Chương 34 : Sau một giấc mơ dài

63 9 4
                                    

Pov của tôi :

Sau khi chuyện đó xảy ra việc tim Yin đập lại một lần nữa được đồn khắp bệnh viện , nếu bệnh nhân tử vong sống lại là 1% thì cậu ấy đã may mắn chiếm 0,1% đó ,nó như phép màu vậy , thật may ! Ông trời vẫn còn thương cậu , có lẽ ông ấy muốn đối đãi với cậu như cách cậu đã hết mình đối đáp với đất nước này .

Từ lúc đó đến bây giờ cũng đã nửa năm rồi , thời gian trôi rất nhanh mới đó đã gần đến lễ hội té nước SongKran rồi , Yin vẫn nằm đó chưa có dấu hiệu nào là sẽ tỉnh lại . Còn nhớ sinh nhật năm ngoái của cậu , lúc War tan làm cũng là 23h35p gần nửa đêm , War đã gấp rút chạy đến bệnh viện cùng với chiếc bánh kem trên tay sợ rằng là sẽ qua ngày mới.

" Em cứ nghĩ rằng năm nay chúng ta sẽ đón sinh nhật cùng nhau thật vui vẻ chứ không ngờ lại.....được rồi em sẽ thổi nến và thay anh ước nguyện nhé ! * kìm nén * "
Ước nguyện đó là mong anh mau tỉnh lại và nói chuyện với cậu ,đáp lại lời cậu nói chứ không phải...không phải là tự nói tự trả lời như thế này....

" Anan , sinh nhật vui vẻ , mau tỉnh lại nhé ! em yêu anh ! " War kìm nén cảm xúc cúi người hôn lên trán anh , nhưng những giọt nước mắt ở khóe mắt lại lần lượt kéo nhau mà rơi xuống.

Vẫn như mọi ngày kết thúc công việc cũng tận tối khuya cho dù có trễ cách mấy cũng sẽ đến bệnh viện ngủ lại ở bên cạnh chăm sóc Yin , tình trạng của Yin vẫn vậy không có tiến triển gì , bác sĩ dặn dò rằng hãy nói chuyện với Yin nhiều hơn như vậy sẽ làm kích thích khả năng phục hồi của cậu ấy nhanh hơn .
Ngày hôm sau khi chuyện đó xảy ra có người đã chụp lại hình ảnh của War ngồi bần thần trước phòng cấp cứu thì lượt tìm kiếm về Wanarat lên hẳn top trending, P'Aunz đã dùng hết sự quen biết để gỡ bài viết đó xuống . Khi biết chuyện cộng đồng fan đã Tweet nhiều bài để động viên cậu , ngay cả những đồng nghiệp của cậu cũng biết nốt nên đã để mắt đến cậu rất nhiều . Đi làm với nụ cười luôn trên môi tỏ ra mọi thứ rất bình thường nhưng sự việc vừa rồi đã thật sự gây ra một ám ảnh tâm lí cho War rất nhiều , cậu ấy đã lặng lẽ rơi nước mắt rất nhiều đêm
Hôm nay War cùng mẹ Yin đi mua trái cây mua xong đi ngang qua sảnh bệnh viện thì bà và War vô tình nghe được một lời nói rất tầm thường từ một người không quen biết " Giờ cậu ta cũng thành người thực vật rồi việc gì mà phải chờ , dù sao cũng là người nổi tiếng kiếm ai đó trong showbiz quen không phải tốt hơn sao..." Nhìn ông ta là người có tiền bên cạnh là người con trai ngồi trên xe lăng nhưng vẫn ngông nghênh nói những lời thiếu suy nghĩ như thế .War bóp chặt tay thành nắm đấm , khuôn mặt biến sắc định tiến lại gần người đó thì Mẹ Yin đã nắm tay cậu lại và chỉ biết cuối đầu bà đã buồn lòng rất nhiều , đã suy nghĩ về chuyện khuyên War hãy kiếm một ai đó , bà không muốn gia đình mình làm ảnh hưởng đến cậu , làm xấu hình ảnh của cậu .
" Sao mẹ lại cúi đầu , phải ngẩng đầu lên không sao cả 😊" War đưa hai bàn tay chạm vào gò má hai bên lau đi nước mắt của bà , War dịu dàng nhìn bà cười gượng đáp lại
"Con biết mẹ đang nghĩ gì , nhưng có thể tin con được không? Con thật sự không thể sống thiếu anh ấy được rồi mẹ à🥺...nên việc bắt con rời bỏ anh ấy là không thể nào " Ánh mắt kiên định nhìn bà
Tình yêu của họ rất bình thường nhưng lại không hề tầm thường một chút nào , cho dù đây có là thử thách vô cùng lớn hoặc có bao nhiêu con sóng đánh thật mạnh vào cũng không làm cả hai lung lay.... có thể nói rằng cả một đời này chỉ một người duy nhất .
Khi người đó vừa nói xong War xuất hiện trước mặt với dáng vẻ như muốn giết chết người trước mặt mình , họ xem mình là ai kia chứ ? Lấy tư cách gì để phê phán ở đây nhưng thật may War không làm vậy cậu ấy biết mình là người của công chúng mọi hành động cử chỉ đều bị quan sát lấy. War chậm rãi nói

Thành Tựu Lớn Nhất Của Anh Là Em ♾️ ( END )Tempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang