Những mối đe dọa

Start from the beginning
                                    

Điện thoại đổ chuông rất lâu nhưng vẫn không có người bắt máy.Gary cười nhạt!Anh quá thừa lọc lõi để hiểu cái trò tâm lý chiến trẻ con này.Vẫn bình tĩnh đếm từng hồi chuông vô vị,anh mím môi lại khi điện thoại cuối cùng đã được kết nối:

_Ông chủ Kang?Điều gì khiến ông hạ cố gọi điện cho tôi vậy?Lại còn vào lúc muộn như vậy nữa chứ?Ông Kang không ngủ được sao?_Giọng lão Kwan Suk mỉa mai vang lên.Gary bỗng có cảm giác buồn nôn kinh khủng khi nghe thấy giọng nói chết tiệt của gã.

_Chúng ta quá thừa hiểu nhau để phải diễn trò đó rồi mà Kwan Suk!_Anh nhàn nhạt gọi thẳng tên lão ta và gác chân phải lên bàn làm việc.

 _Tại sao ông chủ Kang lại nói như vậy?À....!Hay là ông Kang sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của bà nhà nên mới phải đợi đến bây giờ sao?Chà....thật là một người chồng tốt quá!_Kwan Suk vẫn điệu bộ cũ,vòng vo kích tướng anh.

_À không!Thật ra tôi cũng chỉ chiều chuộng cô ấy một chút thôi!Để cô ấy không thiếu thốn gì mà phải đi ngủ với thằng khác!_Làn môi Gary cong lên một nụ cười lạnh lẽo và đầy khinh bỉ.

_MÀY!!!!_Kwan Suk quát lên trong điện thoại và sôi máu.Không ngờ chuyện lão bị vợ cắm sừng mà anh cũng biết!Chuyện đáng xấu hổ như vậy,lão ta đã làm đủ mọi cách để nó kín như bưng,thậm chí còn giết hai đứa đốn mạc đó để diệt khẩu rồi,vậy mà vẫn bị anh moi ra để đay nghiến."Kang Hee-Gun!Thằng chó đẻ!"_Lão ta cay cú rủa xả anh trong đầu.

_Mày khá lắm Hee-Gun!Để rồi xem tao có cắt cái lưỡi của mày ra không!_Kwan Suk gầm lên.

_Lật bài ngửa rồi à?Tao chỉ sợ trước khi mày kịp cắt lưỡi tao thì đã ngồi bóc lịch trong nhà lao rồi cũng nên!Với thời thế xoay chuyển bất lợi với mày như bây giờ,tao nghĩ mày đừng cố quẫy đạp nữa làm gì!Chẳng mang lại cái gì đâu!_Gary vẫn tiếp tục công kích Kwan Suk.

_Mày cứ đợi đấy xem!Tao đúng là không còn gì để mất....nhưng mày....có vẻ có thứ rất đáng giá đấy!_Kwan Suk cười độc địa.Trong đầu gã hiện lên hình ảnh của Ji Hyo.

_Kwan Suk này!Mày nghe cho kỹ đây!Nếu mày dám động vào cô ấy,dù chỉ một ngón tay thôi!Tao thề rằng sẽ san phẳng địa bàn của mày không còn một mảnh giáp!_Gary gằn giọng lại và rít lên qua hơi thở.Lão cáo già quỷ quyệt này cuối cùng cũng cắn càn rồi!Khốn khiếp.

_Vậy thì tao chờ mày đấy!Thằng khốn!

Kwan Suk cười lớn trong điện thoại và dập máy.Gary toát mồ hôi lạnh và siết nắm đấm lại.Vậy là lão đã tuyên chiến rồi sao!Thật là...cây muốn lặng mà gió chẳng đừng.Từ trước đến nay Gary đều bỏ ngoài tai hết tất cả mọi thứ gã làm,thậm chí không bao giờ truy cứu mọi hàng động đớn hèn của Kwan Suk.Vậy mà lão vẫn muốn dồn anh vào bước đường này!Vậy thì được!Anh sẽ cho lão sẽ biết thế nào là chiến tranh!

