Chương 56. Tức chết bạn trai.

2.7K 160 9
                                    

Edit : Lacey

Đại khái bởi vì Chu Du vẫn mặc đồng phục học sinh nên ông chủ cũng cho rằng bọn họ là một đôi học sinh cấp ba gia cảnh không tốt yêu sớm nên lúc Tôn Hoài Cẩn tính tiền còn bớt cho 5 hào, chỉ lấy 9 tệ.

Chu Du ôm hộp pháo sáng nhỏ như ôm bảo bối đi theo sau Tôn Hoài Cẩn vào tiệm lẩu bên cạnh.

Tiệm lẩu ở gần cổng thành không lớn, trong một cái hẻm nhỏ, nhưng đi vào thì không đến nỗi nhỏ, giống như một căn tứ hợp viện, bên trong không chia thành các phòng riêng biệt mà chỉ ngăn cách bằng các bức bình phong tinh xảo.

Khi hai người đến đã gần 8 giờ, vợ của ông chủ lớn lên khá xinh đẹp, khóe miệng có nốt ruồi thoạt nhìn rất phong tình :"Không phải Tiểu Cẩn đây sao, một người hả?"

Còn chưa dứt lời đã nhìn thấy Chu Du đi sau Tôn Hoài Cẩn, ngay lập tức nụ cười càng thêm rõ ràng :"Ai da, cô bé học sinh ngoan ở trường nào vậy?"

Chu Du vẫn là lần đầu tiên thấy một người phụ nữ kiều diễm vô song đến vậy, trực tiếp nhìn đến choáng váng, bà chủ nhìn cô ngây ngốc sững sờ ở cửa, tiếng cười giòn giã giống như những miếng măng trong nồi lẩu khói nghi ngút.

"Bạn gái." Tôn Hoài Cẩn đơn giản giới thiệu quan hệ của hai người, lại quay đầu nhìn cô bé ngốc bên cạnh :"Lẩu uyên ương được không? Có muốn thả cà chua vào không?"

"Ừ ừ!" Chu Du lúc này mới phục hồi tinh thần lại, :"Muốn."

Đến khi vào trong nhà, Chu Du vẫn không quên được sắc đẹp của bà chủ :"Cô ấy thật xinh đẹp..."

Tôn Hoài Cẩn gắp một miếng bánh dày đường đỏ nhét vào miệng Chu Du :"Ăn cơm thì chuyên tâm mà ăn."

"A~" Chu Du sau đó bắt đầu thưởng thức :"Em cảm thấy anh so với ba ba của em thì càng giống ba của em hơn đấy. Có suy xét cùng mẹ em ở bên nhau không?"

"..."

Tôn Hoài Cẩn nghẹn lời :"Nhanh ăn đi, ăn xong đưa em về trường học."

Chu Du bĩu môi :"Thầy Tôn, anh có phải quên ngày mai là Tết Nguyên Đán rồi không?"

Tết Nguyên Đán?

Tôn Hoài Cẩn sửng sốt, lấy điện thoại nhìn thoáng qua mới phản ứng lại.

"Đã thống nhất là có ba ngày nghỉ, hai ngày nữa thì chúng ta chuẩn bị cho kì thi tháng." Chu Du lại gắp một khối bánh dày đường đỏ, :"Thầy Tôn, anh nhìn xem, anh cũng không biết trước tiên nên hẹn em cùng đón giao thừa thì thôi đi, em ngàn dặm xa xôi tới tìm anh, thật vất vả nói được hai câu anh đã lấy đồ ăn lấp kín miệng không cho em nói...a bàn bánh dày này ăn ngon, bao nhiêu tiền vậy?"

Tôn Hoài Cẩn có cảm giác chính mình sẽ bị tức chết tại đây trong ngày cuối năm mất. Anh ấn cái đầu đang nhìn đông ngó tây xuống, cắn răng trầm giọng nói :"Tôi có nghèo đến đâu thì cũng mời em được một nồi lẩu."

Chu Du mờ mịt chớp chớp mắt nhìn anh, không cảm xúc mà cảm thán :

"Òahhh thật tốt."

"..."

Chầu lẩu này Chu Du ăn vô cùng thỏa mãn, trước khi đi còn không quên lấy một tờ card quảng cáo để lần sau dẫn Chu Đạt Sinh tới đây ăn.

[HOÀN-CAO H] TIỄN ĐI KẺ THỨ BA - Thâu Mã ĐầuWhere stories live. Discover now