Chương 7

1.8K 23 0
                                    

Giang Viễn thở dài một hơi, làm bộ như khó xử nói: "Aiza. Đó là anh đang vì em đó nên mới cống nạp bản thân. Nếu em tức giận thì em không có lương tâm." Đôi mắt của hắn nhìn cậu chăm chú: "Có điều từ trước tới nay em vẫn luôn là bé vô tâm, dùng xong thì ném đi."
Bùi Minh Ưu bị lên án đến nỗi muốn khóc luôn, chỗ sâu trong thân thể càng lúc càng khô nóng, rốt cuộc không quan tâm nổi nữa mà nói: "Giang Viễn, cᏂị©Ꮒ em! Là em muốn, không liên quan đến anh là được chứ gì... hức..."

"Được, là em nói đó, em để anh cᏂị©Ꮒ em." Giang Viễn chậm rãi nói, muốn Bùi Minh Ưu nghe rõ từng chữ một: "Bùi Minh Ưu, ngày mai tỉnh lại không cho phép trở mặt."

Theo giọng nói người đàn ông từng chút một phát ra, ngón tay mang theo vết chai mỏng tiến vào trong bé cúc khép chặt phấn nộn. Bởi vì cấu tạo thân thể thay đổi, chỗ này cũng có thể tiết ra nước da^ʍ, bé cúc tự tưới mình ướŧ áŧ dễ dàng nuốt vào hai ngón tay. Sau đó bị cᏂị©Ꮒ mềm ra thì lại phải ăn thêm một ngón nữa, thêm lát lại ăn thêm một ngón.

Bốn ngón tay thọc ra rút vào qua lại bên trong bé cúc vừa hẹp vừa chặt, đυ. mở nếp uốn bên trong. Miệng huyệt được mở rộng đến thành thục, bé xinh đẹp lạc vào cảnh đẹp híp nửa mắt rầm rì, lúc ngón tay rời đi còn không chịu mà co rút miệng huyệt.
Lúc sau, hai chân dốc lên trên bị kéo ra mở lớn, bé cúc ướt mềm hé miệng ra rồi lại ngậm lại. Cự vật nóng bỏng thô to chậm rãi cᏂị©Ꮒ tiến vào, mặt bên trên đậm gân xanh nảy lên. Mỗi một tấc huyệt bị đều bị màu mòn. Cảm giác trướng căng khiến Bùi Minh Ưu nhẹ nhàng hít khí, hai bàn tay nắm chặt lại, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay.

Giang Viễn cúi người hướng xuống, vuốt ve mở ra bàn tay đang nắm chặt của Bùi Minh Ưu, dọc theo khe hở luồn vào trong giữ lấy ngón tay cậu. Dưới thân côn ŧᏂịŧ cũng đã khai phá toàn bộ thịt mềm, hoàn toàn khảm sâu vào bé cúc nhỏ, đỉnh đến nơi sâu nhất.

"Ức... Trướng quá, anh to quá rồi..." Lông mi Bùi Minh Ưu không ngừng hấp háy, cảm giác bị lấp đầy bên trong khiến lửa nóng hoà hoãn đi.

Giang Viễn chỉ cảm thấy thịt mềm bên trong hậu huyệt vô cùng nhiệt tình, tầng tầng lớp lớp quấn chặt lấy hắn, vừa ướt lại vừa chặt, giống như có vô số cái miệng nhỏ dâʍ đãиɠ không ngừng mυ"ŧ, ngừng hôn lên dươиɠ ѵậŧ của hắn. Giang Viễn điều chỉnh hô hấp rối loạn, dò hỏi: "Có đau hay không? Hay có nơi nào không thoải mái không?"
Bùi Minh Ưu không nhịn được trợn trắng mắt. Tên đã lên dây còn không chịu bắn. Hai chân câu lấy eo người đàn ông kéo sâu xuống, để côn ŧᏂịŧ bên trong huyệt hoàn toàn xuyên qua: "Không đau, mau động nhanh nhanh."

