[FeChi/Fuser] [Edit] Chiếc th...

By khuynhvu244

24.2K 1.1K 497

***Tác giả: Điều cần biết: Fuser nhất định phải HE. Giai đoạn đầu thiên về góc nhìn của Sắt, giai đoạn sau ng... More

Chương 1: Tiệc gia đình
Chương 2: Sân khấu đầu tiên
Chương 3: Bí mật
Chương 4: Công một
Chương 5: Ăn khuya
Chương 6: Hợp tác
Chương 7: Bệnh tương tư
Chương 9: Thay đổi
Chương 10: Say rượu
Chương 11: Công hai
Chương 12: Trường Sa về đêm
Chương 13: Bạn bè
Chương 14: Câu trả lời
Chương 15: Lo lắng
Chương 16: Bị thương
Chương 17: Công ba
Chương 18: Chung gối
Chương 19: Đều nghe chị
Chương 20: Sớm chiều
Chương 21: Hẹn hò
Chương 22: Nước ngoài
Chương 23: Chị gái
Chương 24: Con muỗi Việt Nam
Chương 25: Công bốn
Chương 26: Cổ vũ
Chương 27: Hiểu lầm nhỏ
Chương 28: Sinh nhật - 1
Chương 29: Sinh nhật - 2
Chương 30: Đây là bạn gái của tôi. (H)
Chương 31: Bảo bối
Chương 32: Cô ta sắp đến.
Chương 33: Hiểu
Chương 34: Lần đầu chạm mặt người cũ
Chương 35: Sự thật
Chương 36: Công năm
Chương 37: Tin tưởng

Chương 8: Ấm lên

731 31 11
By khuynhvu244

Khi Lưu Nhã Sắt vào phòng tập, Chi Pu còn đang treo người trên vòng treo, lúc này đây nàng treo rất cao.

- Mấy hôm nay liên tục tập cái này? - Cô đặt ba lô xuống hỏi Lão Cung bên cạnh.

- Đúng.

Không đợi Lão Cung trả lời, Chi Pu xuống từ vòng treo, nàng vừa nói vừa cười với mình. Lưu Nhã Sắt biết dáng vẻ của Chi Pu lúc nàng vui vẻ cười rộ lên, nhưng mà hiện tại hình như cho cô cảm giác không giống nhau.

Lưu Nhã Sắt ngồi trên ghế sa lông, chỉnh đầu tóc rối bời của cô, sau đó tay vòng ôm eo:

- Em mua đồ mới?

Lưu Nhã Sắt đã chú ý tới. Cô nhất định là một người quan sát tỉ mỉ, dù là màu trắng bình thường cũng có thể nhận ra sự khác biệt.

Chi Pu cúi đầu nhìn quần áo của mình:

- Em có ba bộ ngắn tay giống nhau như đúc.

- Vậy mà em còn nói đồ của tôi đơn điệu?

- Chị chỉ mặc đồ màu đen!

- Em quản được tôi.

Chi Pu thay đổi tư thế, lúc này nàng nằm trên đất, cong đầu gối, hai bàn tay đan nhau kê sau ót. Còn Lưu Nhã Sắt vô duyên vô cớ đổi tư thế, hai chân kề sát ngực, hai tay ôm đầu gối.

Hệ thống lọc không khí vẫn đang hoạt động, tạo ra một loạt tiếng "vù vù", tiếng hơi nhỏ so với cái quạt.

- Dạo này em đang học tiếng Trung. - Chi Pu quay đầu nhìn Lưu Nhã Sắt.

Lưu Nhã Sắt xoay mặt sang chỗ khác, im lặng gật đầu.

- Hôm qua em còn cùng với mấy chị khác xem phim của chị. - Chi Pu nói bổ sung.

Lỗ tai Lão Cung dựng thẳng lên, đây là chuyện cô ấy chưa biết.

