[Shortfic | VKook] Khi nào em...

بواسطة luberryy

196K 12.7K 1.6K

Ừ thì, anh sẽ đợi đến khi em lớn, sau đó sẽ gả cho em. Dẫu có bao nhiêu sóng gió đi nữa, rồi ta vẫn sẽ thuộc... المزيد

Giới thiệu
Chapter 1: Gặp gỡ
Chapter 2: Anh đẹp trai, anh thật không tốt như bề ngoài~
Chapter 3: Em sẽ cưới hyung
Chapter 4: Lay động
Chapter 6: Bước qua quá khứ
Chapter 7: Buông bỏ!?
Chapter 8: Mâu thuẫn trong anh
Chapter 9: Và em lớn
Chapter 10: Này em, ta bắt đầu lại nhé!

Chapter 5: Một chương mới

13.9K 1K 248
بواسطة luberryy

Tae Hyung yêu Jung Kook, là thật lòng. Nhưng anh chưa nhận ra điều này. Anh bị sự quyến rũ của nàng thư ký làm mờ mắt. Đàn ông ai mà chả vậy.

Yoon Gi cũng yêu Jung Kook, là thật lòng. Nhưng anh nguyện từ bỏ tình cảm này đổi lấy hạnh phúc cho cậu. Ừ, Min Yoon Gi ngu ngốc, vì anh là một kẻ si tình mù quáng.

Jung Kook đối với Tae Hyung, là tình cảm sâu đậm từ hồi còn nhỏ xíu. Cậu và anh lớn lên cùng nhau, bao nhiêu vui buồn đều trải qua cùng nhau. Và đã cùng nhau hứa hẹn những điều trong tương lai.

Jung Kook đối với Yoon Gi, là đột ngột đang bị rung động. Yoon Gi giúp cậu vượt qua nhiều khó khăn, trong mặt công việc, tinh thần lẫn tình cảm. Và cậu cũng chưa từng xem anh là một người anh trai.

...

- Chúng ta ra ngoài ăn tối đi, hyung. Em sẽ mời, cũng đã lâu không gặp nhau rồi. _ Cậu mỉm cười nhìn Tae Hyung, hiện tại tay mình được Yoon Gi nắm lấy, cả hai người trắng đen đối lập, nhưng chẳng hiểu vì sao lại hoà hợp một cách kì lạ. Và Tae Hyung không thể không khó chịu vì điều này.
- Vậy để anh giao việc lại cho thư ký đã.
- Không cần đâu. Gọi chị ấy theo cùng đi! Sao anh nỡ để một mỹ nhân như vậy làm việc nhiều thế chứ!? _ Jung Kook cười đáng yêu nhìn qua nàng thư ký, khiến cô chỉ muốn cưng nựng hai má bánh bao tròn thịt kia thật nhiều.

À phải rồi, cô có biết chuyện của cậu và anh đâu. Nhưng chuyện người tình của anh là cô thư ký thân cận, trang báo nào mà chẳng đưa tin chứ. Dù sao, đó cũng là đề tài để người ta bàn luận sôi nổi mấy tháng nay.

- Noona, chị tên gì vậy? _ Cậu gọi nữ nhân với giọng ngọt xớt, mà thậm chí cậu còn không tin nổi rằng cậu có thể xưng hô thân mật với cô như vậy. Khi mà, trái tim cậu đau xót khi nhìn thấy anh nắm tay cô.
- Chị là Ah Yeon, Kwon Ah Yeon.
- Em sẽ gọi chị là Yeonie noona. _ Cậu mỉm cười. Jung Kook bắt đầu sợ chính bản thân mình. Sao cậu có thể tỏ ra bình tĩnh như thế chứ, trong khi tâm trí cậu lại đang khao khát muốn bóp chết cô ta, hung hăng chà đạp dưới chân.
- Vậy chị sẽ gọi em là Kookie~~ _ Cô cũng cười, nụ cười xinh đẹp câu nhân.
- Không được. _ Jung Kook lạnh giọng, nhưng dường như cũng nhận ra sự kì lạ của chính mình, cậu lại tươi cười. - Chỉ fan của em mới được gọi em như vậy thôi!

