Chương 9

1.1K 40 0
                                    

Lần đầu hoan ái, Hạo Huân không biết tiết chế nhu cầu của mình, làm Hùng Bưu sốt nằm trên giường hết một tuần mới có thể xuống giường.

Thường thường hay nghe Hùng Tiểu Diệp chế giễu Hạo Huân, làm cho Hùng Bưu xấu hổ đến không dám bước ra khỏi phòng. Nếu không phải Hạo Huân cưỡng chế ôm cậu ra khỏi phòng, tin tưởng Hùng Bưu vẫn tiếp tục ở trong phòng làm đà điểu.

Khi quay về trường học, cậu nhận được nhiều sự quan tâm của bạn bè, chỉ có thể đỏ mặt mà không nói gì, cũng may tất cả mọi người cho rằng cậu cảm mạo nho nhỏ mà xin phép nghỉ cả tuần mà cảm thấy ngượng ngùng nên mới đỏ mặt. Hùng Bưu sợ mọi người chế nhạo, nếu mọi người biết nguyên nhân làm cậu nghỉ cả tuần.

Đôi khi ngẫu nhiên ở sân trường gặp đươc Uông Uyển Ngưng làm cho Hùng Bưu xấu hổ không thôi, cũng may Uông Uyển Ngưng không nhìn cậu một cái mà bước đi làm cho Hùng Bưu thật sự yên tâm. Nói như thế nào Uông Uyển Ngưng cũng là một nữ nhân, mà cậu lại cự tuyệt Uông Uyển Ngưng như vậy làm cô trở thành trò cười trước mặt mọi người, điều này vẫn làm cho Hùng Bưu cảm thấy thật ngượng ngùng.

Bất quá chuyện làm cho Hùng Bưu phiền não chính là, ai gặp cậu cũng hỏi về Hạo Huân. Cũng đúng thôi, môt người nhìn giống dáng vẻ đại ca như thế ai lại không quan tâm, nhất là Hạo Huân lại giống như người có tiền, lại là một vị đại ca trong xã hội đen! Bởi vì chuyện này, đã làm Hùng Bưu phiền não không thôi.

Đồng dạng Hùng Tiểu Diệp cũng bị các bạn học dây dưa không thôi, bất quá nàng cũng sẽ không giống Hùng Bưu chỉ biết không nói gì. Đối mặt với vấn đề này, nàng không sợ mà trả lời, chỉ một câu mà đã hoàn toàn ngăn chặn ý muốn hỏi tiếp của mọi người, cũng đồng thời giải quyết luôn vấn đề phiền não của Hùng Bưu.

"Hạo ca đã có người yêu, trừ bỏ người kia, những người khác anh ấy sẽ không bao giờ quan tâm."

Muốn dành Hạo ca của anh hai nàng, nàng —— Hùng Tiểu Diệp là người đầu tiên không đồng ý.

Cứ như vậy mọi chuyện về Hạo Huân từ từ bị lãng quên, mọi người lại khôi phục lại cuộc sống bình thường, chỉ trừ bỏ Hùng Bưu. Gần đây, trên người Hùng Bưu luôn xuất hiện một vài vết thương mà về nhà. Đối mặt với câu hỏi của Hạo Huân, Hùng Bưu chỉ trả lời mình không cẩn thận mà đụng phải. Nghĩ đến phản ứng trì độn của Hùng Bưu, Hạo Huân đau lòng rất nhiều, chỉ biết dặn dò cậu cẩn thận một chút.

Mà lần này cái trán của Hùng Bưu lại chảy máu, điều này làm cho Hùng Tiểu Diệp không khỏi cảm thấy mấy ngày nay anh hai đều bị thương không đơn thuần là chuyện ngoài ý muốn. Về đến nhà Hạo Huân thấy cái trán của Hùng Bưu được băng bó cẩn thận, lại biết nó vừa sưng vừa bầm tím, trong nháy mắt ánh mắt tỏa ra hàn khí.

"A Huân, bác sĩ nói mấy ngày nữa là tốt rồi, đừng lo a." Tuy rằng bây giờ cậu cảm thấy rất đau thiếu chút nữa nước mắt chảy xuống, bất quá ... Liếc mắt nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Hạo Huân, Hùng Bưu không tự giác mà nói ra.

"Rất đau sao?" Vỗ nhẹ lên vết thương ở trên trán, cảm nhận được thân hình trong lòng mình có chút run rẩy, trong ánh mắt hiện lên tia âm trầm. Lại nghe thấy Hùng Bưu phủ nhận, không hờn giận mà nhíu mày.

[ĐM] LUYẾN TÂMOnde histórias criam vida. Descubra agora