Lưu Nhã Sắt nghe Lão Cung phiên dịch xong lập tức hứng thú, ngồi xếp bằng lại, tỏ ý Chi Pu nói tiếp.

- Là bị đánh thật à?

Chi Pu cố gắng quên đi dáng vẻ Lưu Nhã Sắt bị đánh bị đạp mà mình đã xem ngày hôm qua. Tuy là phim, nhưng nàng nhớ rõ hôm qua lúc chứng kiến cảnh tượng đó, trong lòng sẽ dâng lên cảm giác. Điều làm nàng ngạc nhiên chính là, loại cảm giác này là đau lòng, nhưng cũng không phải là đau lòng, ngay sau đó lại cảm thấy kỳ quái.

- Phim thôi mà, rất bình thường.

Lưu Nhã Sắt bình thản lướt qua những đau khổ mà mình đã chịu đựng lúc quay phim "Răng khôn".

Lão Cung dịch cho Chi Pu nghe, sau đó ba người đều trầm mặc một lúc.

- Hai người có từng nghĩ tới, nếu có thể thay đổi một việc, thì cuộc sống của chúng ta sẽ có khác biệt nhiều thế nào?

Bỗng nhiên Lưu Nhã Sắt hỏi.

Bình thường cô sẽ không nghĩ như vậy. Lần trước có suy nghĩ này là lúc muốn làm diễn viên, nhưng dạo này lại bắt đầu nghĩ như thế. Nếu quen biết Chi Pu rất sớm, thì sẽ thế nào. Nếu không nhận lời mời "Đạp gió rẽ sóng", sẽ thế nào. Nếu tính mình chủ động hơn một chút, sẽ ra sao. Không nghĩ ngợi những chuyện không có khả năng xảy ra, chính là lý do ngày trước lòng Lưu Nhã Sắt yên tĩnh. Thế nhưng các hành động gần đây của Chi Pu cộng thêm người khác nói bóng nói gió, cô vẫn sẽ kỳ vọng một chút, sự kỳ vọng mà cô không nên kỳ vọng.

- Mỗi người đều cảm thấy bản thân mình đặc biệt. - Lưu Nhã Sắt nói tiếp:

- Chúng ta vĩnh viễn không thể hoàn toàn hiểu lòng người, cũng sẽ không vì người khác mà thay đổi bản thân, không phải à?

Chi Pu nghe phiên dịch xong, chậm rãi gật đầu, nàng rất khẳng định, nàng đồng ý những lời này của Lưu Nhã Sắt, nhưng đồng thời cũng rất khẳng định, nàng sẽ không đồng ý câu tiếp theo của cô.

- Tôi nghĩ đó là nói dối, chẳng qua chúng ta chỉ không muốn thay đổi mà thôi.

Chi Pu ngừng động tác gật đầu, nàng dùng cùi chỏ chống thân thể hơi ngồi dậy, nhìn Lưu Nhã Sắt nói:

- Không phải tất cả mọi người đều không muốn thay đổi.

- Thật không?

Hai bên phiên dịch xong đột nhiên im lặng khiến Lão Cung cảm giác mình rất thừa thãi, nếu không phải phòng tập rất yên tĩnh, cô ấy đã muốn chạy trốn khỏi nơi đây.

- Giống như chị cho rằng em thích tất cả các chị, thích mọi người, thích...

- Amber. - Lưu Nhã Sắt tiếp lời của Chi Pu:

- Bỗng nhiên nói cái này làm gì?

- Là chị đề cập trước. - Chi Pu lại nằm xuống:

- Hơn nữa em đã muốn tìm chị từ sớm, là chị bảo em đừng liên lạc.

- Tôi đâu có nói em đừng tìm tôi, tôi nói là tôi sẽ rất bận.

Lưu Nhã Sắt trả lời nàng đâu ra đấy.

