Chương 2

2.5K 68 2
                                    

Vì không muốn Lam Linh phê bình bản thân yếu đuối, Hạo Huân rút ngắn thời gian ngủ lại vài giờ. Hắn không ngừng ở trong phòng tập rèn luyện thể lực của mình, mệt mỏi luyện công trong phòng tập cùng Lam Linh, ban đêm lại luyện tập không ngừng, cho đến khi hắn cảm thấy không chịu nổi mới thôi.

Cứ luyện tập như vậy, Hạo Huân mới giảm bớt được thương tích trên người, mà Lam Linh cư nhiên phát hiện Hạo Huân có tiến bộ, ra tay so với trước kia nhanh hơn, ác hơn, chuẩn hơn.

Cứ như thế lại bị đánh thương tích đầy người, nhưng là Lam Linh lại nói: "Cậu quá yếu, bất quá, Hạo Huân, cậu cũng đã có tiến bộ."

Nghe Lam Linh nói vậy, Hạo Huân chỉ có thể dùng vui sướng để hình dung. Tuy rằng vẫn thương tích đầy người như trước, nhưng Lam Linh đã khen hắn, đây cũng là lần đầu tiên cô khen hắn.

Liếc mắt thấy Hạo Huân trên mặt nở nụ cười, Lam Linh không hề lưu tình tiếp tục nói: "Bất quá, cậu tốt nhất là nên có chuẩn bị đi, tôi sẽ dựa theo sự tiến bộ của cậu mà ra tay, lần sau chỉ e làm cậu bị thương không đứng dậy nổi."

"Ha hả, em đã biết, Linh tỷ. Yên tâm đi, em không yếu đuối như vậy đâu." Hạo Huân cười trong khi trả lời Lam Linh. Mặc kệ về sau gặp khó khăn như thế nào, hắn cũng sẽ cố gắng vượt qua.

Tựa như lời nói của Lam Linh, so với trước kia từ nay về sau cô ra tay hung bạo hơn, mà Hạo Huân, trước kia bị đánh đều quỳ rạp xuống đất, bất quá điều bất đồng chính là, Hạo Huân khi bị đánh đều cố gắng đứng dậy.

Cứ như vậy qua một năm, Lam Linh đều dạy hết mọi thứ cho Hạo Huân, mà Hạo Huân cũng đã có thể đánh ngang bằng Lam Linh. Đây chính là chuyện hắn rất kiêu ngạo, cũng chính là chuyện Lam Linh rất vui mừng, dù sao Hạo Huân cũng chính là cô một tay huấn luyện mà thành.

Về sau, Lam Linh muốn đem những gì hắn đã học được ứng dụng vào thực tế, cô yêu cầu trong vòng một tháng Hạo Huân phải kiếm được một trăm vạn, mà đó cũng là cuộc khảo nghiệm của Lam Linh đối với hắn. Không quá một tháng hắn phải đem tờ chi phiếu để trước mặt Lam Linh.

Hạo Huân như thế nào kiếm được một trăm vạn, Lam Linh tuyệt đối không tò mò. Ngược lại, cô còn ngại là cho Hạo Huân thời gian quá dài, lúc đầu còn muốn cho Hạo Huân trong một tuần kiếm được một trăm vạn. Bất quá Lam Linh không nói điều này cho hắn biết, Hạo Huân khi hoàn thành cuộc khảo nghiệm, cô đưa Dạ Sắc cùng Ám Dạ U Lam cho hắn quản lý, nhưng trên danh nghĩa cô vẫn là lão bản. Nếu không phải Hạo Huân kiên trì không chịu nhận Dạ Sắc cùng Ám Dạ U Lam, Lam Linh cũng đã sớm cho hắn.

Dạ Sắc, là nơi mua vui cao cấp, chuyên phục vụ người có tiền và những người ở tầng thượng lưu. Ở Dạ Sắc, mặc kệ là yêu cầu hà khắc như thế nào đều được phục vụ chu đáo, chỉ cần người đó có tiền. Bên trong nhân viên phục vụ không những là nghiêng nước nghiêng thành, càng đừng bàn về chuyện khiêu vũ trên sân khấu, đẹp đẽ không thể hình dung. Bất kể là người nào cũng có thể chuộc người trong đây, chỉ cần người đó có thể đáp ứng yêu cầu và bảng giá mà Dạ Sắc đưa ra. Dạ Sắc là nơi bàn bạc công việc vô cùng tốt, mà những chuyện cơ mật trên thương trường đều không phải sợ bị tiết lộ nửa phần, là nơi tập tụ tập của những kẻ có tiền và những kẻ có địa vị cao.

[ĐM] LUYẾN TÂMWhere stories live. Discover now