"Anh ngồi đi, tôi đi pha ấm nước." Mở cửa đi vào nhà, Trương Truyền Tỉ trước tiên đem túi thức ăn bỏ vào bếp, bỏ lại Xà vương đứng ở đại sảnh yên lặng đánh giá căn nhà.

Đây là một căn phòng khá lâu năm, chỉ có một tầng, bởi vì phải làm ăn nên liền đem bức tường phía ngoài đối diện cửa phá ra để làm mặt tiền; vòng hoa, nến, nhang được chất đống dựa vào tường, gia cụ trang trí cũng khá cổ, nói chung nhìn một cái liền biết đây là một nghề chỉ kiếm tiền đủ sống, là một gia đình nghèo khó.

Xà vương nhìn bảng hiệu cũ kĩ 'Tổ truyền Trương đạo sĩ', tâm tình khá là phức tạp. Hắn thật không nghĩ tới trong nhà Trương Truyền Tỉ sẽ đơn sơ như vậy, bình thường không hề cảm thấy hai anh em họ khổ cực, mà ngược lại còn thấy họ sống rất yên vui.

Đang lúc suy tư, Trương Truyền Tỉ trên tay cầm ly nước đi ra, Xà vương quay đầu hỏi cậu: "Cha mẹ cậu đâu?"

Trương Truyền Tỉ sửng sốt một chút mới cười đáp: "Đã qua đời, đều đã mất mấy năm rồi."

Xà vương gật gật đầu, mơ hồ nhớ tới lúc trước trưởng lão đã từng điều tra chuyện này rồi. "Khi đó cậu mấy tuổi?"

"Mười sáu, mười bảy gì đó, Truyền Bích càng nhỏ hơn, còn đang bú sữa mẹ." Truyền Tỳ không để ý lắm.

Mười sáu, mười bảy, có thể nói vẫn còn là con nít, một đứa con nít lớn mang theo một đứa con nít nhỏ, khổ cực lúc đó xà vương có thể tưởng tượng được.

Trương Truyền Tỉ vốn rất thông minh và nhạy cảm, cậu rất nhanh liền nhận ra được Xà vương đang dâng tràn cảm xúc. Ước chừng có chút không quen được người bên ngoài đồng tình, cậu cũng không nhìn hắn, chỉ cúi đầu giống như tùy ý hơi phe phẩy khăn trải bàn, cười nói: "Kỳ thực cũng không khổ như người khác nghĩ, anh không thấy những năm gần đây, hai chúng tôi sống rất tốt sao?"

Xà vương kỳ thực rất muốn hỏi cha mẹ cậu đến tột cùng là chết như thế nào, hai người đang còn trẻ như vậy lại cùng nhau qua đời, cảm giác có chút quái lạ. Nhưng hắn nhìn ra Trương Truyền Tỉ không muốn nói chuyện nhiều về vấn đề này, liền ho khan một tiếng, sửa lời: "Tôi hôm nay tới là muốn -- "

Trương Truyền Tỉ đôi mắt lập tức sáng lên, tràn ngập mong đợi nhìn hắn. Bị cậu nhìn như vậy, Xà vương đáng lẽ đã chuẩn bị xong lời kịch nhất thời liền quên sạch, nhìn nhau mấy giây, bỗng nhiên trực tiếp nói: "Cậu có muốn kiếm tiền không?"

Trương Truyền Tỉ sững sờ, bật thốt lên: "Muốn chứ! Sao lại không muốn!" Đây không phải là phí lời sao!

"Chờ đã," sau đó cậu có chút ý vị, nhìn chằm chằm Xà vương nói: "Anh sẽ không muốn tôi đi nấu cơm cho anh chứ hả?"

Xà vương rất thản nhiên: "Không riêng gì làm cơm, nhà của tôi đang thiếu quản gia. Sau khi Xà Bí đi, đồ dùng trong nhà đều bãi công hết rồi, thật sự rất không tiện."

