Code: Missing File

1K 58 10
                                        

Hanwha Life dạo này ăn trứng hơi nhiều.

Thế nhưng chính những va chạm ấy lại buộc họ phải học cách lắng nghe nhau nhiều hơn. Sau những thất bại nối tiếp, những buổi feedback căng thẳng dần trở thành thói quen. Càng ngày, họ càng nhận ra đó không chỉ là để sửa những lỗi di chuyển hay giao tiếp trong game, mà còn để hiểu rõ đồng đội của mình hơn. Những giờ tập luyện miệt mài, những đêm muộn ngồi lại cùng nhau để trải hết những nổi lo lắng và áp lực chất chứa... tất cả đã khiến năm con người tưởng chừng như rời rạc ấy từng chút một tiến lại gần nhau và hiểu rõ nhau hơn. Họ cũng bắt đầu tìm thấy sự đồng điệu, không chỉ trong trận đấu mà cả trong cuộc sống thường ngày. Và rồi, tất cả những nỗ lực ấy đã được đền đáp. Từng trận thắng quan trọng nối tiếp nhau, cuối cùng họ cũng chạm tay vào tấm vé tiến vào playoffs.

Được một kì nghỉ ngắn ngày trước khi bước vào chặng đường tiếp theo, cả team như được thả lỏng sau những tuần thi đấu căng thẳng. Mỗi người một góc tận hưởng chút thời gian rảnh hiếm hoi. Han Wangho cuộn mình trên ghế sofa, ôm chặt cái gối như trẻ con, mắt dán chặt vào màn hình điện thoại. Trên đó đang chiếu lại highlight một chặng đua F1 gần đây. Em người yêu mới dạo này khiến anh say mê đến mức có thể xem đi xem lại cả chục lần. Nhìn anh đội trưởng lớn tuổi nhất đội mà say sưa như đứa trẻ với món đồ chơi mới, cả dáng người lẫn nụ cười đều rạng rỡ đến mức khiến căn phòng cũng vui vẻ lây. Sự hồn nhiên ấy vừa khiến người khác bật cười, vừa khiến họ thấy ấm lòng một cách lạ kỳ.

Ở bàn đối diện, Park Dohyeon vẫn ngồi ngay ngắn, dáng lưng thẳng tắp, ánh mắt chăm chú vào màn hình máy tính. Cậu đang xem lại highlight trận đấu gần nhất, thỉnh thoảng tua đi tua lại những pha xử lý quan trọng. Gương mặt điềm đạm, khó đoán, nhưng đôi khi khóe môi lại khẽ cong, giống như tự hài lòng với một khoảnh khắc nhỏ mà chỉ mình cậu hiểu.

Kim Geonwoo thì hoàn toàn trái ngược. Cậu ôm điện thoại, hết cười khúc khích vì video hài rồi lại "ồ" lên trước clip gì đó ngốc nghếch. Vai rung bần bật như thể đang tự xem một bộ phim riêng. Đến khi không nhịn nổi nữa, cậu huých tay chìa màn hình cho Han Wangho xem cùng. Người đội trưởng còn say mê mấy pha F1 nghẹt thở liền "phản bội" đam mê mới của mình trong một giây, bật cười lớn đến mức cả căn phòng cũng đang yên ắng cũng bắt đầu ồn ào. Tiếng cười ấy tươi sáng lại bình yên đến mức khó ai làm ngơ được. Park Dohyeon như một thói quen chẳng cần nhắc, hễ Wangho cười là cậu sẽ ngoảnh sang. Ánh mắt dừng lại trong chốc lát, dịu dàng đến lạ, rồi khóe môi cũng khẽ cong theo, âm thầm hưởng chung niềm vui chỉ bởi vì đó là Han Wangho.

Choi Wooje và Yoo Hwanjoong rúc vào một góc, đầu chụm vào nhau thì thầm.

- "Anh! Anh nhìn cái này nè! Dạo này em thấy nó hot lắm á" _ Wooje chìa điện thoại, mắt sáng long lanh.

- "Room 9?" _ Hwanjoong nhướn mày kéo xuống đọc mô tả, "Điều khiển nhân vật vượt qua thử thách để thoát khỏi căn phòng... À, dạng game thiên về survival, trí tuệ nè. Phải vận dụng đầu óc để tìm cách hoàn thành nhiệm vụ thì mới mở cửa được"

Wooje gật gù, cười tươi: "Nghe hấp dẫn đúng không anh?"

- "Hay thì hay... nhưng mày ngố như vậy thì làm sao tìm được cách vượt ải?" _ Hwanjoong liếc cậu, giọng châm chọc nhưng ánh mắt đầy ý cười.

Pernut | Error Code 9Where stories live. Discover now