[12 Cung Hoàng Đạo] ĐẠI CHIẾN...

By ahihi1900

3.2K 156 11

Chẳng phân biệt thiện ác, thiên hạ chia thành ba phe giao chiến. Tình yêu giờ đây buộc hóa thành hận thù bi... More

Đôi Lời
Giới Thiệu Nhân Vật
Giới thiệu nhân vật (2)
Giới thiệu nhân vật (3)
Hồi I - Chương 1
Hồi 1- Chương 2
Hồi 1- chương3
Hồi1- Chương4
Hồi1- Chương5
Hồi1 - Chương6
Hồi1 - Chương7
Hồi1 - Chương8
Hồi1-chương 9
Hồi1- chương10

Hồi 1- chương 11

96 7 0
By ahihi1900

Tiết trời u ám, mây đen vần vũ. Tiếng ầm ầm rền rĩ như đay nghiến từng chút một, mặt đất rung chuyển, lá cây rơi lả tả cuốn theo gió bụi bay mịt mù.

Ầm.

Song Tử giờ chẳng khác cái bánh tét, từ nãy đến giờ để Xử Nữ cắp nách hệt con heo vậy. Vậy mà nàng vẫn im lặng cho tới khi nghe thấy tiếng sấm, có hơi cựa quậy.

Xử Nữ thấy vậy nhíu mày, trầm giọng.

"Yên, nặng"

Song Tử bình thường có lẽ sẽ gào thét một hồi thế mà lần này chỉ im lặng, có điều cự quậy càng nhiều. Xử Nữ đành hạ xuống một bãi đất trống trong rừng, đặt Song Tử xuống, thấy có gì đó không ổn.

Lúc này nhìn Song Tử hốc mắt trắng dã, người có giấu hiệu co giật, cánh môi hồng bắt đầu tím tái, da thịt nổi lên đầy gân xanh gân tím trông đến hãi hùng. Nàng từ từ nhổm dậy, hướng Xử Nữ mà gào thét, trông nàng đã hoàn toàn mất đi ý thức.

Xử Nữ mặt khó coi chẳng kém, y lặng lẽ ngước lên nhìn trên cao.

Thiên giới có biến!

....

"Sư Tử, chớ có làm càn"

Mặc cho chúng chân bên dưới có gào thét, Sư Tử vẫn ngồi chễm chệ trên bệ Thiên, hai tay cầm lục lạc điên cuồng khua khoắng khiến cho đất trời khuấy động, bắt đầu tạo nên những cơn lốc xoáy kinh thiên động địa. Mái tóc đen vì thế mà xoã tung, đôi mắt ánh kim như sáng rực trong màu trời âm u.

"Mấy cái này làm khó được bổn gia ta?" Sư Tử hơi ngừng, nhướn mày nhìn chúng nhân bên dưới.

Bảo Bình đi khá lâu mà chẳng thấy đâu, tất nhiên Sư Tử chẳng rảnh nghịch mấy trò này đâu nhưng để gọi tên Bảo Bình về thì có lẽ chỉ còn cách này.

"Sư Tử"

Thuận theo tiếng nói, Sư Tử đang định đón tiếp kẻ kia bằng nụ cười khinh bỉ cho tới khi thực sự thấy là ai, khoé môi liên kéo xuống không phanh.

"Thiên Bình, Bảo Bình đâu"

Dưới vũ bão quần quần, dáng vẻ tao nhã bỗng trở nên vài phần kinh hãi chúng sinh, đôi mắt lập loè tia sáng ma mị, đôi môi hồng vẫn giữ nụ cười tao nhã giờ nhìn vào lại cảm thấy chết chóc dâng trào.

Sư Tử liền quay mặt đi, cố cho không bị hút vào đôi mắt ấy.

"Bỏ xuống" giọng nói nhẹ tênh cất lên.

Lập tức, trời trong xanh, mây đen tản hết, cảnh tiên trở về.

Dưới chân Sư Tử là hai cây lục lạc nằm lăn lóc, ánh mắt y đầy thâm trầm, không nói không rằng bỏ đi. Thiên Bình nhìn một lượt xung quanh, một chữ tàn hai chữ tàn tạ, nàng bỗng chốc thở dài.