Jung Kook là một đứa trẻ, như bao đứa trẻ khác, cậu ngoan ngoãn đối với những người cậu thích, nhưng cậu sẽ thật hư hỏng đối với những kẻ cậu ghét. Và cậu ghét Kwon Ah Yeon. Phải, là ghét cô, và hận anh ta - Kim Tae Hyung. Cậu thật ra cũng không ghét cô mấy, cô đâu có tội, vì cô chẳng biết gì về mối quan hệ giữa cậu và anh lúc trước, cô chỉ nghĩ bọn họ là anh em kết nghĩa, như những gì cậu nói với cô vừa nãy. Kim Tae Hyung mới là kẻ sai lầm, sai lầm đến không tưởng, anh đã sai khi yêu cô, khi quên mất lời hứa với cậu, và sai khi đánh mất chính bản thân anh.

Kim Tae Hyung là người mà rất yêu Jeon Jung Kook, không phải Kwon Ah Yeon. Anh là một người ấm áp rất hay cười, chứ không phải ít lời và lãnh đạm. Anh là một người có chừng mực và hiểu chuyện, chứ không phải bất chấp tất cả để đạt được thứ anh muốn. Có lẽ thời gian là yếu tố quan trọng để thay đổi một người, nhưng với Tae Hyung, có lẽ thương trường kinh doanh khốc liệt làm thay đổi con người anh. Anh trở thành một doanh nhân thành đạt, và anh cần có một người phụ nữ chăm lo anh, vun vén cho anh, chứ không phải một thằng nhóc suốt ngày nhõng nhẽo, làm phiền anh. Anh cần kiệm lời, vì nếu nói nhiều sẽ khiến người ngoài dễ nhận ra nhược điểm của anh, để rồi chiếm lấy chiếc ghế tổng giám đốc của anh. Anh cũng cần độc đoán và tính toán hơn trước, để điều hành cả công ty, và để giữ vững ghế tổng tài của mình. À, vậy ra, đối với Kim Tae Hyung, danh tiếng là tất cả. Nếu vậy thì chẳng phải thương trường khốc liệt thay đổi anh, mà là tham vọng làm thay đổi anh. Danh tiếng chỉ là nhất thời, liệu anh có nghe đến tai tiếng chưa? Tai tiếng nếu gặp phải, sẽ bám chân anh mãi mãi, đến cả khi anh chết đi.

Anh sai rồi. Sai khi từ bỏ cậu.

Và cậu cũng sai nữa, khi để anh vụt khỏi tầm tay.

...

Ngôi nhà hàng theo phong cách Ý sang trọng và tinh tế không lấp nổi sự u ám đang toả ra từ bàn của họ. Nơi mà ba người con trai và một cô gái ngồi cùng nhau. Và không khó để nhận ra, hai trong số họ là Jeon Jung Kook - cậu ca sĩ trẻ với doanh thu cao nhất hiện nay, và Min Yoon Gi - chàng nhạc sĩ nổi tiếng tài giỏi nhất showbiz.

- Yeonie, em biết là không nên hỏi tuổi một cô gái, nhưng mà, ừm, chị biết đấy, em chỉ muốn hiểu thêm về bạn gái của Tae Hyung hyung thôi.
- Chị bằng tuổi Hyungie. _ Ah Yeon mỉm cười, cô là một cô gái xinh đẹp và đáng mến. Không đanh đá hay kiêu ngạo như những nàng tiểu thư đài cát, cô dịu dàng như một đoá hoa vậy. Đoá hồng không gai.
- Trẻ như vậy. Quả thật, anh trai em may mắn mới được chị để mắt đến! _ Đâu đó trong hai tiếng 'anh trai', ai cũng có thể nghe được sự đau đớn không nói nổi thành lời, cam chịu và đáng thương.
- Jung Kook, ăn đi em! Cả ngày nay em đều không ăn gì rồi! _ Yoon Gi từ lúc bước vào nhà hàng không mở miệng nói lấy một lời, cũng không thèm nhìn mặt bất cứ ai ngoài cậu. Anh không hiểu vì sao cậu cứ phải chịu đựng như thế, Jung Kook là một đứa nhỏ sinh ra để được yêu thương.
- Anh mới cần ăn. Cả người ốm như chiếc đũa.
- Nhưng Kookie là bảo vật của công ty, và là cục cưng của anh nữa. Em ốm anh sẽ đau lòng. _ Yoon Gi ôn nhu gắp một miếng cá đã được lấy hết xương từ chén của mình sang chén cậu.

