31.

2.7K 325 133
                                    

Nghe nói dạo này trời yên biển lặng, các bồ đã sẵn sàng với những trải nghiệm trên tàu lượn siêu tốc chưa =))))))


---


Mối quan hệ của hai người không tiến triển thêm được bước nào từ lúc Yeonjun nói mình có cảm giác với hắn. Mọi thứ dậm chân tại chỗ và không có lối thoát. Soobin cố gắng tìm mãi, tìm mãi, rốt cuộc cũng chẳng tìm nổi được đường để gần hơn với anh cho dù Yeonjun đã có những tín hiệu bật đèn xanh rất rõ ràng.

Giữa hắn và Yeonjun luôn có những thứ khúc mắc, hắn càng thân với Yeonjun, càng không hiểu rõ anh là ai. Thân phận của Yeonjun chắc chắn chẳng đơn giản là một ma cà rồng.

Hôm nay cũng như mọi hôm, hắn lại ở lại trường đến tối muộn rồi mới xách đồ về nhà. Điều mà Soobin thấy bất ngờ nhất là hôm nay Yeonjun đứng chờ hắn.

Soobin nhíu mày nghi hoặc, tiến lại gần: "Giáo sư Choi?"

"Ừm? Học xong rồi à?" Anh gật đầu. Giọng Yeonjun hôm nay trở nên bất thường một cách kì cục, nó khản đặc lại. 

"Giáo sư ốm hay sao mà giọng khó nghe thế?"

"Ừ, cảm mạo. Nhanh lên tôi đưa cậu về."

"Về đâu cơ?"

"Nhà tôi, chẳng nhẽ lại về nhà cậu. Chúng ta cần giải quyết vài thứ đấy nhé." Yeonjun nhướng mày.

Soobin nghĩ đi nghĩ lại cứ cảm thấy không đúng chỗ nào đó nhưng hắn vẫn đồng ý: "Em đi vệ sinh một chút rồi quay lại."

Nói rồi Soobin đi về hướng nhà vệ sinh. Hắn đứng trong buồng vệ sinh, cầm cái điện thoại trên tay, quyết định nhắn cho anh một cái tin.


Sb:

giáo sư

đợi em chút nhé

Yj:

nhanh


Hắn dập cầu xả nước một cái rồi đi ra, rửa tay như thể mình vừa mới đi vệ sinh xong rồi đi thẳng vào bên trong thư viện, để toàn bộ đồ đạc của mình lại, để luôn cả điện thoại trong đó, nó sẽ chẳng phát huy được chút tác dụng nào đâu nên mang đi làm gì.

Xong xuôi Soobin quay lại chỗ Yeonjun đứng chờ, ngoắc tay với anh: "Giáo sư, mình đi thôi."

"Balo đâu rồi sao đi người không thế này?" Anh hỏi.

"Để lại cho nhẹ người cũng được, đằng nào tối nay em cũng đâu làm được gì."

Hai người ngồi lên xe. Soobin hơi bất ngờ vì hôm nay xe có mùi tinh dầu, bình thường Yeonjun chẳng bao giờ cho mấy cái mùi siêu nồng này lên xe cả.

"Giáo sư mới đổi gu hả? Sao hôm nay lại dùng tinh dầu?"

"... Dùng cho thơm xe còn gì."

Hắn nhún vai ngả lưng xuống ghế, cặp mặt díu lại vì buồn ngủ, Soobin nói: "Giáo sư, em ngủ một chút. Lúc nào đến nơi thì gọi nhé." Nói rồi hắn nhắm mắt lại.

[Soojun] - Răng nanh nhỏKde žijí příběhy. Začni objevovat