"Nhớ chi?"

                          ***
Sư Tử gọi Bảo Bình về bằng cách đó chắc chắn là có chuyện nhưng quan trọng là....

"Song Tử!"

Dù cho Xử Nữ có gọi thêm bao nhiêu lần, Song Tử vẫn liên tục tiến tới, hằm hè chực lao tới cắn Xử Nử.

Xử Nữ vừa lùi vừa cố tìm cách tránh cho Song Tử bị thương.

Tiếc rằng Song Tử vốn là yêu, Xử Nữ lại thiên về trừ tà, bây giờ làm chẳng khác gì diệt luôn sinh mạng của nàng cả. Chậc, muốn giết quách cho xong lắm đấy!

Bỗng dưng nhanh như cắt, Xử Nữ xoay người hướng về phía Song Tử, thẳng chân một cước đè nàng xuống nền cỏ, một tay giữ hai tay của Song Tử lại, tay kia thì cố ngăn cho hàm răng sắc bén kia. Ngón tay thon dài luồn qua cánh môi chẳng còn chút sắc tố, tay hơi dùng lực kéo mạnh khiến cho Song Tử đau đớn khốn cùng.

Song Tử giẫy giụa điên cuồng, trên mặt Xử Nữ đã lấm tấm vài giọt mồ hôi, nên nói, Xử Nữ đang.......... nhổ răng Song Tử!

Đương nhiên với một người như Xử Nữ thì việc này khiến gương mặt đẹp của y đen như đít nồi. Thực sự hồi trưới cho dù lăn lộn bùn đất bao nhiêu cũng chẳng thấy buồn nôn như bây giờ.

Cố kiềm nén dịch vị trào ra khỏi miệng, tay y dồn lực hơn, miệng Song Tử bắt đầu nhoe nhoét máu, chuẩn bị dứt điểm, chợt, Xử Nữ khựng lại.

Song Tử tràn trề nước mắt, khuôn mặt thống khổ, ánh mắt như van lơn trông đáng thương, ai nhìn đều thấy xót xa, nàng như một tiểu yêu vô hại đanh cầu xin. Tiếc rằng, trước mặt nàng, là chàng, người trải qua bao cảnh cầu xin dầm dề vẫn có thể thẳng tay vung máu, xén thịt.

Xử Nử tuy có chút đắn đo trước cảnh này, nhưng duy có trong tích tắc, y tiếp tục dồn lực, máu ngày càng bung ra từng đoá hoa đỏ thắm, nhuốm trên từng ngọc cỏ.

Có thể là may mắn, đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, trời trong xanh trở lại, mọi vật từ từ đáp xuống, cảnh yên bình trở về. Song tử khôi phục dáng vẻ ban đầu, có điều nàng đã ngất ngất lịm đi. Xử Nữ cũng vì thế mà dừng tay, bế Song Tử lên rồi lặng lẽ bước đi. Mặc cho dòng huyết nóng đỏ rực cứ chảy dài, in dấu từng bưới chân y.

***

"Độc Nhân, Độc Nhân, aaaaa"

Sử Tử nằm dài trên nền mây trắng, y vò đầu bứt tóc nhẩm liền mấy lần cái tên ấy. Cho tới sẩm tối, bóng dáng nhỏ đấy lớn dần thành hình hài vạm vỡ trưởng thành, đẹp đến mê người, từ xa, mới có người tiến tới, trầm mặc cúi đầu nhìn y.

"Thiên Bình, ta không gọi ngươi" Sư Tử khó chịu ngước lên nhìn nàng. Lúc nào cũng vậy, y cứ cần gặp một người thì nàng đến.

Thiên Bình chậm rãi mỉm cười, đôi đồng tử sâu hút hồn người khẽ động "Ta biết", nàng hơi nghiêng người ngồi xuống bên cạnh y, khiến Sư Tử khó hiểu, bật dậy cằn nhằn "Về thì về luôn đi, còn phân thân ra làm gì, phân thân của ngươi suốt ngày bám lấy ta!"