Tae Hyung cứ cảm thấy cảnh trước mắt như cái gai khó nhổ khỏi mà chẳng hiểu vì sao, trong khi Ah Yeon đã bắt đầu nhận ra sự khác lạ của anh và sự ngượng ngùng không nên có giữa Jung Kook và Yoon Gi. Cô thông minh và đĩnh đạc, cô mạnh mẽ chứ không yếu đuối hay dựa dẫm vào bọn đàn ông. Cô yêu Tae Hyung không phải vì anh nhiều tiền hay do vẻ ngoài của anh, và cô biết cô cũng không thật sự yêu anh. Cô đến với anh chỉ vì cô nhìn thấu sự cô đơn và thiếu thốn tình yêu nơi anh thôi. Cô cũng là một kẻ say tình cô đơn. Mối tình trước đó của cô vô cùng hoàn mỹ và vẹn toàn, nhưng dường như ông trời chẳng cho ai tất cả. Tai nạn máy bay cướp đi người cô yêu nhất. Thật thê thảm.

Cô biết Tae Hyung cũng vậy. Anh không thực sự yêu cô. Và cô nghĩ hiện tại cô biết người anh yêu là ai rồi. Cậu bé đáng yêu với đôi mắt hút hồn quyến rũ, chiếc mũi cao kiêu ngạo và cánh môi hồng nhuận xinh xắn hơn nữ nhân.

Bữa tối kết thúc trong sự ảm đạm như ban đầu, tuy nhiên nó tốt hơn so với những gì Jung Kook đã tưởng tượng. Kwon Ah Yeon quả thật là một cô gái tốt. Trí óc của cậu liên tục quay mòng mòng với hàng triệu câu hỏi tu từ, khi nãy cậu có uống một chút rượu. Và Jung Kook không thể uống rượu.

Yoon Gi đỡ đứa nhỏ to gấp đôi mình, tuy nhiên cũng chẳng khó khăn mấy, anh quen bị đứa nhỏ này đè lên rồi. Những lần đùa giỡn ở công ty, ở nhà chung, ở phòng tập hoặc cả studio, cứ mệt mỏi hay buồn ngủ là thằng bé lại đè anh ra để nó nằm lên. Jung Kook từng nói là đùi anh trông nhỏ nhỏ xương xương thế thôi nhưng nằm lên rất êm.

Nhưng Tae Hyung thì không thấy vậy, với thân hình nhỏ nhắn mảnh dẻ của Min Yoon Gi, anh nghĩ là anh ta sẽ chẳng thể chịu đựng lâu hơn. Tae Hyung đi lên phía trước, đỡ lấy Jung Kook từ bên còn lại khi bọn họ bước xuống gara của nhà hàng để lấy xe.

- Ồ, không cần phiền Kim tổng vậy đâu. Tôi quen đỡ Kookie rồi. _ Yoon Gi bước nhanh lên phía trước, việc kéo thêm một người hơn sáu mươi kí theo sau cũng chẳng khiến anh khó khăn trong việc lấy xe và đưa cậu vào trong.
- ... _ Tae Hyung ngẩn người. Từ khi nào mà anh không còn là người luôn ở bên cạnh cậu vậy?
- Tae Hyung, có thể chở em về không? Xe em được đem đi bảo hành lại rồi. _ Ah Yeon nhìn anh, mặc dù vậy vẫn có thể nghe ra trong giọng của cô chẳng có chút gì gọi là mong đợi anh đồng ý, nó giống một câu hỏi tu từ hơn, hoặc đơn giản hơn là để kéo anh ra khỏi sự ngây ngốc khi anh mải nhìn theo Jung Kook.
- Em lên xe trước đi. _ Ném cho cô chiếc chìa khoá, Tae Hyung vẫn ngập ngừng nhìn theo hai người kia.
- Em có chuyện cần nói. _ Cô nhìn anh, rồi lại nhìn người đang ngồi cạnh ghế lái xe của Yoon Gi.

Ah Yeon là một cô gái hiểu chuyện, nhưng với tình huống hiện tại, cô không thể ngoan ngoãn nghe theo lời anh được. Nếu đã yêu nhau, nhất định phải thuộc về nhau. Đối với cô, tình yêu là như vậy. Và cô không yêu Tae Hyung, cô biết chắc vậy. Cô hiểu rõ trái tim mình hơn ai hết. Cái chết cùng tình cảm của người yêu cũ vẫn còn là một cái bóng vô hình quá lớn đè nặng trái tim cô.