Khoan đã, em ấy nói đã muốn tìm mình từ sớm. Lưu Nhã Sắt hết u sầu, cười ha ha, lăn một vòng, nghiêng người, lại cười tiếp. Nụ cười của Lưu Nhã Sắt có tính lây truyền, Chi Pu cũng bắt đầu cười theo, cả cơ thể đều đáp lại nụ cười của cô. Nàng tìm kiếm dấu vết cười rộ lên của hai bên gò má mà nàng không nên chú ý, nàng nghĩ làm cho Lưu Nhã Sắt luôn cười thêm. Có lẽ các nàng không thể đoán trước mọi chuyện, nhưng có một số việc có thể đoán được. Thí dụ như, cán cân của Chi Pu chắc chắn đã nghiêng về phía Lưu Nhã Sắt rồi.

Ngày thứ hai khi Chi Pu gặp Lưu Nhã Sắt lần nữa, cô thắt cà vạt. Lần này, cô và Amber một trước một sau đi hướng phòng tập. Cô đeo kính đen, một tay đút túi đi một cách từ tốn.

- Chào buổi sáng.

Chi Pu nói từ cửa phòng tập, nàng đang đợi Lưu Nhã Sắt đến tập múa đôi từ rất sớm.

Trong tiềm thức Lưu Nhã Sắt cho rằng nàng chào Amber nên không trả lời, hồi phục mới phát hiện ánh mắt của Chi Pu vẫn đặt trên người mình, Amber bên cạnh cũng không có động tĩnh gì mà trực tiếp mở cửa đi vào phòng tập của cô ấy, lúc này cô mới phản ứng được là Chi Pu đang nói với cô.

Không giống lần trước nhỉ. Lưu Nhã Sắt cúi đầu cười dịu dàng:

- Chào.

Giọng của chị ấy không tràn đầy sức sống như trước, bộ dạng như ngủ không ngon.

- Hôm qua ngủ không ngon à?

Chi Pu dùng tiếng Trung nói chậm rãi, tầm mắt luôn đi theo Lưu Nhã Sắt vào phòng tập.

- Có một chút.

Lưu Nhã Sắt dùng tay ra hiệu, sau đó cởi áo vest bộ đồ Tây ra, tháo kính xuống dụi dụi mũi:

- Có điều trạng thái hiện tại rất tốt, hôm nay phải quay phòng tập đúng không?

Chi Pu nhìn trang phục của Lưu Nhã Sắt từ trên xuống dưới, ký ức quay lại dáng vẻ lần đầu tiên gặp mặt, vậy mà nàng vẫn nhớ rõ bộ đồ Tây màu trắng của ngày hôm ấy.

- Nhìn tôi như vậy làm gì.

Chi Pu đang quét mắt nhìn cô, dường như đang hồi tưởng gì đó.

- Chi Pu?

Chi Pu hoàn hồn:

- Chúng ta bắt đầu đi.

Lần này Lưu Nhã Sắt không cứng ngắc như trước, cũng mạnh dạn đụng chạm cơ thể của Chi Pu hơn, một tay ôm eo Chi Pu, tiếp đến còn chạm mông của nàng, động tác gọn gàng dứt khoát. Chỉ có Chi Pu cảm nhận được những biến hóa này, các nhân viên khác ở đây chỉ nhìn thấy rằng, hai người không biết làm cách nào để phối hợp những động tác thân mật này hơn.

Chi Pu chuyên nghiệp của cô không phản ứng kịp, hoảng loạn, còn chưa kịp nghĩ về sự thay đổi của Lưu Nhã Sắt thì cameras đã nhắm ngay các nàng. Khi chạm vào mu bàn tay của Lưu Nhã Sắt, nàng sắp không phân rõ nhịp tim đập rộn ràng của mình, rốt cuộc vì sao hồi hộp như vậy.

