Chương 396: Tinh tế: Trúc mã có điểm tự bế ( 7 )

2 1 0
                                    


Cho nên, Cố Tầm cũng sẽ trả lời các vấn đề của Phong Thiển.
Tuy rằng chỉ là ngẫu nhiên trả lời một chút, không giống người bệnh tự kỷ khác, cơ hồ cũng không trả lời vấn đề của người khác, đều bỏ qua, chỉ đắm chìm ở thế giới của chính mình.
Cố Tầm đại khái chỉ là không có dục vọng trả lời.
Hắn cũng sẽ tiếp thu kẹo nữ hài đưa tới.
Có lẽ là…… Hương kẹo ngọt khiến cho tiểu nam hài vài phần hứng thú.
Phong Thiển chống cằm nhìn chằm chằm mảnh nhỏ tiểu khả ái phát ngốc.
Sau đó, hệ thống liền công bố nhiệm vụ che giấu.
【 leng keng ~ chúc mừng ký chủ kích phát nhiệm vụ che giấu: Trợ giúp mảnh nhỏ Điện hạ tiếp thu thế giới bên ngoài. 】
Nhận được nhiệm vụ này, Phong Thiển chớp chớp mắt.
Liền tính hệ thống không có tuyên bố nhiệm vụ này, nàng cũng sẽ đi giúp mảnh nhỏ.
Nhiệm vụ nàng tới tiểu vị diện, chủ yếu vẫn là bảo hộ mảnh nhỏ linh hồn của Mộ Diễn điện hạ.
Còn nữa, điện hạ hắn……
Tóm lại, mặc kệ điện hạ nghĩ như thế nào, nàng là thích mảnh nhỏ.
Mỗi cái vị diện đều sẽ thích thượng mảnh nhỏ.
Thích mảnh nhỏ cũng chẳng khác nào thích điện hạ.
Lần trước ở không gian Chủ thần đột nhiên không kịp phòng ngừa gặp được điện hạ, là nàng không có chuẩn bị tốt đối mặt như thế nào.
Cho nên mới sẽ hốt hoảng chạy đi.
Phong Thiển âm thầm hạ quyết tâm, về sau nếu gặp lại điện hạ, nhất định phải hôn một cái mới được.
Mặc kệ điện hạ tạm thời có hay không ký ức tiểu vị diện.
Khi Phong Thiển thất thần phát ngốc, Cố mẫu đi đến.
Nghe được tiếng bước chân, nữ hài tử mới lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía đối phương.
“Cố a di.”
Nữ hài tử rất lễ phép thưa.
Cố mẫu mỉm cười nhìn Phong Thiển gật gật đầu, ánh mắt rơi xuống Cố Tầm trong tay nắm chặt kẹo que, không khỏi sửng sốt.
Đôi mắt cũng hơi hơi trợn to.
A Tầm đứa nhỏ này, cũng không nhận lấy đồ vật người khác đưa.
Có đôi khi, ngay cả phụ mẫu, đưa đồ cho Cố Tầm, đều bị đối phương cự tuyệt lấy phương thức trầm mặc không nhận.
Bọn họ không có đưa kẹo que cho Cố Tầm.
Cho nên…… Chỉ có thể là tiểu công chúa Phong gia đưa.
Nàng vốn tưởng rằng, tiểu cô nương sẽ chịu đựng không đượctính cách A Tầm, không được bao lâu liền sẽ chán ghét rời đi.
Cho nên, nàng mới lên lầu nhìn xem.
Hiển nhiên, trước mắt hình ảnh có chút khác làm Cố mẫu khiếp sợ.
Cố mẫu nhìn nhìn trên đệm mềm, tiểu nam hài một bàn tay chỉ nắm chặt kẹo que, một cái tay khác với qua đủ xếp gỗ.
Lại ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía Phong Thiển.
Nàng nhìn nữ hài tử hỏi: “Thiển Thiển có thể hay không nhàm chán, muốn…… Đi xuống không?”
Nữ hài tử chớp đôi mắt, ngoan ngoãn mà lắc lắc đầu.
Thanh âm mềm mại: “Không nhàm chán, con thực thích A Tầm.”
Nữ hài ngọt mềm nói, không khỏi cũng làm Cố mẫu có chút kinh ngạc.
Tiểu hài tử đều thích cùng người rộng rãi hoạt bát chơi.
Mà Cố Tầm, từ nhỏ liền không thích cùng người giao lưu, đối cha mẹ còn như thế, càng miễn bàn là người xa lạ.
Theo lý, đại khái cũng không có hài tử có thể thiệt tình muốn cùng Cố Tầm làm bạn.
Mang theo nữ hài tử tới phòng Cố Tầm, Cố mẫu cũng chỉ là ôm vài phần hy vọng thử xem, cũng không có ôm hy vọng quá lớn.
Chính là, hiện tại nghe được nữ hài tử nói như vậy, Cố mẫu mặt mày mang theo vài phần ý cười chứa vui sướng.
Cố mẫu vừa định nói chuyện, chỉ nghe tiểu cô nương mở miệng: “Cố a di, con có thể cùng A Tầm chơi với nhau nhiều hơn không?”
Cố mẫu lại sửng sốt, tinh xảo trên mặt tất cả đều là vui mừng, nàng gật gật đầu: “Đương nhiên có thể, Thiển Thiển có thể chơi cùng A Tầm, a di vui vẻ còn không kịp đâu.”
“Vậy…… A di liền xuống lầu trước.”
Cố mẫu đứng dậy, hướng cửa đi đến, lại nhìn tiểu nam hài bên kia.
Phong Thiển ngoan ngoãn nhìn Cố mẫu ra ngoài.
Cố mẫu đi rồi, Phong Thiển lại chậm rì rì ngồi vào bên cạnh mảnh nhỏ.
Nữ hài cúi đầu, đầu ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng đụng vào tiểu hạt châu trên vòng, khởi động trí não.

[Quyển 3] Edit: Mau xuyên: Điện hạ nhà ta có chút ngoanΌπου ζουν οι ιστορίες. Ανακάλυψε τώρα