Chương 99

7.9K 772 50
                                    

Quân Hoài Lang bị Tiến Bảo đánh thức.

Y chỉ cảm thấy giấc ngủ này có chút mê man, đêm qua bận rộn đến khuya, nằm xuống liền ngủ mất.

Sau khi chìm vào giấc ngủ, thì như bị mắc kẹt trong cảnh mơ u tối, không thể tỉnh lại được.

Tiến Bảo tốn hết công sức mới gọi được y.

Quân Hoài Lang choáng váng đầu óc tỉnh dậy, tầm nhìn mơ hồ, chỉ lờ mờ thấy một người trước mặt, đang nôn nóng gọi y.

"Thế tử Điện hạ, người mau tỉnh lại! Nô tài đã phái người đi gọi lang trung, sẽ đến nhanh thôi!" Tiến Bảo lo lắng nói.

Quân Hoài Lang có được chút tỉnh táo.

"Ta bị làm sao vậy?" y cau mày, một tay chống giường, một tay sờ trán. Nhưng bây giờ, lòng bàn tay của y cũng nóng như trán, vốn không thể kiểm tra nhiệt độ.

Tiến Bảo lo lắng đến mức nước mắt sắp rơi.

"Điện hạ đừng sợ, chỉ là hơi phát sốt thôi." giọng của Tiến Bảo hơi run lên, bưng một tách trà nóng cho y.

Quân Hoài Lang cau mày nhìn hắn.

"Hơi phát sốt?" y hỏi "Vậy ngươi sợ cái gì?"

Tiến Bảo run lên, hai mắt đỏ hoe, không dám nói nữa.

Nếu thật sự là dịch bệnh ... thật sự là dịch bệnh thì phải làm sao mới được đây!

Dịch bệnh này vốn không kiêng kị ai, dù có là hoàng tộc quyền quý, một khi đã nhiễm bệnh thì không thể chữa khỏi!

Năm đó không ít quan viên đến phía Nam trị thủy đều chết vì bệnh này. Hơn nữa, nếu lần này Kim Lăng thật sự xảy ra dịch bệnh, thì hoàn toàn không có nguồn gốc hay manh mối gì cả, một căn bệnh kỳ lạ như vậy còn đáng sợ hơn cả dịch bệnh do người chết gây ra.

Mỗi khi xảy ra chuyện thế này, đó là dấu hiệu ông trời sắp diệt cả triều đình!

Quân Hoài Lang nhìn chằm chằm vào biểu hiện của Tiến Bảo, sau một lúc, y dừng lại.

"Sao lại xảy ra tình trạng này?" y im lặng một lúc, sau đó mới chậm rãi mở miệng "Có phải xảy ra dịch bệnh không?"

Tiến Bảo vội nói "Không phải đâu! Điện hạ chỉ phát sốt, hẳn là hai ngày nay mệt mỏi, mới bị cảm lạnh ..."

Nhưng giọng hắn rõ ràng đã nghẹn lại.

Quân Hoài Lang miễn cưỡng chống đỡ cơ thể ngồi dậy.

"Lui xuống." y nói.

Tiến Bảo khó hiểu.

"Bảo ngươi lui xuống, không nghe thấy sao?" Quân Hoài Lang nói.

Tiến Bảo chưa từng thấy y nghiêm mặt nặng lời như vậy, nhất thời bị dọa giật mình, vội vàng lui về sau mấy bước.

"Từ lúc này, không ai được phép lại gần hầu hạ ta, đây là mệnh lệnh." Quân Hoài Lang miễn cưỡng chống đỡ thân thể ngồi dậy, khàn giọng nói "Có căn dặn gì thì đứng ở đó, nghe rõ chưa?"

Tiến Bảo sững sờ, đã hiểu ý của Quân Hoài Lang.

Quân Hoài Lang chắc chắn y đã nhiễm dịch bệnh, ra lệnh nghiêm ngặt thế này là để không truyền nhiễm cho người xung quanh.

Ta trở thành anh trai của nữ chính ngược văn - Lưu Cẩu HoaWhere stories live. Discover now