Nhìn Omega nhỏ bé đang không có ý thức về nguy hiểm. Giang Viễn sửa sang lại tóc mái ướŧ áŧ của cậu, như là cho cậu chút thời gian suy nghĩ cuối cùng. Theo sau đó là hông đỉnh mạnh một cái, côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ khai phá nhục huyệt.

"A a... chậm một chút..." Cú cᏂị©Ꮒ hung mãnh làm Bùi Minh Ưu có chút hoảng hốt. Nhưng bây giờ người đàn ông kia sẽ không buông tha cho cậu. Thân thể bị đỉnh lộng mạnh mẽ đến nỗi dịch lên trên không ngừng, sau đó liền bị người đàn ông túm lấy eo kéo trở về, mà sau cú kéo bắt người chính là động tác trừng phạt còn hung dữ gấp bội, qυყ đầυ không chút lưu tình nghiền qua tuyến tiền liệt mẫn cảm, lại đâm thật sâu vào trong tao tâm. Tiếng rêи ɾỉ kẹt trong cổ họng Bùi Minh Ưu quanh quẩn không ngừng. Chẳng bao lâu đã khiến cậu bắn ra.
Bàn tay người đàn ông đã đến thăm nụ hoa không người hỏi. Hai ngón tay đẩy lớp bao bọc thịt đế ra tồi hung hăng xoa lộng viên thịt sung huyết yếu ớt. Cú đυ.ng chạm đột ngột khiến Bùi Minh Ưu dựng thẳng eo, khóc kêu ra tiếng, bé cúc đang ngậm dươиɠ ѵậŧ cũng run rẩy co rút, kẹp người đàn ông kêu ra tiếng.

Giang Viễn hung hăng đỉnh lên, động tác tay bên dưới cũng không ngừng lại: "Hút mạnh như vậy làm gì? Hả? Còn kẹp sao? Có phải muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ không? Có điều bắn ở trong đây cũng không có em bé được. Lần sau cᏂị©Ꮒ ở chỗ này ——" Tay người đàn ông nhéo nhéo thịt đế nhanh chóng có xát, theo sau là đυ.ng đến bé hoa nhỏ nhẹ nhàng đâm chọc: "Nhớ là hút mạnh chút, rót đầy là mang thai em bé được..."

Bùi Minh Ưu bị côn ŧᏂịŧ đâm đến hồn lạc phách bay, chỉ nghe thấy có em bé gì đó, nghẹn ngào nói: "Em không cần có em bé đâu, em vừa mới thành niên mà... hức... Em cũng là em bé..."
Giang Viễn nghe xong, động tác vốn mạnh mẽ hung ác trở nên ôn nhu, qυყ đầυ chống lên đè ép điểm nhạy cảm giảm tốc độ, không nhanh nhưng đâm rất mạnh, lúc nào cũng cᏂị©Ꮒ đến chỗ sâu nhất. Bùi Minh Ưu vốn có một lớp cơ bụng mỏng cũng bị đỉnh ra đến hình dáng côn ŧᏂịŧ, sắc tình mà da^ʍ mĩ.

"Đúng vậy, em là em bé của anh." Giang Viễn hàm chứa ý cười, hôn nhẹ lên đuôi mắt ửng đỏ của Bùi Minh Ưu, dưới thân tăng lớn biên độ cᏂị©Ꮒ cậu hai mắt mê li.