"Hắn đi đâu vậy?"

"Trở về ngủ đông rồi."

Trương Truyền Tỉ giật giật khóe miệng, thực sự là, tại sao cậu lại quên chuyện này chứ!

"Vậy anh -- "

"Tôi tạm thời còn chịu đựng được.". Có điều ...phải nói thật là , tại sao nhân gian mấy năm gần đây khí hậu lại cổ quái đến như vậy, so với mùa đông mấy năm trước đây còn lạnh hơn, mấy ngày nay liên tiếp có không khí lạnh tràn về, báo hại Xà vương hắn là yêu vương có tu vi thâm hậu cũng lười nhúc nhích.

"Nhà tôi bên kia lầu một, lầu hai đều còn trống, không bằng cậu và em trai dọn sang đó ở luôn đi, bao ăn bao ở mặt khác còn trả tiền lương cho cậu, Tiểu Niên cũng có thêm người bạn. Bình thường nếu cậu muốn làm ăn thì cứ việc làm, chỉ cần giúp tôi chăm sóc nhà cửa là được -- cậu cảm thấy thế nào?"

Trương Truyền Tỉ nghe được có chút ngẩn người, nửa ngày mới thần sắc cổ quái nhìn hắn nói: "Điều kiện ngược lại rất hậu đãi... Điều kiện tốt như vậy anh hoàn toàn có thể tìm được một người làm việc nhà tốt, hà tất gì phải tìm tôi?"

"Tôi không thích có người đi vào địa bàn của mình, có điều nếu như đó là hai anh em cậu, tôi sẽ không cảm thấy có vấn đề gì."

Thật sự, tối hôm qua hắn đã suy tính cả buổi tối, cảm thấy nếu như đó là Trương Truyền Tỉ, vậy hắn sẽ không thấy khó chịu, thậm chí còn tràn đầy mong đợi, tuy rằng chính hắn cũng không rõ ràng lắm cụ thể là bản thân đang chờ mong cái gì, nhưng Xà vương cảm thấy ý tưởng này không tồi, nếu như có thể trở thành như vậy thì quả thực là tuyệt vời.

Trương Truyền Tỉ lặng lẽ suy nghĩ một hồi, chỉ vào bảng hiệu trên đỉnh đầu mình, nói: "Anh nhìn xem phía trên này viết cái gì?"

Xà vương giương mắt nhìn một chút: " 'Tổ truyền Trương đạo sĩ', vừa nãy nhìn rồi."

Trương Truyền Tỉ than thở: "Vậy thì não anh có vấn đề gì không, anh thật sự cảm thấy đạo sĩ và yêu quái ở chung nhà thì rất khoa học à?"

"Làm sao không khoa học?" Xà vương ngược lại cảm thấy kinh ngạc. "Trong ti vi không phải mỗi ngày đều phát nào là bình đẳng, hòa đồng xã hội sao, đạo sĩ cùng yêu quái thì không thể hài hòa ở chung à? Còn nữa hai nhà chúng ta ở cùng nhau, bù đắp nhau, cậu tốt - tôi tốt - mọi người cùng tốt, đây mới gọi là đôi bạn cùng tiến."

Lời nói này hắn nói nghiêm túc hệt như giảng đạo, Trương Truyền Tỉ nghe được không khỏi choáng váng, một hồi lâu mới xì một tiếng, đầy mặt biểu hiện khó mà tin nổi. "Ngay cả chương trình chính phủ phát biểu mà anh cũng xem...?"

Thành thực xin lỗi vì sự chậm trễ này... Nhưng cũng thông cảm cho tui nha!!! Tui bận quá mà, thi cử sao đến sớm quá vậy???... hứa sẽ bù... nhưng không biết đến bao giờ bù xong.

Tui vẫn đang làm chương sau đây, làm xong sẽ up ngay.

Vụ Đô Dạ ThoạiWhere stories live. Discover now