Chương 58

187 15 1
                                    

Ôn nhu trên giường vô cùng kiều diễm.

Hoàng đế tuổi trẻ ở giữa hai chân Thục phi, nâng tay có thể chạm vào cánh môi của mỹ nhân. Rượu ngon tinh khiết toả hương thơm ở trong không gian, hắn lăn qua lộn lại, nhìn thấy lư hương lượn lờ khói, trong lòng tưởng niệm đến Hoàng hậu cùng ái phi. Nữ nhân trong cung không ai có dung mạo có thể so sánh với các nàng, một băng một hoả kia, luôn khiến người ta thần hồn điên đảo. "Ái phi, ngươi nói lúc này Hoàng hậu các nàng đang ở nơi nào?"  Hoàng đế tuỳ ý hỏi, vẫn chưa phát hiện gương mặt Thục phi có chỗ không ổn.

"Hoàng thượng lo lắng cho Hoàng hậu nương nương?"  Thục phi thẹn thùng cười, ngón tay chậm rãi vuốt nhẹ khuôn mặt anh tuấn của Hoàng đế, nói: "Hẳn là hồi cung đi? Hoàng thượng, người thật bất công! Ở bên cạnh thiếp còn nghĩ đến người khác, thiếp thật đau khổ nha!"

"Ái phi ghen tị?"  Hoàng đến luôn thích xem biểu tình của nhóm phi tần vì hắn mà tranh giành tình cảm, hắn vui sướng rướn người lên trên người Thục phi, hôn hai cái vào mặt của nàng, nói: "Trẫm bất công chỗ nào? Trẫm từ trước đến nay đối xử bình đẳng."  Làm sao đối xử bình đẳng? Nếu thực sự có hai từ này, chỉ sợ cũng không có cái gọi là sủng phi, lại càng sẽ không có Lãnh cung lạnh lùng sa đoạ.

"A..."  Bất quá biết rõ lòng quân vương, Thục phi vẫn phải phụ hoạ cười lên ngọt ngào. Nàng ôm lấy cổ Hoàng đế, dâng lên đôi môi thơm 'thâm tình', dạ dày đột nhiên một trận co rút, một trận buồn nôn dâng lên. "Ngô..."  Lúc này bất chấp Hoàng đế, Thục phi lảo đảo xuống giường, thật sự tìm không được chỗ nào, đành chạy tới chậu đồng rửa mặt trước mắt, không có hình tượng mà ói.

"Ái phi, ngươi không có việc gì đi?"  Rốt cuộc âm thanh quá mức phản cảm, Hoàng đế cau mày không muốn tới gần. Hắn gọi thái giám bên ngoài, kêu bọn họ gọi Thái y đến, chẩn bệnh. "Ngươi, ở lại hầu hạ Thục phi."  Đợi thái giám vội vã rời đi, Hoàng đế lại tuỳ ý chỉ một cung nữ, lệnh nàng ở lại phụ trách chiếu cố.

Một lát sau, mấy thái y vội vàng tới. Trải qua mấy lần thay phiên kiểm tra mạch, thái ý đều lộ vẻ mặt vui mừng, đều quỳ trên mặt đất, nói: "Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng. Thục phi nương nương có thai!"

"Cái gì?"  Hoàng đế hiển nhiên không dự đoán được việc này sẽ phát sinh. Vẻ mặt của hắn biến ảo, kinh ngạc thì có kinh ngạc nhưng cô đơn mà không có kinh hỉ. Có lẽ, hắn cần là Tố Hoà Thanh Dao có kết tinh huyết mạch, mà không phải là phi tần khác.

"Cái gì?"  Thục phi cơ hồ là cùng lúc phát ra kinh hô với Hoàng đế. Nàng theo bản năng áp tay lên bụng của chính mình, không phải bởi vì có thể mang Hoàng tử mà kinh ngạc vui mừng, mà là nàng rốt cục có thể có một loại thân phận khác, đứa nhỏ này sẽ gọi nàng là mẫu thân. Loại cảm xúc hạnh phúc này thuộc về nữ nhân, lần đầu tiên nàng chân chính trải qua. Mà sau đó trong nháy mắt, nàng đột nhiên nghĩ tới Liên phi, trong nội tâm, bất tri bất giác có cảm giác tội lỗi, cùng với bi thương hiếm thấy.

"Khởi bẩm Hoàng thượng, Thục phi nương nương. Chúng thần đã thay nhau bắt mạch cho nương nương, có được kết quả nhất trí. Nương nương thật sự có thai!"  Thái y lặp lại lời nói.

[BHTT - Cổ đại - Editting] - Hoàng hậu vi thượng, khuynh phi niệm - Liễu Tự HànWhere stories live. Discover now