Chương 34. Đây không muốn bị trai ôm đâu.

1.1K 210 11
                                    

Sau khi nghe xong câu chuyện của đàn anh trưởng ban kỷ luật thì tôi nắm được tình hình sơ bộ thế này:

Trường Shuuin, chính là ngôi trường sơ trung mà tôi đang theo học. Nhìn từ ngoài vào thì ngôi trường này trông có vẻ bình thường không có gì đáng nói nhưng tình hình thực chất rất phức tạp. Bởi trường tôi ở gần khu tập trung của mấy băng đảng đua xe ở Roppongi, tính cả băng của hai đứa kia. Nói chung tôi cũng chả quan tâm, dù sao thì chỉ cần không liên quan gì đến mình thì kệ đi cho khỏe. 

Mọi chuyện khởi đầu từ năm ngoái, khi hội trưởng mới lên nắm quyền, cũng là năm tôi nhập học. Theo như lời đàn anh Kaito thì tên hội trưởng này có giao du với đám bất lương dẫn đến việc học sinh trong trường ngày càng bị người ngoài quấy phá nhiều hơn. Tổ kỷ luật đã rất cố gắng giữ gìn trật tự trong trường nhưng đối đầu với đám côn đồ là chuyện không thể. Gã hội trưởng cũng tỏ ra câm điếc không thèm đoái hoài đến dù Kaito đã nhiều lần nêu ý kiến trong cuộc họp thường niên. Ngay cả thành viên các clb khác cũng làm lơ về vụ này. 

Kết quả thì bạn hình dung ra rồi đấy, tình hình ngày càng trở nên tệ hại hơn. Số lượng thành viên trong tổ kỷ luật giảm hẳn đi, phần nhiều vì không chịu được nữa. Thậm chí có vài thành viên bị đám bất lương đánh đập và trấn lột. 

Không có sự hỗ trợ từ phía nhà trường, lại luôn bị đám ngoài trường chèn ép. Tổ kỷ luật giờ chỉ còn là một đống tro tàn trong gió, chỉ cần hất nhẹ một phát là tan đi. Nhưng đàn anh Kaito đây vẫn kiên trì không bỏ cuộc mà cố gắng gồng gánh hết mọi công việc. Nhờ có anh ta mà tổ kỷ luật mới tồn tại được cho đến ngày nay.

Nói chứ vụ như này không phải là chưa từng thấy trong đời. Tình hình lúc này không dễ chút nào đâu. Có tay trong phá hết cả đấy. 

"Vậy nên anh muốn nhờ vào sự ảnh hưởng của tôi để bảo đảm cho tổ kỷ luật?"

"Phải, Kuroba san chính là người duy nhất trong trường mà đám du côn không dám đụng vào ngoại trừ hội trưởng hội học sinh." Kaito khẳng định chắc nịch. 

Cái đó là vấn đề đấy anh bạn. 

"Chà, anh có vẻ hết đường rồi nên mới lựa chọn cách này nhỉ. Đúng là tôi quen biết Ran, nhưng hắn cũng là bất lương đấy. Anh nghĩ gì mà tìm đến một đứa cũng dựa hơi bất lương để bảo đảm cho mình? Và chắc gì chúng sẽ không đụng đến thành viên tổ kỷ luật dù có tôi ở đây. Đám côn đồ có thể lơ đi tôi nhưng đừng mơ chúng bỏ qua cho anh." Tôi nói. 

Anh bạn kia có vẻ chột dạ mà cúi đầu xuống. 

Chà, cứ xem như tôi đang đoán mò đi. Nhưng chuyện này cần phải làm cho rõ. 

"Có phải anh đang bị nhắm vào?"

"Gì? Anh á?" Thanh niên nọ giật bắn người chỉ tay vào mặt mình. 

"Không phải vậy sao? Ngay cả thành viên tổ kỷ luật còn bị tấn công. Bình thường đám côn đồ tuy phá phách nhưng chúng vẫn tỏ ra chừng mực với thành viên tổ kỷ luật. Ngay cả đám ngoài trường cũng tham gia vào. Vậy có điều gì chứng minh là anh không bị nhắm đến không?"

"..."

"Kuroba san nói đúng, anh thật sự đang bị kẻ khác nhắm vào." 

Cuối cùng anh ta cũng chịu thua mà khai ra. Mất thời gian quá đi. 

Tokyo revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp!Where stories live. Discover now