Chương 109 : Sinh biến

3.6K 188 2
                                    

Edit : Hà Thu

Thẩm Nghi Thu thay sang y phục sĩ tử màu trắng, kêu biểu huynh Thiệu Trạch với Lý ma ma cùng nhau ngồi xe ngựa đi ra ngoài.

Thị phường của Linh Châu nằm ở phía đông của La Thành, chiếm diện tích của hai phường, bốn phía có tường thành bao quanh, đông tây nam bắc đều có hai cửa.

Bên trong các bức tường có những con đường nhỏ dọc theo bờ tường dẫn vào các cửa hàng bán hàng hóa xung quanh. Trong chợ có bốn con đường ngang dọc, trung tâm có xây thị lâu, cục thành phố và cục phường đều được thiết lập trong lầu.

Cả thành phố được chia thành bốn quận, phân thành hai trăm tuyến theo chủng loại hàng hóa được bán. Cửa hàng thì có cả ngàn, muốn đi dạo được hết, chỉ sợ có dành ra ba ngày cũng không đủ.

Lúc đám người Thẩm Nghi Thu đến thị phường ngoài cửa nam thì trời đã quá trưa, bên trong thị phường đã đông nghịt người. Thỉnh thoảng qua có thương nhân Tây Vực dắt lạc đà đi qua, tiếng chuông của lạc đà hòa lẫn vào âm thanh gào thét của các tiểu thương.

Đầu tiên Thẩm Nghi Thu đi tới cửa hàng bán sách bút trước, nàng mua chút thuốc màu và giấy viết của Tây Vực. Sau đó cùng Lý ma ma đi tới cửa hàng đồ khô, chọn mua cống phẩm để mấy ngày nữa đi tế bái mẫu thân.

Mấy người vừa đi vừa quan sát, đi qua một cửa hàng lớn bán trái cây, chủ cửa hàng đang làm giỏ hoa quả hình hoa hồng cho khách, hắn bỗng nhiên ngừng lại công việc trong tay, nói vọng về phía Lý ma ma:

- Lý đại nương, là người sao?

Lý ma ma dừng bước, nheo mắt định thần một hồi, chợt bừng tỉnh nhận ra, cười nói:

- Thì ra là Thạch tam lang, cửa hàng của ngươi chuyển đến đây rồi sao?

Chủ cửa hàng cấp tốc cân xong hàng, tiễn khách đi, mới vội vàng chạy đến:

- Đại nương về Linh Châu lúc nào vậy?

Lý ma ma nói:

- Về được hơn tháng rồi.

Chủ cửa hàng lại đánh giá Thẩm Nghi Thu một hồi, lộ ra thần sắc hoang mang:

- Vị này là...

Lý ma ma nói:

- Hai vị này đều là cháu trai của gia đình phu nhân nhà chúng ta.

Chủ cửa hàng nói:

- Chính là Thẩm phu nhân?

Lại vỗ đùi một cái:

- Ta đã nói mà bảo sao quen thế, thì ra là người nhà của Thẩm phu nhân.

- Mấy vị chờ ta một lát.

Chủ cửa hàng nói xong liền quay người đi vào trong tiệm, chỉ chốc lát sau đã xách theo một cái túi lớn, nhét vào giỏ xách của Lý ma ma:

- Đây là quả khô vừa mới nhập từ Tây Châu với Sa Châu về, chỉ là chút tâm ý của ta thôi, mong Lý đại nương nhận cho.

Lý ma ma làm sao chịu nhận không, đang muốn lấy tiền ra trả, chủ cửa hàng liền nói:

- Năm đó ta chọc phải quan sai, bị huyện lệnh đổ oan cho, may mà có Thẩm sứ quân giúp ta lật lại bản án. Cái mạng này của ta là do Thẩm sứ quân cứu, những vật này đâu có đáng là gì.

[HOÀN-EDIT] SAU TRÙNG SINH, THÁI TỬ PHI CHỈ MUỐN LÀM CÁ MUỐI Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