Bữa tiệc của As

230 25 46
                                    

Mọi chuyện từ lúc Ngô Ngọc Hưng mang lọ hạt giống Sinh mệnh thụ đến lúc hoàn thành chỉ ngắn ngủi vài phút nhưng đối với với cậu lại dài đằng đẵng vô tận. Mồ hôi hòa lẫn với máu trong khoang miệng mang vị tanh mặn đắng chỉ còn một chút nữa thôi mọi thứ sẽ ổn thỏa nhưng nếu cậu bỏ cuộc tất cả cố gắng của mọi người đều như muối bỏ biển.

Trong đầu cậu thoáng hiện lên hình ảnh kiên cường mà tráng lệ của một người, so với lúc ấy chút khó khăn hôm nay không là gì cả. Dần dần theo dòng sức mạnh của cậu những giọt sinh mệnh như những đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời tụ họp với nhau, chúng buông bỏ mọi chống cự hòa lấy nhau một cách êm đẹp. Từ sau lưng Ngô Ngọc Hưng hiẹn ra đôi cánh trong suốt lấp lánh ánh bạc, từng sợi lông vũ ẩn chứa từng sợi sinh mệnh lực đan xen với nhau. Lúc này cậu không khác hình ảnh của Thần Sáng Thế Duệ Hoa được khắc trên những bức tranh cổ xưa trong đền thờ tại Evengus.

Gươn mặt trắng bệch vì cạn kiệt ma pháp khiến cậu như làn ánh sáng mỏng manh có thể tan biến lúc nào không hay, Song Jae Won đứng gần đấy vội vàng dùng tay đỡ lấy thân hình sắp ngã đó. Cánh tay choàng qua vòng eo mỏng để lung cậu tựa vào ngực mình, đến cả bản thân Jae Won cũng giật mình không hiểu bản thân đang làm gì. Việc làm đột ngột ảy nhưng lại như một thói quen từ lâu dù cậu chẳng quen biết người này trước đây, khi nhìn thấy thân hình ấy sắp ngã bản năng đã mách bảo bảo cậu phải ngay lập tức đỡ lấy cậu ấy.

Ngô Ngọc Hưng nhìn Song Jae Won với ánh mắt cảm kích, đôi tay mềm tiếp tục hoàn thành nốt những câu chú ngữ ma pháp cuối cùng. Còn người ôm phía sau lặng lẽ xấu hổ, ho nhẹ một tiếng xua tan đi sự ngại ngùng vừa nhen nhóm, gương mặt vẫn lạnh lùng như mọi ngày, nhưng chính bản thân cậu biết đôi tai nóng bừng sau mái tóc nâu đỏ đã bán đứng tâm trạng hiện tại.

Xung quanh Ngô Ngọc Hưng những chiếc lông vũ từ đôi cánh tự động tách ra tạo thành vòng gió xoáy, dần dần mỗi mảnh lông vũ ghép lại với nhau thành một lớp kết giới tuyệt đẹp. Trên thành kết giới là những ma vân hình chim hạc cách điệu kỳ lạ, trung tâm là hình ảnh ngôi sao 12 cánh màu đồng cổ. Dưới chân Ngô Ngọc Hưng vòng tròn ma pháp dần thu hẹp ánh sáng nằm trong phạm vi kết giới, cố nén cơn mỏi mệt từ việc tiêu hao lượng ma pháp lớn Ngô Ngọc Hưng bảo tất cả bước vào kết giới ngay lập tức.

Sau khi bước vào chiếc kết giới kì lạ chưa từng nhìn thấy trước đây, tất cả đều không khỏi nạc nhiên vì độ tinh xảo của nó, bình thường bên trong kết giới chỉ là chiếc lồng trong suốt bảo vệ bản thân khỏi sự tấn công từ bên ngoài nên người tạo ra kết giới chẳng cần chú ý đến không gian bên trong như thế nào. Trong lúc sống chết mấy ai quan tâm nó đẹp đẽ hay tiện lợi, không khí bên trong đôi lúc bị nén chặt đến mức khó thở. Nhưng chiếc kết giới này không chỉ xinh đẹp, mà bên trong từng dòng năng lượng của sinh mệnh thụ chảy quanh khắp nơi dịu dàng xua đi những mỏi mệt ban đầu, hơn nữa những vết thương cũ từ những trận chiến trước được từng dòng sinh mệnh thấm vào chữa trị, những sợi sinh mệnh như có linh tính mang theo sự dẻo dai thấm vào từng gân mạch chải chuốt lại những xao động ma pháp do cách vận hành thiếu tinh tế từ trước để lại. Tất cả như bước vào thiên đường của chữa trị và hồi phục, từng người thở ra đầy thoải mái bởi sự ấm áp, nhẹ nhàng đã lâu không cảm nhận được.

[Chanbin] Ánh mặt trời phương ĐôngWhere stories live. Discover now