Tae Hyung nhận ra sự nghiêm túc bất ngờ ở cô. Nhưng anh nghĩ mình cũng có chuyện cần nói, vậy nên mặc cho trái tim đang thét gào rằng hãy chạy đến và giành Jung Kook về trong lòng mình, anh bước đến bên cạnh cô.

Yoon Gi nở một nụ cười nhạt nhẽo liếc về tấm lưng người kia khuất dần trong chiếc xe sang trọng, cẩn trọng chồm qua gài dây an toàn cho Jung Kook. Anh tự hỏi tại sao cậu đã đặt quá nhiều tin yêu vào người đàn ông bội tình khốn nạn như Kim Tae Hyung.

- Yoon Gi~~ _ Jung Kook choàng tay ôm lấy cổ Yoon Gi, hôn chụt một cái rất kêu vào má anh. - Cảm ơn hyung.
- Sao lại cảm ơn anh? _ Anh mỉm cười, cũng không quá ngạc nhiên khi bị cậu bất ngờ hôn. - Anh làm mọi việc vì anh yêu em mà.
- Em xin lỗi. _ Cậu lại hôn lên má anh một cái nữa, lần này thì Yoon Gi thật sự ngạc nhiên.
- Lại còn xin lỗi nữa!? Này, cưng à, em say rồi.

Yoon Gi cảm thấy rất dở khóc dở cười. Đứa nhỏ này vốn không thể uống rượu, uống vào một tí tẹo thôi cũng say chất ngất quậy lung tung rồi. Và anh cảm thấy thằng bé đáng yêu chết đi được với bộ dạng này. Nhìn xem, đôi mắt mông lung khép hờ và hai gò má bầu bĩnh đỏ hồng, chiếc mũi cứ chun chun lên và cánh môi thì liên tục lầm bầm những câu vô nghĩa. Thật đáng yêu, Yoon Gi bật cười khi nghĩ đến việc chỉ có mỗi anh mới có thể nhìn thấy bộ dạng này của cậu.

- Sẽ làm sao khi fan bắt gặp em như thế này đây hả?
- Anh biết không, em từng đọc một fanfic viết về một idol và một nhạc sĩ. Là fan của em đã viết. Và người nhạc sĩ đó là anh, hyung.
- Xem những thứ vô bổ. _ Anh bẹo má cậu, mỉm cười đạp chân ga, phóng xe đi.
- Không sao đâu, hyung. Em ổn mà. Chỉ là, vẫn đau lắm. _ Yoon Gi nhận ra từng câu chữ của thằng bé bắt đầu trở nên rời rạc không rõ nghĩa, nhưng anh biết cậu đang muốn nói đến điều gì.
- Nếu vậy thì đừng nhắc đến nó, Kookie. Anh thề sẽ không khuyên nhủ em bất cứ điều gì, cuộc đời em, tình cảm của em là do chính em quyết định. Anh chỉ mong em thôi đừng đau buồn nữa. Với lại ...
- Mình yêu nhau đi hyung.

Yoon Gi thắng gấp xe, anh nghĩ rằng gió làm ù đi tai mình. Nhưng anh sực nhớ rằng mình không để mở cửa kính ô tô, và anh cũng hiểu rằng ngay lúc này đây, Jeon Jung Kook đang tỉnh táo hơn bao giờ hết.

--- End chap ---

tớ đã trở lại :)))) chời ơi thi cử là điều ăn mòn sức lực nhất thế gian :((((
YoonKook cho một dịp tàu ngầm nổi :)))) nhưng chiến hạm TaeKook sẽ lại ra khơi sớm thôi <3

واصل القراءة

ستعجبك أيضاً

569K 47.4K 75
Đây là lần đầu tớ viết truyện, có gì mong mọi người ném đá nhẹ nhẹ nhá Nhân vật: Vkook, Hopemin, Namjin, Yoongi (ế) và một số nhân vật làm màu khác C...
9.1K 314 4
Thể loại : Hường, H, ngược công thụ, HE Không ngọt ngào như người ta... Cũng không có sự yêu thầm đầy nước mắt.. Và hơn nữa cũng không có sự theo đu...
195K 29.4K 59
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...
595K 42.6K 51
' chia tay rồi gặp lại người yêu cũ, mà yêu lại nghe có khó quá không ? '