24

543 59 2
                                    

Ngụy Vô Tiện dừng xe trước cửa nhà Tiết Dương, Giang Trừng mở cửa xe bước xuống. Trước khi đóng lại còn nghiêm mặt mà căn dặn Ngụy Vô Tiện.

- Ở yên đây không được vào nhà.

Sau khi nhìn thấy Ngụy Vô Tiện gật đầu đáp ứng thì Giang Trừng mới vào nhà. Giang Trừng vừa rời khỏi thì nụ cười trên miệng Ngụy Vô Tiện hạ xuống. Ngụy Vô Tiện mở ra cửa xe, bước theo Giang Trừng vào nhà. Phát hiện cửa ra vào đã bị khoá, Ngụy Vô Tiện lấy trong túi ra một chiếc kẹp tăm nhỏ, thuần phục mà mở khoá. Muốn Ngụy Vô Tiện đây ở yên trong xe sau đó đi gặp Tiết Dương? Giang Trừng mơ đẹp quá rồi~

Tiếng cạch vang lên, Ngụy Vô Tiện nhếch mép cười, cái này sao có thể làm khó lão tử được~ Nhẹ nhàng mở ra cái cửa, rón rén bước vào. Chưa được hai bước đã bị một vật cản vướng chân, ngã nhào trên mặt đất. Ngụy Vô Tiện mắng một câu rồi quay mặt lại nhìn thứ đã ngáng chân mình. Không nhìn thì thôi, nhìn rồi lại càng thấy sợ. Giang Trừng khoanh hai tay trước ngực, cười thoả mãn mà nhìn Ngụy Vô Tiện trên đất.

- Biết thế nào anh cũng không an phận mà.

- Người ta ở ngoài xe một mình sợ lắm~

- Anh thì có thể sợ cái gì?

- Bắt cóc cướp xe.

- Ồ~ Anh không bắt người ta thì thôi. Ai dám bắt anh chứ? Nuôi tốn cơm.

- Giang Trừng cậu không thể nói như vậy được. Tôi sẽ rất đau lòng đó~

- Nghe ghê lắm nên im miệng lại đi Ngụy Vô Tiện.

Giang Trừng vừa nói xong thì kéo Ngụy Vô Tiện ngồi dậy, dẫn anh ta vào trong. Ngôi nhà cực kì im ắng, có vẻ như không có người. Ngụy Vô Tiện thắc mắc.

- Tiết Dương đâu? Không phải hai người ở cùng nhau à?

- Tiết Dương? Anh ta không phải đi nước ngoài dự họp rồi sao? Anh tìm anh ta làm gì?

- Tiết Dương đi nước ngoài??

- Tôi đã nói với anh rồi mà?

- Cậu chưa nói!

- Vậy thì bây giờ nói rồi đó.

-.....

Nếu Tiết Dương không ở đây, nghĩa là tối qua hai người không ở cùng nhau. Nghĩ vậy, tâm trạng Ngụy Vô Tiện tốt hơn rất nhiều.

- Sao vậy?

- Không có gì. Chỉ là muốn đi tham quan một chút~

- Nhà người ta cũng không phải sở thú hay viện bảo tàng, anh đi tham quan làm gì?

- .....

Được rồi thật ra tôi chỉ muốn tìm đề tài nói chuyện thôi.

- Đợi ở đó, tôi vào lấy đồ xong thì chúng ta rời đi.

Ngụy Vô Tiện gật đầu. Giang Trừng nhìn anh ta một lúc, xác định Ngụy Vô Tiện vẫn đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế chờ thì mới đi lấy đồ. Nhưng Ngụy Vô Tiện có yên ổn ở đó không? Tất nhiên là không rồi.

Ngụy Vô Tiện ngồi dậy, bắt đầu đi xung quanh nhà, tìm thấy mấy thứ khá thú vị, lại không biết từ đâu lấy ra một cây viết, vẽ chỗ này một chút, vẽ chỗ kia một chút, sau khi hoàn thành việc xấu của mình thì quay trở về ngồi lại chỗ cũ. Vì thế mà khi Giang Trừng xong việc đi ra đã thấy Ngụy Vô Tiện rất đang ngủ gật trên ghế.

(Tiện Trừng) Sư Huynh Để Ý Ta Một Chút Có Được Hay Không? - {Hoàn}Dove le storie prendono vita. Scoprilo ora