Hồi Ức Về Thuận Kiều Plaza

5.5K 36 2
                                    

Nếu ai sinh sống ở SG chắc hẳn phải biết đến Thuận Kiều Plaza (TKP) nằm trên đường Hồng Bàng, quận 5. Nó nổi tiếng một phần vì là khu chung cư cao cấp đầu tiên ở SG, nhưng chủ yếu là về các câu chuyện khó lý giải xung quanh tòa kiến trúc đồ sộ này. Em đã "may mắn" có dịp làm việc ở TKP khoảng thời gian đầu năm 2009 đến cuối năm 2010, những gì em kể ra sau đây là những việc có thật mà em đã tận mắt chứng kiến trong khu chung cư này.

Nói qua đôi chút, em là T. sinh viên CNTT ra trường năm 2008 (nếu so trong này chắc em cũng dạng lão, hihi). Đầu năm 2009 thì em được nhận vào làm việc tại cty phần mềm của bọn Hàn có văn phòng ở TKP, nằm tuốt trên tầng 30, tòa nhà C. Cảm giác đầu tiên khi em lần đầu bước chân vào TKP là sự tĩnh mịch đến kỳ lạ, khó lý giải lắm các bác ạ. Đặc điểm ở TKP là trần nhà xây khá thấp, các phòng đều nhỏ và hơi ngộp, tường và cửa rất dầy, mỗi căn hộ gần như biệt lập với nhau. Tầng 30 có 8 căn hộ thì cty em thuê 2 căn 303 và 304, còn các căn 301, 302 và 305 đến 308 thì không có ai thuê đóng cửa im ỉm.

Thực ra em không nhớ rõ là 303 hay 3003, nên số phòng có thể sai sót mất con số 0, các bác thông cảm, cũng không phải chi tiết lớn. Em tạm gọi là 303, 304.

Sếp em là một ông người Hàn được cty mẹ điều qua quản lý. Để tiết kiệm ổng dùng tầng trên của căn 303 làm phòng ngủ luôn, tầng dưới của 303 và nguyên căn 304 là chỗ làm việc của nhân viên. Em làm web developer bên căn 303 chung với 3 người: anh Tuấn làm đồ họa, chị Hà với chị Yến làm tester, còn căn 304 là chỗ cho HR, makerting, accouting các kiểu. Em chủ yếu nói chuyện với mấy người bên căn 303 chứ bên kia thì em cũng không quen ai, do ngại chạy qua chạy lại.

Về không gian làm việc thì thoải mái lắm, văn phòng có nhà bếp, phòng ngủ và cả nhà tắm luôn. Sếp cho sử dụng thoải mái, miễn đừng béng mảng lên phòng ổng là được. Bởi vậy lâu lâu chị em buồn buồn xách đồ vô cty tắm, xách mền vô ngủ. Nói chung là thoáng lắm, bù lại thì lương hơi thấp haha, và vì văn hóa cty như vậy nên em mới gặp phải câu chuyện dưới đây (giờ em đang type mà nghĩ lại gai ốc vẫn còn nổi lên các bác ạ).

-----------------

Như các bác biết đấy, 2 tháng đầu thử việc nên em phải giả vờ chăm chỉ. Cụ thể là em luôn là người về trễ nhất, làm màu vậy thôi chứ khi còn mình em là em cắp đít về liền, haha. Duy chỉ có đúng một hôm cái task bị deadline nên em thực sự phải ngồi lại để giải quyết. Loay hoay một hồi cũng xong, ngẩng mặt lên thì thấy gần 20h nhìn ra ngoài trời tối om, nhìn xung quanh mọi người về từ đời nào, tầng trên phòng sếp tối hù chắc ổng đi đú đởn luôn rồi. Túm lại là còn có mình em. Em nhủ thầm "chết mẹ trễ quá, chắc đi ăn luôn chứ giờ nấu cơm sao nổi". Nghĩ là làm, em rút máy di động ra bấm số kêu thằng bạn ra quán thì tự nhiên ... em nghe tiếng nước chảy.

Theo phản xạ em quay đầu kiểm tra tiếng nước từ đâu thì phát hiện tiếng động xuất phát trong phòng tắm. Cái phòng tắm nó nằm dưới bếp, từ chỗ em ngồi thì bị khuất tầm nhìn, không thấy được. Em tự hỏi "quái, không lẽ còn bố nào trên cty mà lại đi tắm vào giờ này".

- Ai đấy? - Em hỏi ...

Không có tiếng trả lời, nước thì vẫn chảy rào rào. Em bắt đầu hơi lo, hay bị bể ống nước. Thấy ghê ghê, thận trọng từng bước một, em tiến về phía bếp. Bật công tác đèn. Không có ai trong bếp. Rảo mắt nhìn về phía phòng tắm. Cửa đóng im lìm, đèn sáng, có tiếng nước chảy, em đoán là từ vòi hoa sen. Em từ từ tiến lại, hít một hơi và ... gõ cửa.

[TỔNG HỢP] TRUYỆN MA CÓ THẬT - Thế Giới Tâm Linh Xung Quanh Chúng TaDonde viven las historias. Descúbrelo ahora