Chap 13: Xoá bỏ khoảng cách

1.4K 97 6
                                    

Mở mắt ra chỉ thấy một màu trắng toát, đến khi bị sặc bởi mùi thuốc khử trùng, cậu mới biết mình đang trong bệnh viện, tay trái cũng không cử động được.

_"Yaa... đừng có cử động", lời nói có chút nóng vội nhưng nghe ra rất ôn nhu.

_"....", lúc này cậu mới để ý anh nãy giờ vẫn im lặng quan sát cậu, đáng ghét.... hức, cậu bướng bỉnh quay đầu đi hướng khác.

_"Có phải rất đau không? Làm em ra nông nỗi này, thật xin lỗi, đừng giận anh nữa", Ji Yong xoa nhẹ đầu cậu, giọng nói cưng chiều làm người ta khó lòng mà giận a.

_"...", ai thèm giận anh làm gì, nhưng cậu không thích ở đây: "Em muốn về nhà".

_"Em vẫn còn yếu, qua ngày mai anh sẽ đưa em về.......được rồi, chúng ta về thôi", nhìn gương mặt mếu máo không phục của cậu, anh đành chịu thua, anh đưa tay nhéo nhẹ má cậu, ôn nhu nở một nụ cười yêu thương,

_"Em đã nằm bao lâu?", dường như đã rất lâu.

_"Hai tiếng"

_"....", cậu còn tưởng đã hai ngày.

_"Sau khi kể rõ tình trạng của em, họ bảo em do xúc động nên ngất, vì ngã mà bị trật khớp cánh tay", Ji Yong nghiêm túc đem bệnh tình của cậu mà tường thuật lại.

_"....", ngày thổ lộ tình cảm của mình, không ngờ mở mắt ra lại đang ở bệnh viện, thật xui mà.

Hơn hai tuần phải đeo băng vải cố định, được anh tận tình phục vụ đến mức cậu không muốn tháo băng...

Cũng nhờ vậy mà sinh nhật năm nay rất hạnh phúc, tuy có chút khó chịu vì không thể thoải mái ăn uống nhưng lại được anh ấy đút từng muỗng. Nếu hôm nay không tận mắt thấy anh ấy xuống bếp cậu còn nghĩ anh đã gọi đầu bếp ở nhà tới, tuy không giống chính xác với ông ấy nhưng mùi vị rất giống với buổi tối hôm ăn cơm cùng chú Hyun Suk và anh, cái ngày cậu về Hàn công tác. Hóa ra là do anh nấu, hèn gì miếng thịt lúc dày lúc mỏng >'<. Nhưng mà hương vị rất tuyệt, rất thỏa mãn vị giác. Seung Ri ngồi ở bàn ăn lén lúc nhìn vào bếp, trông anh ấy đeo tạp dề, tay liên tục sắc thái... mồ hôi trên trán lấm tấm nhưng vẫn rất chuyên chú, anh nói làm theo công thức ghi trên giấy sao???, thành thục còn hơn cậu, còn chẳng thèm liếc qua giấy ghi chép công thức, chứng tỏ đã làm những món này thường xuyên, ngay từ đầu sao không nói sớm, nhưng một giám đốc như anh việc gì phải vào bếp, là nấu cho người đó sao? Cậu từ trạng thái đang cảm động chuyển sang buồn lòng. Anh ấy vì tổ chức sinh nhật cho cậu mà cả buổi bận rộn trong bếp, cậu nên vui mới phải nhưng lại không cười nỗi, chỉ là có gì đó rất buồn là nhờ sự như nuông chiều của anh ấy thành ra trông cậu giống một cô vợ nhỏ đang ghen tuông vô cớ -_-.

_"Em no rồi sao?" Ji Yong thấy cậu nhai rất chậm, không háu ăn như mấy bữa.

_"Không có", Seung Ri lắc đầu, rồi lại nhai tiếp đồ ăn.

_ "Hay đồ ăn không được ngon?", thấy cậu không được vui, Ji Yong lo lắng hỏi cậu.

_"Không có", nói rồi cậu tự gắp món khác, không chờ anh đút.

_"Seung Ri. Đừng tiết kiệm lời nói với anh, được không?", cậu rõ ràng là có tâm sự.

_"Um...", anh không phải ngày trước cũng tiết kiệm lời nói vậy sao, khó chịu gì chứ. Cậu không nhìn anh, cứ tiếp tục gắp đồ ăn.

[Nyongtory] Hold My HandNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