Giang Viễn không có chấp niệm với con cái. Từ lúc thích Bùi Minh Ưu hắn cũng đã nghĩ sẵn là sẽ không muốn có con. Chăm một cái Bùi Minh Ưu vốn đã đủ nhọc lòng. Hiện tại cậu còn phân hoá thành Omega, nếu như có bầu, vậy thì đẻ ra rồi nuôi thôi. Hắn sẽ thích đứa bé kia, đứa bé có cùng chung huyết mạch của hắn và Bùi Minh Ưu.
Bùi Minh Ưu chỉ cảm thấy thân thể mình bị người đàn ông khai phá. Hậu huyệt bị cᏂị©Ꮒ chín rục sưng đỏ. Khoảng cách các lần cao trào càng ngày càng bị rút ngắn. Trong miệng không thốt nổi ra lời, chỉ có thể rêи ɾỉ vô nghĩa. Thân thể mềm mại vô lực, giống như bị côn sắc to giữa hai đùi ghim chặt trên giường không được nhúc nhích, chỉ có thể khóc lít nhít mặc người ta đυ..

Bên trong huyệt côn ŧᏂịŧ lao tới như mưa rền gió dữ, Bùi Minh Ưu bị cᏂị©Ꮒ đến nỗi lắc qua lắc lại. Cậu chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ bên trong bé cúc chợt lớn thêm một vòng rồi nảy lên, qυყ đầυ gắt gao chống chặt thịt huyết bắn ra. Một cỗ lại một cỗ tinh dục màu trắng đυ.c đánh vào bên trong vách tràng đạo, rót đầy huyệt sau.

Bùi Minh Ưu cả người co rút lại cao trào. Bên trên bụng nhỏ bị cậu tự bắn ra đến rối loạn, bé hoa nhỏ ướt sũng nhầy nhụa, bé cúc bị cắm đến sưng đỏ một vòng ngoài, là bộ dáng vừa mới chịu khổ. Người đàn ông mới bắn tinh còn chút có chút không vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của Omega, chọc cậu đến nỗi hô hấp rối loạn, thân thể nhẹ nhàng phát run, mồ hôi ướt sũng tóc.
Cơn nóng động dục khủng bố đã rút đi, Bùi Minh Ưu nhắm hai mắt lại, mệt mỏi chỉ muốn ngủ luôn. Nhưng thứ chờ đợi cậu lại là một cái trở mình, người đàn ông cắn một phát lên cổ cậu, dươиɠ ѵậŧ từ phía sau đâm vào trong, lại lần nữa khảm nhập vào thật sâu bên trong hậu huyệt, thế như chẻ tre nhất cử thẳng tiến.

"A! Từ bỏ rồi..." Bùi Minh Ưu khóc không ra nước mắt mà nằm ghé giường, ngón tay nắm chặt khăn trải giường, giọng nói nghẹn ứ. Cẳng chân rũ rượi bên mép giường cũng bị tiết tâu của tên đàn ông đâm ra rút vào làm lay động liên hồi, mông thịt trắng nõn bị lực va chạm mạnh đánh ra đến sắc đỏ chói mắt.

Bé xinh đẹp bị cᏂị©Ꮒ đến mềm người làm người ta yêu thương khiến mặt mày tên đàn ông nhu hoà đi không ít, dưới thân chọc vào lui ra không ngừng, hắn còn ngậm lấy thuỳ tai tinh xảo của cậu liếʍ láp: "Em khoẻ rồi, nhưng kì động dục của anh thì chưa..."

Omega đáng thương bị thọc vào rút ra không biết bao nhiêu lần đến nỗi mơ mơ hồ hồ chẳng bao giờ có thể nghĩ ra rằng, Alpha căn bản chẳng có cái gì gọi là kì động dục. Cậu chỉ có thể bị ấn trên giường bắt ăn hết côn ŧᏂịŧ, thừa nhận tên đàn ông thối hung hăng cᏂị©Ꮒ cᏂị©Ꮒ.

Không biết đã qua bao lâu. Khi tất cả cuối cùng cũng kết thúc thì Bùi Minh Ưu cũng ngủ say. Sau cổ lại có thêm mấy cái dấu răng mới, vừa sâu vừa mạnh, mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu và tình yêu sâu đậm của Alpha. Trên người đầy rẫy những vệt đỏ kể lại về một trận chiến kịch liệt vừa kết thúc.

Cong Mông Lên Chút NữaWhere stories live. Discover now