Lần đầu tiên Chi Pu sờ mặt của Lưu Nhã Sắt, da của chị ấy rất đẹp, ít ra đẹp hơn mình rất nhiều. Lúc sờ đến tai Lưu Nhã Sắt, Chi Pu hoàn toàn không dám nhìn thẳng Lưu Nhã Sắt, ánh mắt chị ấy nhìn mình quá chân thành rồi.

Trong suốt quá trình ghi hình, hai người biểu diễn thành thạo, không mắc một sai sót nào. Khúc cuối điệu nhảy đôi, sườn mặt của hai người ngược sáng cũng rõ nét, cổ họng cùng nhau nuốt xuống, động tác ám muội, cũng thuyết minh sự ăn ý đã đạt mức cao nhất.

"Sự mập mờ đến đúng lúc."

Nhịp tim Lưu Nhã Sắt rớt một nhịp. Nghe Lão Cung ngân nga, cô cười tựa đầu lên vai Chi Pu, chỉ là vẫn không muốn rút tay về, thậm chí vô thức vòng ôm lấy Chi Pu.

- Hai đứa muốn tập một lần nữa không?

Lão Cung ngồi trên sô-pha nhìn hai người tương tác với nhau.

Chi Pu nhìn về phía Lưu Nhã Sắt, hỏi ý kiến của cô.

- Không được đâu, Chi Pu chảy đầy mồ hôi rồi. - Lưu Nhã Sắt chỉ cổ áo của Chi Pu như trêu đùa:

- Wet (Ướt rồi).

Chi Pu lập tức nhíu mày, vươn tay bóp nhẹ cổ Lưu Nhã Sắt:

- Chị cũng vậy.

Cameras đã tắt, Chi Pu hơi hoảng hốt, chỉ cảm thấy thật không dám tin. Thật ra nàng và Lưu Nhã Sắt quen biết không lâu, nhưng nhờ lần này múa đôi và cuối cùng được ôm, từ lúc đến Trung Quốc, lần đầu tiên nàng cảm thấy tràn đầy cảm giác an toàn, cái mũi không khỏi chua xót, có điều không nghĩ tới người cho loại cảm giác này lại là Lưu Nhã Sắt.

Lưu Nhã Sắt nuốt nước khoáng trong miệng xuống, nhướng mày đắc ý với Chi Pu:

- Sao, tôi lợi hại không?

- Quá tuyệt vời Nhã Sắt, tiến bộ rất nhanh.

Vẫn luôn ngồi trên ghế sa-lông xem, Lão Cung giơ ngón tay cái lên, cô ấy không ngờ lần trước xem Lưu Nhã Sắt nhảy đôi vẫn còn bó chân bó tay, vậy mà vài ngày ngắn ngủi lại tiến bộ nhanh như vậy.

Chi Pu giơ ngón tay cái theo.

- Em đã nói em học này nọ rất nhanh, còn không ai tin tưởng em.

Vẻ mặt Lưu Nhã Sắt rất tự hào, uống nước xong ngẩng mặt tựa vào ghế sa-lông.

- Chị giữ cửa nói kế bên có dàn trống. - Chi Pu chỉ chỉ cửa:

- Chị biết dàn trống không?

Lưu Nhã Sắt lắc đầu, chưa kịp vặn nắp chai nước thì đã bị Chi Pu kéo đi phòng tập sát vách. Trên đường đi, cô vẫn luôn nhìn hai người nắm tay nhau.

Continue Reading

You'll Also Like

35.4K 2K 49
Lưu ý : Truyện ngược, cân nhắc trước khi đọc xin cảm ơn. Đây là ý tưởng cá nhân mình muốn viết ra lưu trữ để đọc sẽ không vì tác động bên ngoài mà t...
358K 26K 139
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
134K 8.7K 107
* Lưu ý: Truyện được edit với mục đích phi thương mại và chưa có sự cho phép của tác giả, yêu cầu tôn trọng nguyên tác, không chuyển ver, không re-up...
709K 41.7K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...