EXTRA:KAI

1.5K 82 25
                                    

Hạ năm 2015

Đã có người cho rằng, tình yêu là nó phải tự tìm đến bạn. Nếu bạn cứ đi tìm nó, nó sẽ càng chạy xa bạn hơn thôi. Đôi khi chỉ là những người qua đường hai người chỉ vô tình lướt qua nhau trên một con phố nào đó nhưng rồi theo số phận, theo định mệnh họ vô tình gắn chặt vào nhau, không thể tách rời.

Ngày mà Jongin gặp Eve là vào một ngày hè. Những cơn mưa rào như xua tan đi cái oi bức của cái thời tiết nóng nực. Khi đó, anh đảm nhận trách nhiệm phải đi mua đồ uống cho mọi người. Quên đeo theo ô, anh nhanh chóng chạy ngang qua dải phân cách. Đúng lúc đó, ở bên đường đối diện cũng có một người nữ sinh cấp ba tương tự, lấy tay che cho tấm hình mới mua về một idol nào đó rồi chạy qua. Họ không biết rằng định mệnh đã đưa họ, từ hai đường thẳng song song bỗng chốc cắt nhau kể từ ngày hôm đó.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vào một ngày khác

Eve mệt mỏi lau mồ hôi trên trán. Trời đã nóng rồi, lại còn tắc đường. Hơi nóng từ những chiếc ô tô phả vào những người đi xe máy như cô. Đã nóng lại càng nóng hơn. Lúc nào cũng vậy, cứ đến giờ này là cô lại bị kẹt dí ở đây, tí nữa chắc chắn cô sẽ lại chết với thầy giám thị. Nhìn sang chiếc cửa kính đen bên cạnh, cô ngó ngang ngó dọc, chắc chắn là trong xe không có ai ngồi ghế sau. Cô liền lảm nhảm lời của thầy giám thị:

"Han Eve. Em lại đi muộn. Lần thứ bao nhiêu rồi? nói tôi nghe. Lúc nào cũng em xin hứa sẽ không tái phạm xong rồi lại cứ tái phạm. Tôi bảo em rồi, tối đi ngủ sớm đi suốt ngày oppa các kiểu" cô chun mũi lại,làm mặt xấu trước gương xe. Sau đó, chu mỏ coi như cửa kính trước mặt mình là cái điện thoại mà selfie không ngừng. Làm như vậy Eve sẽ thấy thoải mái và lạc quan hơn gấp đôi. Khoảng mấy phút sau, cô quay lại trạng thái ban đầu, thoát khỏi cái dòng xe đang chật ních đi lại.

Những hành động đầy đáng yêu đấy đã bị một người quan sát toàn bộ. Lúc đầu khi nhìn thấy những hành động kì lạ đó, anh đã nghĩ rằng: Cô gái đó điên à? Nhưng càng nhìn anh lại càng thấy nó đáng yêu, tinh nghịch.

"JongIn em nhìn gì mà cười một mình thế?" D.O quan tâm hỏi.

"Hyung, nhìn này" Jongin với tay qua người anh chỉ ra phía cô gái đang phồng mồm trợn má ngoài kia "Đáng yêu nhỉ?"

"Ừ" KyungSoo mỉm cười, sau đó quay mặt xuống nhìn điện thoại.

Jongin không biết rằng cô gái đó có gì khiến anh phải chú ý như thế. Chỉ biết là cô gái đó rất là đáng yêu thôi, chính vẻ đáng yêu đó khiến anh không thể nào rời mắt khỏi cô ấy. Nhìn chiếc xe máy rẽ sang đường khác, ngày càng xa dần anh mới thôi không nhìn nữa

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

"Lại đi muộn" Thầy giám thị nhìn Eve chán nản "Điểm thi thì xếp thứ 389. Thứ hai trường, em tính như nào đây hả Han Eve. "

"Em xin lỗi mà. Em hứa sẽ chăm hơn" Cô mếu máo giơ hai tay lên cao nói

"May cho em là vừa giúp trường đạt giải trong cuộc thi thành phố nhé. Không thì... em chết với tôi" Thầy dí tay vào trán cô "Giờ phạt! Đứng im như này, chân giơ cao lên. Đứng như thế đúng một tiếng, xong cầm xô ra tưới cây!" thầy nói rồi bước đi. Eve nhăn nhó, liếc mắt lên trên nhìn chồng sách trên đầu mình, tay thì phải giơ sang ngang, chân thì tạo dáng số 4 đứng trong vòng một tiếng. Thầy à, càng ngày thầy càng nguy hiểm rồi!! cô thở dài.

[ longfic] [ NonSa ]fiction girl Exo Thiên Trường Địa CửuWhere stories live. Discover now