Chương 6

1.3K 45 0
                                    

"Vì cái gì?" Hùng Bưu khó hiểu, đọc sách đi học có gì không tốt? Bọn họ vì cái gì lại không đồng ý? Lại không biết hai người họ không đồng ý chính là nghĩ tới cậu sẽ đi vào ban đêm.

"Ngoài đường buổi tối không an toàn." Hạo Huân lo lắng Hùng Bưu một mình đi học vào ban đêm, cho dù chỉ đi có hai ba giờ.

"Đúng vậy, Hạo ca nói rất đúng. Anh hai, anh sao đột nhiên nghĩ muốn đi đọc lớp học ban đêm a? Anh không phải đang tốt lắm sao?" Hùng Tiểu Diệp thực lo lắng cho Hùng Bưu trì độn như vậy lại bị người khác khi dễ.

"Anh không có nói là không tốt, chính là cảm thấy hiện tại có nhiều thời gian, hơn nữa các người ai cũng có chuyện làm, cho nên anh nghĩ lúc trước anh không có đi học được, bây giờ nên đi, như vậy không tốt sao?" Cậu vẫn hy vọng mình học xong đại học, đó cũng là hy vọng của ba ba với mu mụ a.

"Vậy em đến trường cùng với Tiểu Diệp đi, như vậy hai người cũng có thể chiếu cố lẫn nhau." Chủ yếu là Tiểu Diệp có thể trông nom Hùng Bưu, Hạo Huân không hy vọng có người thứ ba chạy vào phá rối tình cảm của họ.

Nhận được ánh mắt của Hạo Huân, Hùng Tiểu Diệp lập tức nói: "Đúng vậy a, anh hai, anh có thể đến trường học của em a, như vậy lúc tan học chúng ta cũng có thể cùng nhau về nhà a!" Nàng làm sao không biết dụng ý của Hạo Huân, bất quá có thể cùng đi học với anh haicũng không phải là đề nghị tồi!

"Nhưng mà, A Huân, nếu em đi học như vậy, vậy bữa trưa của anh phải làm thế nào?" Bữa sáng cậu có thể tranh thủ thời gian làm, sau giờ học có thể về nhà làm buổi chiều, chính là bữa trưa phải làm thế nào bây giờ? Này sao có thể đi mua ở ngoài? Hùng Bưu nhớ Hạo Huân không muốn ăn cơm ở ngoài a.

"Kia cũng đơn giản thôi, đi mua là được rồi!" Thật là, anh hai ngay cả điều này cũng không nghĩ ra!

"Chính là A Huân không thích ăn đồ ăn ở ngoài!" Hùng Bưu tự nhiên nói, lại nhìn tới Hùng Tiểu Diệp cười cười đến vẻ mặt tối sầm lại không tự chủ được nuốt nước miệng, "Em. . . Em làm gì mà nhìn anh như vậy?" Trên mặt cậu không dính cơm, sao em gái lại nhìn cậu kỳ quái như vậy? Hùng Bưu không tự chủ sờ sờ mặt mình.

"Buổi trưa anh sẽ đem xe tới trường học chở em về, em về nhà làm bữa trưa cho anh, khi nào tới giờ học anh sẽ chở em tới trường." Liếc mắt nhìn Hùng Tiểu Diệp với ánh mắt cảnh cáo, Hạo Huân mở miệng nói. Đối với biểu tình quan tâm không tự chủ của Hùng Bưu, Hạo Huân cư nhiên cảm thấy vui mừng.

Sự tình cứ như vậy, Hùng Bưu liền khôi phục lại thân phận sinh viên của mình, mỗi ngày đều cùng Hùng Tiểu Diệp đi học. Có khi cậu cũng thấy kỳ quái, như thế nào chương trình học của cậu Hạo Huân đều nắm rõ? Đượng nhiên, điều này phải nhờ đến cánh tay đắc lực giúp đỡ —— Hùng Tiểu Diệp.

**************

Vừa nghe đến tiếng chuông tan học, Hùng Bưu bắt đầu thu dọn đồ đạc để chuẩn bị ra khỏi phòng học. Sau giờ tan học buổi chiều nào cậu cũng hẹn Hùng Tiểu Diệp ở trước cổng trường để cùng nhau về, sẵn tiện đi ngang chợ mua đồ ăn để làm bữa tối. Nhớ bữa trưa khi nấu ăn, xì dầu đã hết, lát phải đi mua a.

[ĐM] LUYẾN TÂMKde žijí příběhy. Začni objevovat