện đúng hạn chu cấp cho vị tổ mẫu này.
2. 《Trần thư biểu》 là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, tuy nhiên, tui lên google tìm và không thấy nó đâu, chỉ thấy trên baidu có phần nhận xét của mấy đại tỉ. Đại ý bảo rất hay, nam chính rất hợp khẩu vị, cảm thấy là cuốn ngôn tình hay nhất mình tình đọc, bla bla....
3. Ngũ tam: ở đây là tên tắt của sách ôn thi đại học bên đấy. Mời xuống xem minh họa bên dưới)

Ra khỏi khung chat với Tô Cẩm Kha, cô đã thấy tin tức trong nhóm lớp tăng mấy chục cái rồi.
Chọn vào xem, một đám người mồm năm miệng mười thảo luận, tất cả đều quay chung quanh vấn đề bạn học mới đến --

[edit] Dòng thơ thứ chínNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