Chương 44

4.4K 218 3
                                    

Chương 44

Ông Lẫm Nhiên không biết nàng và Tư Hướng Nhan buông mình nhảy xuống là rơi ở chỗ nào, chỉ rõ chỗ này là hòn đảo cô lập, trên đảo không có tín hiệu, càng không có đồ ăn và nước uống bây giờ họ cần gấp. Ôm lấy người trong lòng đi mấy tiếng, lại luôn không có tìm được một địa phương có thể nghĩ ngơi. Dưới tình thế bất đắc dĩ, Ông Lẫm Nhiên chỉ có thể lấy mấy lá cây nhào ở trên đất, lại đem quần áo của mình bày ở phía trên, lúc này mới làm thành một nơi nghỉ ngơi giản dị

Cơ thể mệt mỏi dựa theo thân cây, vì để Tư Hướng Nhan ngủ thoải mái chút, Ông Lẫm Nhiên đem chính mình làm thành bờ thịt, để đối phương hoàn toàn nằm ở trên người mình. Thấy Tư Hướng Nhan tựa hồ bộ dạng rất lạnh, cơ thể gầy gò không ngừng co rúc trong lòng mình, Ông Lẫm Nhiên nhíu chặt chân mày, quả nhiên chuyện nàng lo lắng vẫn là phát sinh rồi. Tư Hướng Nhan bắt đầu phát sốt, hơn nữa không có chiều sâu dấu hiệu hôn mê, nhìn thế nào cũng không phải chuyện tốt

"Em ôm như vậy chị còn lạnh sao?" nhìn theo gương mặt nhợt nhạt của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên nhẹ tiếng hỏi, đối phương lại chỉ là lắc lắc đầu, cái gì cũng không chịu nói, nhưng cho dù như thế, Ông Lẫm Nhiên vẫn là có thể cảm thấy được cơ thể của Tư Hướng Nhan luôn đều đang phát run. Càng là đến tối hơi ấm thì càng thấp, tiếp tục như vậy căn bản không phải cách

Cuối cùng, Ông Lẫm Nhiên quyết định dùng cách nguyên thủy nhất, dựa vào thể nhiệt của hai người sưởi ấm lẫn nhau. Nàng không có hỏi ý của Tư Hướng Nhan, mà là đem quần áo của hai người toàn bộ cởi đi, chỉ để lại quần lót. Thấy Tư Hướng Nhan mở mắt mê mang nhìn theo mình, Ông Lẫm Nhiên hôn hôn gò má của cô, biểu ý bản thân cũng không muốn làm cái chuyện gì loạn thất bát tao, chỉ đơn thuần muốn để cô thoải mái một chút

Không có quần áo làm ngăn cách, thân thể * của hai người không hề khe hở dán chặt lại với nhau. Trên người Tư Hướng Nhan cực kỳ lạnh rồi, vừa mới chạm vào, Ông Lẫm Nhiên liền lạnh run, lại đem cô ôm đến càng chặt. Áo khoác của hai người bị Ông Lẫm Nhiên làm cái chăn khoác ở bên ngoài, nàng hận không thể đem tất cả nhiệt lượng của mình đều chuyển cho Tư Hướng Nhan, chỉ hy vọng đối phương có thể thoải mái một chút

"Cảm thấy tốt chút rồi không? " phát hiện Tư Hướng Nhan chân mày nhíu chặt thả lỏng ra, Ông Lẫm Nhiên có chút an ủi hỏi. Nhưng rất hiển nhiên, Tư Hướng Nhan cũng không có sức lực trả lời nàng, chỉ là dùng bộ lưng sáng bóng ở trên người mình cọ rồi cọ. Hai người cũng không có mặc quần áo, cơ thể cũng dán đến rất chặt. Tư Hướng Nhan vừa động, sau lưng trực tiếp ma sát lấy bộ vị nhạy cảm trước ngực của Ông Lẫm Nhiên. Hai khỏa đầy đặn không có mặt quần áo ở thời điểm Tư Hướng Nhan đè lên thì sớm đã đứng lên, bây giờ như vậy, sợ là đỉnh chóp cũng không cách khống chế khai hoa nở rộ

"Ân...Nhan Nhan...đừng động..." lời vừa nói ra Ông Lẫm Nhiên thì nghe ra thanh âm của mình trở nên biến điệu rồi (chuyển giọng), cổ họng cũng trở nên khàn khàn khó coi. Nàng liếc nhìn Tư Hướng Nhan không hề hay biết vẫn ở trên người mình cử động lung tung, có chút khó nhịn cong lấy cơ thể. Tất cả của Tư Hướng Nhan đối với nàng mà nói đều là dụ hoặc, cho dù lúc này, bản thân vẫn là không hề có sức chống cự

Nhụy hoa trước ngực kia bị cái lưng sáng bóng cọ lấy, mỗi một cái xê dịch đều sẽ có dòng điện thuận theo đỉnh núi xẹt qua, lan tràn thêm đến nơi bụng dưới. Ông Lẫm Nhiên ôm chặt lấy Tư Hướng Nhan nhưng đối phương hiển nhiên rất ghét cảm giác bị trói buộc, trái lại kịch liệt giãy giụa lên, ngay sau đó ma sát càng ngày càng kịch liệt, Ông Lẫm Nhiên phát hiện chân tâm của minhe vẫn là không cách tránh khỏi ẩm ướt lên, cư nhiên như vậy động tình rồi

"Nhan Nhan...đừng động nữa, em nhịn không nổi..." Ông Lẫm Nhiên thanh âm nói rất nhỏ, thở gấp cũng càng dồn dập, chịu đựng giày vò như vậy lại không thể tự giải quyết, thậm chí thân thể cũng bị phần khát vọng đó làm đến nóng lên khó nhịn. Ông Lẫm Nhiên bổng nhiên cảm thấy như vậy cũng không tệ, chí ít cơ thể của mình nóng lên, Tư Hướng Nhan dựa vào cũng sẽ không khó chịu rồi

Thế là, nhẫn nhịn lấy dục cầu bất mãn mãnh liệt, Ông Lẫm Nhiên ôm chặt lấy Tư Hướng Nhan, giống như thú hoang ôm lấy con nhỏ đem cô bao quanh ôm ở trong lòng. Nàng lúc này ôm lấy không chỉ là con người này của Tư Hướng Nhan, cũng là cả thế giới của chính mình

Rất không dễ dàng chống qua một đêm khó chịu nhất, Ông Lẫm Nhiên không biết bản thân làm sao ngủ đi, chỉ biết sau khi mở mắt ra thì từ đêm đen trở thành ban ngày. Động rồi động toàn thân bị Tư Hướng Nhan đề đến phát tê, động tác rất nhỏ này cũng đánh thức Tư Hướng Nhan sớm thì đã tỉnh lại đang nhắm mắt dưỡng thần. Cô quay đầu nhìn theo Ông Lẫm Nhiên, cũng không có hỏi hai người lúc này trung thành ôm nhau là xảy ra chuyện gì, cô rất rõ, Ông Lẫm Nhiên làm như vậy thật sự không có tâm tư muôn màu gì, hoàn toàn là vì cơ thể của mình mà nghĩ

[BHTT-EDIT-HOÀN] TÌNH NHÂN TỰ TA TU DƯỠNG- HIỂU BẠOWhere stories live. Discover now