Chương 7: Chìm xuống vắng lặng như vực sâu

29.5K 2.3K 219
                                    

Giọng Hạ Tây Châu bớt đi lạnh nhạt và ngạo mạn thường ngày, trái lại càng thêm nghiêm cẩn, trầm thấp, lộ ra mùi vị đàn ông thành thục khêu gợi, càng làm lòng người say đắm trầm mê.

Thẩm Tư Phi nghe được xung quanh có không ít nữ sinh hít khí, cùng thấp giọng rít gào khen đẹp trai.

"Oa oa sao lại đẹp trai thế nhìn trẻ thế, mau nói cho tớ biết đây là thần tiên từ đâu đến đi!!!"

"Chủ tịch tập đoàn Hạ thị, tinh anh Wall Street, xuất thân quý tộc xã hội thượng lưu chân chính, mẹ ơi! Alpha vẫn còn độc thân!!!"

"Oa!! Tổng tài Mary Sue thật sự có trong thực tế hả?!! Còn đẹp trai hơn thầy Thẩm!!!"

Thẩm Tư Phi phát hiện những người này là nữ sinh lớp bên cạnh, đeo kính gọng đen, ngày thường nghiêm túc lại chăm chỉ thành thật, mà vẫn âm thầm hóng hớt không ít.

Thẩm Tư Phi nghiêng đầu ra hiệu cho họ yên tĩnh, mấy cô bạn nhỏ xuân tâm nảy mầm che miệng không nói nữa.

Thẩm Tư Phi tìm chỗ ngồi xuống, bốn phía tối tăm, chỉ chừa một chùm ánh sáng trên sân khấu.(Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Bài diễn thuyết của Hạ Tây Châu không thể nghi ngờ là hoàn mỹ lại làm người nhiệt huyết sôi trào, hắn không đề cập tới đấu tranh gia tộc, chỉ giảng giải quá trình lịch sử gian nan từ khi ra đời đến trưởng thành của một doanh nghiệp, nếu không phải Thẩm Tư Phi sớm biết Hạ thị trăm năm trước đã có tên trên bảng phú hào, tổ tiên đã xuất thân xã hội thượng tầng, cậu còn muốn uống bát canh gà nóng hổi này.

Giọng Hạ Tây Châu xuyên thấu qua mic, như thể vang vọng bên tai.

Hạ Tây Châu trên sân khấu nghiễm nhiên là một người thành công, tự tin, sáng chói, hoàn mỹ, kèm theo ngông cuồng tự đại phóng khoáng và đầy đủ tiền tài. Tất cả hắc ám đều bị hắn giấu trong vực sâu.

Bất tri bất giác Thẩm Tư Phi nghe hết cả bài diễn thuyết, lúc kết thúc toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Hạ Tây Châu khom lưng nói cảm ơn.

Thẩm Tư Phi dẫn học sinh ra cửa.

Ánh đèn sáng lên, tiếng người huyên náo, Hạ Tây Châu tắt micro, nhìn quanh ghế khán giả, thấy một bóng lưng thon gầy.

Từ khi Trần Kim thẳng thắn nói mình thích một cô gái, Hạ Tây Châu luôn bận sự vụ công ty, chưa gặp lại Thẩm Tư Phi lần nào.

Như là một con mèo xinh đẹp bên người, tình cờ xuất hiện nhẹ nhàng cào tim hắn một cái, sau đó lại chạy mất. Đây chỉ là phán đoán của hắn, trên thực tế, Thẩm Tư Phi vẫn có địch ý và đề phòng với hắn.

Hiệu trưởng đi tới, "Chủ tịch Hạ vất vả rồi, tôi dẫn chủ tịch Hạ đi thăm lớp học nhé?"

Hạ Tây Châu nói: "Hiệu trưởng Lưu bận rộn, tự tôi đi dạo vườn trường, không cần theo tôi."

Người trẻ tuổi này khí thế quá mạnh, nhìn như lễ phép nhưng lại lạnh nhạt kiêu ngạo, hiệu trưởng Lưu cũng cảm thấy không thoải mái, đồng ý.

Hạ Tây Châu không có nơi nào để đi, chỉ định tùy tiện đi một chút rồi về, kết quả quẹo qua lớp học, lại nhìn thấy một người rất giống Trần Kim lướt qua, vừa lên lầu lại không nhìn thấy nữa.

[ABO|EDIT] Tình địch em ấy vừa đẹp vừa ngọt - Thiển Vô TâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