Cầm điện thoại và bấm một hàng số,Gary nhẹ nhàng nhưng đanh thép với người bên bên kia:

_Jae Jung!Em cử hai người giỏi nhất của mình theo sát Ji Hyo giúp anh nhé!Nhưng tuyệt đối đừng để cô ấy biết được!Anh không muốn làm cô ấy lo lắng!

_Vâng!Em đã cử rồi anh ạ!Anh yên tâm đi!_Giọng Jae Jung hoàn toàn tỉnh táo,không có dấu hiệu gì làm mệt mỏi hay ngái ngủ.Chắc lại thức đêm làm việc rồi.

_Còn nữa!"Cái đó" em vẫn còn giữ đúng không?_Gary liếc mắt lên hỏi Jae Jung.

_Dạ còn!Không phải anh định....?_Tiếng Jae Jung dè chừng vang lên.

_Chưa!Không phải bây giờ!Nhưng cứ chuẩn bị trước đi!Anh nghĩ sớm muộn gì chúng ta cũng cần đến nó!_Gary hạ chân xuống và đứng dậy.Anh bước ra ngoài cửa và hướng ra bếp.Con Golden thấy động liền nhỏm dậy nhưng nhìn thấy anh nên lại làm phục xuống.Gary mở tủ lạnh và lấy một hộp nước ép táo trong khi Jae Jung dịu giọng lại:

_Vâng!Em sẽ đi chuẩn bị!À...anh này!

_Hử?_Gary đáp lời cậu khi tu chai nước ép.

_Anh định mua súng sao?_Jae Jung ngần ngại hỏi Gary.Từ trước đến giờ,cậu chưa từng thấy anh sử dụng vũ khí nóng bao giờ.Vậy mà hôm nay lại nghe đàn em nói lại anh đang muốn chọn một khẩu súng nên không khỏi lo lắng.Hơn nữa loại anh chọn còn là loại FN Five-Seven của Mỹ nguyên bản có thể bắn suyên áo giáp.Thông tin ấy làm Jea Jung nổi hết da gà._Anh có dùng súng bao giờ đâu?

_Chỉ để đề phòng thôi!_Gary bóp vỏ chai nước trống không bẹp dúm lại và lẳng vào thùng rác._Anh cũng nên chuẩn bị trước chứ!

_Anh này!Em thấy lo lắm!Anh đừng làm gì mất bình tĩnh nhé!_Jae Jung chép miệng và lựa lời khuyên giải Gary.

_Anh biết rồi!Em nghỉ ngơi đi!Đừng làm việc quá kiệt sức đấy!_Gary gật đầu qua loa.

_Em chào anh!_Jae Jung thở dài rồi cúp máy.

"Con người này...!Thật sự đúng là không thể nói được mà!"!

.........

_Thằng khốn nạn!

Kwan Suk bực tức gạt hết mọi thứ trên bàn xuống.Đôi mắt hắn vằn lên những tia nhìn hằn học.Bực tức như một con bò điên,hắn gào lên với đàn em bên cạnh:

_Nó dám thách thức tao!Tưởng tao hết thời rồi sao?Đừng có mơ!Tao có tiền trong tay!Luật pháp nằm trong tay tao!Thằng chó chết thích làm bộ làm dạng đó!Tao sẽ cho nó một bài học!Jung Hwa!

_Vâng anh!_Một gã to lớn với khuôn mặt dữ tợn lên tiếng trả lời.

_Mày triển khai kế hoạch đi!Nhớ!Phải làm cho thật gọn ghẽ!Không được để sơ xuất gì!Rõ chưa?

_Dạ đại ca!_Gã cúi đầu rồi mau chóng bước đi.Mấy tên bên cạnh cũng lần lượt rút khỏi phòng.

Kwan Suk ngồi phịch xuống ghế,cười thỏa mãn khi nghĩ về kế hoạch độc ác của mình.Hắn lớn giọng quái quỷ,gay gắt:

_Kang Hee-Gun!Mày cứ chống mắt lên mà chờ xem!!!

.........

Mặt tối trong anh [Monday Couple] [Longfic] [18+] (chap 1)Where stories live. Discover now