[Đoản Văn Series][SEVENTEEN...

By dead_flowers_SVTc

38.9K 4.3K 656

[Độc Quyền Tại Wattpad Việt Nam] Author: Mako Mèoo (dead_flowers_SVTc) Rating: Đa phần là PG Pairing: Seve... More

Đoản Văn 1st: Cho Những Điều Đã Vô Tình Bị Lãng Quên
Đoản Văn 2nd: Đi Qua Những Ngày Nắng
Đoản Văn 3rd: Mãi Mãi Yêu Em
Đoản Văn 4th: Scent
Đoản Văn 5th: Chuyện Dậy Sớm
Đoản Văn 6th: Một Tiếng 'Thương'
Đoản Văn 7th: Chuyện Ngày Mưa
Đoản Văn 8th: [Tuyệt đỉnh cẩm cưa của Kwon Soon Young] Lắng Nghe
Đoản Văn 9th: Tình Đầu Như Một Chớp Mắt
Đoản Văn 10th: [Tuyệt Đỉnh Cẩm Cưa Của Kwon Soon Young] Đồ Ngọt
Chuyên Mục Hỏi Ý Bạn Đọc
Đoản Văn 11th: Tách Nhớ Thương
Đoản Văn 12th: Đừng quên em
Đoản Văn 13th: Đừng Đi
Đoản Văn 14th: Mèo Đen
Đoản Văn 15th: [TĐCCCKSY] Hôn Trộm
Chuyên Mục PR Fic
Đoản Văn 16th: Lông Vũ Bốn Mùa
Đoản Văn 17th: Chuyện Công Sở Của Nhân Viên Lee
Chuyên Mục Đặc Biệt Đêm Phia :3
Đoản Văn 18th: (Request) Người Canh Giữ Giấc Mơ
Chuyên Mục Đặc Biệt Giữa Trưa
Đoản Văn 19th: (Request) On Rainy Days
Đoản Văn 20th: Miracles In December (On Rainy Days p.2)
Đoản Văn 21st: Fox Rain
Đoản Văn 23rd: Snow Days- Chuyện Của Cậu
Đoản Văn 24th: Chuyện Lặt Vặt Nhà KwonLee
Chuyên Mục PR Fic (2)
Mừng 10k Views!!!
Đoản Văn 25th: Ignition
Đoản Văn 26th: Nơi Ta Thuộc Về
Đoản Văn 27th: Untittled
Lại Chuyên Mục PR :)))))
Đoản Văn 28th: Torisetsu
(Lại) Thông Báo :)))
Đoản Văn 29th: Ông Bà Anh

Đoản Văn 22nd: Snow Days- Chuyện Của Anh

748 103 7
By dead_flowers_SVTc

Thế gian này, em sẽ chỉ yêu mình anh thôi. Nếu hai ta có duyên, có phận, chắc chắn ta sẽ được ở bên nhau...

===========================

Tuyết rơi, trắng cả một khoảng trời của ai đó. Gió hôm ấy rất lạnh, hệt như ngày cậu đi. Anh vẫn nhớ, nhớ bóng hình cậu xa dần trong tuyết. Anh nhớ lời từ biệt cậu trao anh ngày nào. Anh nhớ gương mặt có nụ cười hòa lẫn trong nước mắt của cậu. Không hề giả tạo nhưng lại trông không hề có chút đau đớn nào. Cậu khóc, nhưng trái tim cậu đã muốn nở nụ cười để mạnh mẽ bước đi, chỉ là anh nghĩ vậy thôi.

Tuyết ngoài kia vẫn cứ rơi nhẹ nhàng, nắm chặt sợi dây chuyền trong tay, nước mắt anh rơi xuống, đóng băng bên bệ cửa sổ...

Gió lạnh buốt mang bao nhiêu ký ức ùa về trong tâm trí anh. Đâu đó vang lên câu nói ngày cậu đi...

+++++++++++++++++++++++++++

Ngôi biệt thự bốc cháy...

Khắp nơi chìm trong biển lửa...

Một người con trai với nụ cười rạng rỡ ngồi vắt vẻo trên cành cây mọc nơi đỉnh đồi, mắt thích thú nhìn ngôi nhà bị cháy rụi.

- Tears!- Tiếng gọi từ dưới gốc cây vang lên, có ai đó đang gọi tên cậu.

Cậu nhảy xuống, tà trang phục màu trắng thướt tha trong gió như đôi cánh thiên thần. Là anh, anh đang gọi cậu.

- Soon Young, anh đến đây làm gì?- Cậu vuốt tóc, giọng lạnh nhạt.

-Tears, anh... cảm ơn em, cảm ơn em đã cứu anh và mọi người ra khỏi nơi địa ngục đó...

