Chương 25: Sau tất cả.

1.7K 91 13
                                    

"Cũng là anh thôi. Nhưng lại là lỗi của tôi. Xin lỗi, vào đêm chúng ta gặp nhau là chính tôi buộc anh ấy cùng sang LA mừng năm mới, lại không ngờ tới sẽ gặp anh, lúc đó tôi chỉ sợ vụt mất anh ấy mới vội vội vàng vàng kéo anh ấy đi. Sau khi bị tôi kéo đi mới nhận thức được anh ấy đã gặp anh, muốn đi tìm, tôi gấp nói với anh ấy nếu như anh ấy đi tìm anh tôi sẽ nói ba thật sẽ cắt luôn hợp đồng làm ăn, bởi vì xí nghiệp thực sự bị lần rút vốn kia mà ở bờ vực phá sản nên anh ấy mới chấp nhận"

"..."

"Thật ra trước đó Tiểu Khải nhờ một người bạn gọi là Khương Thanh điều tra nơi ở của anh, anh ta rất giỏi sớm đã tìm được anh, là do tôi chặn đầu mối, uy 'hiếp' anh ta không được nói cho Tiểu Khải biết cái gì, sau đó tôi cho dù không có được anh ấy đồng thời cũng không muốn anh có được mới im lặng. Cho đến một tháng trước tôi không thể tiếp tục nhìn nổi cảnh anh ấy suốt ngày nhìn ảnh của anh mà hoài niệm, ngoài công việc ra đều cách biệt với mọi người, mới buông bỏ tình yêu không có kết quả này, quyết định nói cho anh ấy mọi chuyện, cũng nói luôn anh hiện tại ở đây. Không ngờ anh ấy vui thành điên loạn không trách cứ tôi ngược lại còn cảm kích tôi, tôi cái tình tiết này thật không thể ngờ tới"

"..."

"Sau khi sắp xếp xong công việc, anh ấy cũng đã tự mình vực lại công ty mới vội vàng chạy đi tìm anh. Không ngờ chỉ mới đến được sân bay LA đã bị một nhóm người bắt đi. Rốt cục biết được, thì ra bọn họ là vì lúc trước hợp tác cùng xí nghiệp anh ấy nhưng lại sử dụng quy tắc ngầm khiến anh ấy tức giận, cho dù bọn họ có van xin như thế nào cũng đều thẳng tay rút vốn đầu tư bứt đến xí nghiệp của bọn họ phải phá sản, cho nên chờ thời cơ thích hợp liền trả thù. Lúc tìm được Tiểu Khải, toàn thân anh ấy toàn là máu, sau khi đưa vào cấp cứu chỉ thấy bác sĩ không ngừng chạy đi lấy thêm máu."

"..." Thiên Tỉ đầu óc choáng váng, nghĩ đến cảnh toàn thân anh đều là máu liền loạng choạng muốn trực tiếp nghã xuống, cũng may Hạ Lãng nhanh tay đỡ lấy. Y bàn tay run rẫy nắm chặt lại, cổ họng muốn hỏi hiện tại anh nằm ở bệnh viện nào cũng không được, chỉ có thể há miệng, mà không phát ra tiếng.

"Dịch Dương Thiên Tỉ, trong lòng Tiểu Khải tột cùng cũng chỉ có một mình anh mà thôi, hãy quay về bên anh ấy đi! Anh ấy hiện tại rất rất cần anh hảo bên cạnh"

Y cuối cùng cũng đã hiểu mọi chuyện trực tiếp khụy xuống.

Tuấn Khải, thì ra anh cũng yêu em sao?

Chúa Trời không đùa bỡn y nữa rồi.

Kết thúc nhớ lại:

"Tuấn Khải, anh mau tỉnh lại nói rõ cho em biết đi có được không?"

"..."

"Nói cho em biết là tột cùng anh có hay không thích em? Nói, mau tỉnh lại nói cho em nghe đi!"

"..."

"Không phải Hạ Lãng nói anh rất thích em sao? Sao anh cứ vô tư ngủ như vậy chứ~~~~?" y nắm chặt bàn tay anh, vừa nói vừa khóc, giống như một đứa nhỏ đòi lại kẹo. Y không có đòi lại kẹo, hôm nay đi đến đây là muốn đòi lại trái tim bị anh giày vo bao lâu nay.

(Khải Thiên)Dù Sao,Em Vẫn Yêu AnhWhere stories live. Discover now