EXTRA:SUHO

1K 68 35
                                    

EXTRA: SUHO

Sora chưa từng nghĩ rằng mình sẽ quen với một idol. Hơn nữa lại còn rất nổi tiếng là đằng khác. Cô không thích mình bị chú ý quá nhiều, không thích ra đường trong những ngày lễ, không thích phơi mặt ra đường để cho mọi người bàn tán về nhan sắc của mình. Cô không mang nét xinh đẹp, quyến rũ như những người mẫu, không mang nét mạnh mẽ, cứng cỏi nhưng đáng yêu như Jun- bạn gái Sehun. Cô không mang nét tinh nghịch, đáng yêu như bạn gái Baekhyun, hay là vẻ ngoài mang chút ngạo mạn, lạnh lùng như Rily- người khiến trái tim Chanyeol tan nát. Cô mang một vẻ đẹp rất bình thường, dân dã. Vẻ đẹp mà khi bước ra ngoài, không ai để ý, không ai quan tâm, thậm chí có người còn chê xấu thế! Vậy mà người đó luôn nói rằng:

"Em đẹp lắm! Ít nhất là với anh"

Con người đó, con người mà luôn thủ thỉ vào tai cô, giọng nói ngọt như rót mật khen cô xinh đẹp. Hằng ngày, đều đặn như vậy, kể cả là lúc đó anh không rảnh đi nữa thì tin nhắn vẫn luôn được chuyển đến cô đúng giờ thay cho lời chào buổi sáng. Con người đó, có một công việc mà không hề có thời gian rảnh rỗi, phương tiện đi lại hằng ngày chính là máy bay, một tháng có lẽ về nhà chả được mấy bữa. Công việc mà hằng ngày phải chúi đầu vào tập luyện, hết nhảy rồi luyện thanh. Công việc mà tưởng chừng lấy hết đi sức lực của anh, một công việc không có sự tự do . Nhưng tất cả là vì ước mơ của anh, giấc mơ của người con trai mong muốn được tỏa sáng, được đứng trên sân khấu, đem giọng hát của mình để đi vào lòng người. Một công việc với những mối quan hệ phức tạp. Và hơn hết, xung quanh anh có rất nhiều người con gái khác xinh đẹp tài năng hơn cô gấp vạn lần. Nhưng dường như Sora không quan tâm chuyện đó lắm. Bởi cô tin anh, tin vào tình yêu giữa hai người.

"Anh đang về rồi" đó là tin nhắn của anh gửi đến cô. Cô cười nhẹ, đặt điện thoại lên bàn và quay lại công việc mình đang làm dở. Nói là đang về nhưng có lẽ đến mai anh mới xuất hiện ở đây. Sau khi xuống máy bay, anh lại phải trở về công ty tập luyện và trông coi tụi trẻ nghịch ngợm kia. Tắt tạm máy tính, cô lấy một chiếc áo khoác rồi ra ngoài kiếm gì đó ăn.

Ngồi trong cửa hàng tiện lợi, nhìn những sợi mì vàng đang nở ra kia rồi lại tưởng tượng đến đôi lông mày đang nhíu lại của anh, cô bật cười. Phải ha, nếu giờ này anh ở đây, anh sẽ mắng cô rằng ăn uống không đủ dinh dưỡng, sau đó lại rút trong túi ra một lọ vitamin rồi đưa cho cô bắt cô uống. Đang thơ thẩn nghĩ về ai đó, thì một bóng người mặc đồ đen, đứng đối diện cô qua lớp cửa kính của cửa hàng. Sora giật mình, sau đó nhìn người đó đi mất. Khí chất của anh dù có hóa trang, hay bị bóng đêm che mất cũng không hề mất đi ngược lại nó lại còn tỏa sáng hơn gấp vạn lần. Người đó lấy trong tủ ra một hai lọ viatmin, đặt lên bàn và ngồi xuống cạnh cô. 3...2...1!

"Sao lại ăn uống thế này? Biết là em lười nhưng ít ra phải biết giữ gìn sức khỏe chứ!" Không cần chào hỏi, cái giọng nói ấm áp, trầm thấp ấy lại vang lên trách móc cô. Sora mỉm cười nhẹ, cô biết anh sẽ nói những câu này. Không trả lời anh, cô bắt đầu cầm đũa lên. Chưa bỏ được một chút gì vào bụng, bát mì ngay trước mắt cô đã bị anh cướp lấy kèm theo đôi đũa trên tay cô. Nhìn mì trong bát càng ngày càng ít đi, còn người kia thì thỏa mãn thở ra từng đợt khói trắng kèm theo tiếng húp mì xì xụp, cô nuốt nước bọt, uất ức lên tiếng:

[ longfic] [ NonSa ]fiction girl Exo Thiên Trường Địa CửuWhere stories live. Discover now