-Tôi chỉ làm nhiệm vụ của mình thôi.- Cậu nói, tay khẽ nâng lên đỡ lấy chiếc lá rẻ quạt vàng hoe cuối cùng đang rơi xuống.

-Tears...Anh...anh muốn nói điều này từ lâu lắm rồi, anh... anh thật sự rất thích em.- Anh nhào đến ôm chầm lấy cậu- Thiên thần của lòng anh, cảm ơn em vì em đã đến đây... Ánh sáng của anh...

-Tôi... xin lỗi...- Cậu đẩy anh ra, đôi mắt trong veo của cậu nhìn anh một cách lạnh lùng.- Hơn nữa, tôi không phải là Tears, đó chỉ là mật danh của tôi cho nhiệm vụ lần này. Tôi là Lee Ji Hoon.

Anh ngạc nhiên nhìn cậu. Cậu nói vậy là sao? Mật danh? Nhiệm vụ?

Không đáp lại sự ngạc nhiên của anh, cậu quay gót, tà áo trắng vẫn bay theo chiều gió. Dưới ánh trăng màu bạc, nom cậu đẹp như một thiên thần.

-Ji Hoon, chúng...chúng ta sẽ gặp lại chứ?

-Nếu có duyên, chắc chắn sẽ gặp.- Cậu nói rồi bước đi, tà áo trắng vẫn bay bay, nhưng theo bước chân cậu, tuyết đang rơi ngập trời...

Ngày ấy, anh chỉ là một tên nhóc bị người ta bắt để làm thí nghiệm, sống cũng không bằng chết. Nhưng rồi, một ngày kia, cậu xuất hiện, mang ánh sáng lại cho cuộc đời anh. Rồi sau đó, chính cậu là người giết kẻ đã bắt anh mang đến nơi địa ngục ấy. Thậm chí, anh biết, anh biết chính cậu đã phóng hỏa đốt nơi ấy, để tiêu hủy mọi thứ. Cậu đối với anh như thiên thần vậy, là người mang hy vọng được sống cho anh, nếu không có cậu, có lẽ anh đã chết từ lâu lắm rồi.

Khi cậu đi rồi, anh đã nghĩ rằng mình sẽ quên được cậu thôi, chỉ là thứ tình cảm vụng dại thôi mà.

Thế nhưng, thứ tình cảm vụng dại mà anh nghĩ ấy, anh đã không thể quên được, nụ cười và gương mặt của cậu, cả dáng người cậu bước đi khi tuyết rơi nhẹ nhàng mà lạnh buốt theo bước chân cậu. Anh đã không thể quên được thiên thần của anh, trớ trêu vậy đấy.

Rồi cứ như vậy, mười năm sau anh gặp lại cậu. Cố gắng chứng tỏ rằng anh vẫn thích cậu, thứ tình cảm vụng dại ngày nào giờ đã biến thành tình yêu mất rồi, trái tim anh chỉ có mình cậu thôi. Anh đã nhận ra anh chẳng thể yêu ai hơn cậu nữa.

Cứ như vậy, một năm nữa dần trôi qua. Giáng Sinh năm ấy, cậu cởi sợi dây chuyền trên cổ trao vào tay anh kèm một nụ hôn ngọt ngào lên môi anh, cậu mỉm cười:

-Chỉ lần này thôi nhé, em sẽ yêu anh. Vậy... anh yêu em chứ?

-Có chứ, anh rất yêu em.

Ngày tuyết rơi năm ấy, trên sân thượng tòa nhà cao nhất thành phố, anh và cậu trao nhau một nụ hôn.

Nhưng rồi quá khứ lặp lại một lần nữa...

-Em xin lỗi, anh hãy mau tìm công việc mới đi. Em phải tiêu hủy nơi này.

-Nhiệm vụ của em sao?

-Tình yêu em trao anh là thật, xin anh đừng hoài nghi em. Nhưng em xin lỗi, nếu anh thực lòng yêu em, hãy đợi em, anh nhé.

-Anh...tin em.

Ngày ấy, công ty nơi anh từng làm bốc hỏa, ngập chìm trong biển lửa mà không một ai biết tại sao.

Bầu trời hôm ấy, tuyết vẫn rơi, lạnh buốt.

-Anh sẽ đợi em, nhưng chúng ta sẽ gặp lại chứ?

Cậu mỉm cười, trao anh một nụ hôn cuối cùng, nước mắt lăn dài trên gò má.

-Anh nghe em nói này.- Cậu nắm bàn tay ấm áp của anh đặt lên má mình. Em xin lỗi, rằng bây giờ ta chưa thể bên nhau được. Nhưng... Thế gian này, em sẽ chỉ yêu mình anh thôi. Nếu hai ta có duyên, có phận, chắc chắn ta sẽ được ở bên nhau.