Đúng, đây là Thiên Bình, nói đúng hơn là một nửa của Thiên Bình, còn nửa còn lại, nghĩ xem nào, ở đâu nhỉ?

Sư Tử chợt cười đến là thô bỉ, y phủi áo đứng dậy, vụt đi trong nhá nhem tối, không quên bỏ lại ánh mắt như thấu mọi tâm can Thiên Bình.

Thiên Bình có chút lay động, nàng lập tức xoay người đứng dậy, vẽ lên vòng tròn đẹp đẽ với bộ váy cánh sen vừa phủ trên nền đất, nhìn từ trên cao tựa nụ hoa vừa nở rộ, điểm sáng trong cảnh trời chập choạng, đôi mắt bắt đầu lập loè những tia ma mị.

Sư Tử đã đi đoạn khá xa nhưng không khó để thấy cả vùng mây trũng xuống, đen kịt, rè rè điện.

Ôi cái sân nhà ta, Thiên Bình ngươi cần làm quá vậy không. Sư Tử chẳng thể cười nổi, méo mó nhìn cái "sân nhà" đáng thương của mình.

Chỉ thấy Thiên Bình trên môi vẫn giữ nụ cười bình thản, tay vung một đường, lập tức, hàng ngàn hạc điện chọc thủng màn mây, lao về phía Sư Tử, mắt đều ánh lên tia đỏ ngầu.

Chậc chậc, có nhất thiết phải thế không? Sư Tử chậc lưỡi, cái tên Bảo Bình cũng làm quá rồi, y đâu phải trẻ con, còn bảo Thiên Bình trông coi ko cho đi đâu cơ chứ! Nghĩ thật bực!

Sư Tử nhíu chặt mày, quay đầu, rút lấy thanh kiếm bên hông, vung lên một đường hoả liên chói mắt, phóng ra một phát thiêu chết cả trăm con hạc.

Từng hoả cầu chói loá bung ra nở rộ, sáng cả một vùng trời, tựa cảnh hoàng hôn rực rỡ. Hạc điện lập loè những tia bạc càng khiến cho mọi thứ trở nên chói mắt.

Giữa cảnh đêm rực rỡ ấy hiện lên thân ảnh trưởng thành, oai phong mà vung từng đường kiếm. Trái lại, bên dưới là cả một màu xám, mây đen kìn kịt choé lên từng đợi ánh sáng, trông bí ẩn mà huyền diệu, giữa chốn đó, chính là nữ nhân, mắt xanh yêu dị. Cả bầu trời như tách làm hai một bên huy hoàng rực rỡ, bên kia thâm u kì diệu.

Sư Tử trước cảnh này, khoé môi nhếch lên nụ cười khinh bỉ, vung kiếm như múa, dẻo dai mà cứng cáp. Môi mỏng hoạ lên nụ cười ngạo ngễ, trên cả nhân gian.

"Ta một khi muốn đi, ngươi quản được sao!"

Cạnh!

"Hồn Vương, có chuyện gì sao?"

Cự Giải tay nắm chặt cốc trà vừa đặt lên bàn, mặt mày

Continue Reading

You'll Also Like

250K 28.5K 73
#Book-2 of Hidden Marriage Series. 🔥❤️ This book is the continuation/sequel of the first book "Hidden Marriage - Amazing Husband." If you guys have...
1.4M 121K 43
✫ 𝐁𝐨𝐨𝐤 𝐎𝐧𝐞 𝐈𝐧 𝐑𝐚𝐭𝐡𝐨𝐫𝐞 𝐆𝐞𝐧'𝐬 𝐋𝐨𝐯𝐞 𝐒𝐚𝐠𝐚 𝐒𝐞𝐫𝐢𝐞𝐬 ⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎ She is shy He is outspoken She is clumsy He is graceful...
2M 110K 96
Daksh singh chauhan - the crowned prince and future king of Jodhpur is a multi billionaire and the CEO of Ratore group. He is highly honored and resp...
386K 24.2K 65
In the vibrant city of Jaipur, a secret deal was struck between two worlds. Abhimaan Deep Shekhawat, the enigmatic King of Rajasthan, controlled the...