Chương 403: Tinh tế: Trúc mã có điểm tự bế ( 14 )

2 0 0
                                    

Rau dưa này là do phòng thí nghiệm nuôi dưỡng, dù hương vị không bằng rau dưa xưa trên địa cầu thượng cũ.

Nhưng so với mùi vị của dịch dinh dưỡng, phải nói là tốt hơn nhiều.

Cố Tầm cũng là lần đầu thấy đồ ăn như vậy.

Tiểu nam hài nhìn trước đồ ăn tươi xanh trước mắt, lại rũ mắt nhìn nhìn chiếc đũa, có chút mờ mịt.

Chưa bao giờ dùng qua mấy thứ này, cũng chưa từng ăn qua thức ăn như vậy.

Có chút không biết làm sao.

Nữ hài tử nhìn đến bộ dạng đối phương mờ mịt, mới đột nhiên nhớ tới, vị diện này là tinh tế.

Nhân loại tinh tế đều là uống dịch dinh dưỡng duy trì sự sống của thân thể, đã sớm không sử dụng chiếc đũa.

Vì thế……

Nữ hài tử đứng dậy, từ trên ghế nhỏ đi xuống, chậm rì rì đi đến tiểu nam hài bên cạnh.

Thanh âm mềm mại: “Để em chỉ A Tầm cầm đũa.”

Cố Tầm ngẩn người.

Giây tiếp theo, tay nhỏ bị nữ hài tay nắm lấy.

Phong Thiển một cái tay khác cầm lấy chiếc đũa, một bên chính mình so so, một bên giúp mảnh nhỏ điều chỉnh cách cầm đũa.

Nữ hài tử mân mê nửa ngày, rốt cuộc giúp đối phương điều chỉnh tốt.

Phong Thiển nói: “A Tầm nhìn em, giống như vậy……”

Tay nhỏ nữ hài tử trắng nõn kẹp chiếc đũa, thả chậm động tác dùng đũa gắp mấy cọng khoai tây thái sợi.

Cố Tầm chuyên chú nhìn động tác đối phương, tay giữ đôi đũa giật giật, môi mỏng hơi nhấp, học theo nữ hài tử gắp ít khoai tây.

Biểu cảm trong đôi mắt màu trà tràn ngập sự nghiêm túc.

Tiểu hài tử thất bại rất nhiều lần, cuối cùng rốt cuộc thành công gắp lên một cọng khoai tây thái sợi.

Cố Tầm cúi đầu, giống như là phát hiện tân đại lục, màu trà trong mắt dần dần sáng vài phần.

Tiểu nam hài ngước mắt nhìn về phía nữ hài, ngữ khí nghiêm túc hỏi: “Cái này có thể ăn sao?”

Phong Thiển chớp đôi mắt.

Nhịn xuống cảm xúc muốn cười, cũng thay bằng ngữ khí nghiêm túc: “Đương nhiên có thể ăn.”

Bất quá…… Mảnh nhỏ thật sự rất đáng yêu, muốn ôm ôm, cũng muốn thân thân.

Phong Thiển chớp đôi mắt.

“Ừ.”

Cố Tầm thu hồi tầm mắt, an tĩnh nhìn một hồi cọng khoai tây trơ trọi trên đôi đũa.

Sau đó, mới chậm rì rì đem chiếc đũa đưa đến bên môi, cắn cọng khoai tây.

Tiểu hài tử phấn điêu ngọc trác chậm rì rì nhai, như là một con hamster đáng yêu.

Hàng mi dài cũng theo động tác nhai đồ ăn hơi hơi rung động.

Màu trà trong mắt ánh mắt dần dần sáng ngời lên.

Hương vị không giống nhau.

Không ngọt, lại cũng ăn rất ngon.

Tiểu nam hài không khỏi chớp chớp mắt, đáy mắt càng thêm sáng ngời.

Ăn xong, Cố Tầm lại chậm rãi vươn chiếc đũa, tiếp tục nghiêm túc mà gắp khoai tây thái sợi, sau đó nghiêm túc mà ăn xong.

Chỉ chốc lát, tiểu nam hài ánh mắt lại rơi xuống các món ăn khóc.
Tiếp tục gắp.


Cố Tầm cơ hồ toàn bộ hành trình đều là thực nghiêm túc mà đem đồ ăn ăn xong.

Tiểu nam hài bộ dáng không giống như là ăn cơm, ngược lại như lão sư đang nghiêm túc mà hoàn thành công việc quan trọng nào đó, chính là kiểu không hàm hồ qua loa dù chỉ một chút.

Cơm nước xong, Phong Thiển liền đem mảnh nhỏ đưa tới phòng khách được Phong mẫu chuẩn bị tốt.

Tới chiều, Cố mẫu cũng cho người đem quần áo cho Cố Tầm tắm rửa đưa tới.

Chỉ là, lúc này, Phong Thiển trong óc bỗng hiện ra một cái nghi vấn.

Nữ hài tử ngẩng đầu hỏi: “A Tầm sẽ tự mình tắm rửa sao?”

Cố Tầm sửng sốt, sau đó gật gật đầu.

Bởi vì không thích cùng người tiếp xúc, hắn rất nhỏ liền học được cách độc lập rửa mặt.

Nữ hài tử gật gật đầu.

Ngô, nếu mảnh nhỏ nói không, nàng có thể giúp hắn.

Phong Thiển bỗng nhiên cảm giác có điểm đáng tiếc.

Nghĩ đến trước kia mảnh nhỏ mặt không đổi sắc giúp nàng tắm rửa, Phong Thiển cũng muốn làm như thế.

Vị diện này, mảnh nhỏ là tiểu hài tử, chỉ tiếc, nàng cũng là cái bảo bảo.

Không có biện pháp, Phong Thiển đành phải yên lặng rời khỏi phòng.

Chính là…… Muốn ôm mảnh nhỏ mềm mại khả ái cùng nhau ngủ làm sao bây giờ?

Nữ hài tử buồn bực mà nhíu nhíu mày nhỏ.

Ừm, có thể buổi tối trộm lưu lại đây.

Phong Thiển hài lòng thầm nghĩ.

[Quyển 3] Edit: Mau xuyên: Điện hạ nhà ta có chút ngoanWhere stories live. Discover now