Nói rồi cậu rời tay anh, tà áo vẫn bay như cánh thiên thần. Cậu quay lưng, câu tạm biệt anh bay dần theo gió.

-Vậy khi nào em sẽ trở về?- Soon Young gọi với theo.

-À phải rồi nhỉ...- Nói rồi cậu quay lại nhìn anh lần cuối.- Em xin lỗi, chính em cũng chẳng biết khi nào em sẽ trở về, nhưng em hứa với anh, vào một đêm tuyết rơi trắng xoá nào đó, em sẽ trở về bên anh.- Cậu nói, khuôn mặt đẫm nước mắt vẫn kèm theo một nụ cười.- Chờ em, nha anh.

Cậu lại quay người, bước đi.

-LEE JI HOON, NHẤT ĐỊNH EM PHẢI VỀ ĐẤY, ANH SẼ CHỜ EM.

Trong mắt mình, anh thấy hình như cậu hơi khựng lại, chắc là bởi câu nói của anh rồi. Nhưng lúc ấy, anh thấy cậu lại tiếp tục bước đi, tuyết vẫn rơi, trắng xóa theo bước chân cậu...

+++++++++++++++++++++++++++

Đã sáu năm rồi, cậu chưa về. Anh bây giờ đã là chủ tịch một tập đoàn lớn. Nhưng trong căn biệt thự lạnh lẽo này, anh chỉ ước ao có cậu ở bên, vậy thôi.

Đêm nay, lại chỉ có mình anh trên sân thượng. Im ắng, buồn bã, vẫn như vậy khi cậu không còn ở bên.

Một cơn gió mạnh thổi qua, anh buông xuôi, để cả tấm thân rơi xuống dưới.

- Hoonie, xin lỗi em, anh không thể sống thiếu em được nữa.

-ĐẠI NGỐC KIA ANH ĐANG LÀM GÌ VẬY HẢ???

Giọng nói này... sao thân quen quá... phải chăng là ? Cậu đã về rồi sao?

Một bàn tay bé nhỏ mà mạnh mẽ lại kéo tấm thân anh về lại sân thượng.

Đúng là cậu rồi, vẫn khuôn mặt ấy, mái tóc ấy, bàn tay ấy, đôi mắt ấy. Tất cả đều ở đây rồi. Cậu đã về đây bên anh thật rồi.

- Đại ngốc, anh đang làm gì vậy?

-Em... đã về rồi sao?

-Đêm nay tuyết rơi trắng xoá, đúng không?- Cậu mỉm cười nhìn anh.

-Em về rồi.- Anh nhào tới ôm chặt lấy cậu.- Anh nhớ em quá...

- Đừng vội mừng, em về đây để lấy đồ thôi.- Cậu đẩy anh ra, nghiêm nghị nhìn anh.

-Lấy đồ?

-Đồ ăn cắp! Anh lấy mất trái tim em rồi! Mau trả lại đây cho em!

-Ơ?- Soon Young ngớ mặt ra.- Anh làm sao trả cái đó cho em được?

-Không trả thì anh mau đền bù cho em!

-Ơ...ơ...đền gì bây giờ?

-Phạt anh phải đền cho em cả cuộc đời này! Quãng đời còn lại, anh phải luôn ở bên em, em không biết đâu, anh lấy mất trái tim em rồi! Anh mau chịu trách nhiệm đi!

Anh bật cười, ôm cậu vào lòng, vuốt mái tóc nâu của cậu, khẽ thì thầm:

-Thế thì em cũng phải ở bên anh cả đời đấy. Em cũng đánh cắp tim anh mất rồi còn đâu?

Đêm nay, tuyết rơi trắng xoá, anh và cậu lại trao một nụ hôn. Nhưng lần này đã khác rồi, lần này anh và cậu sẽ được bên nhau, mãi mãi...

Continue Reading

You'll Also Like

50.1K 6.7K 38
✨️hapi hapi hapi✨️ Viết vài mẫu truyện về AylinLuna và ViewJune vì hai chị bé quá là dễ thương.
202K 15.6K 57
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
52.9K 6.9K 56
"Lee Sanghyeok! Anh thấy em chưa? Em đang nổi tiếng lắm nè." "Đi ra chỗ khác chơi, ai cho em cướp luôn chén cơm của anh!" Jeong Jihoon dụi dụi đầu và...
700K 25.7K 57
bắt đầu:18.2.2023 kết thúc:16.6.2023 Lưu ý: các độc giả không văn tục, không nặng lời với các nhân vật trong fic. Xin cảm ơn! 📌: CÁC CMT CỦA CÁC CẬU...